Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 308:

 

Đương nhiên, chuyện này lại phải trách Hàn Tam Thiên không có chút lãng mạn gì hết, ám chỉ biết bao nhiêu lần mà anh vẫn chưa nhìn ra, khiến cho Tô Nghênh Hạ cảm thấy cực kỳ bắt đắc dị.

 

“Mặc kệ chỗ dựa của anh ta là ai, anh đều không để vào mắt, một con rệp và hai con rệp thì có gì khác nhau đâu?” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

“Đầu bị người ta đánh hỏng rồi, còn có tâm trạng ở đây khoác lác nữa chứ.” Tô Nghênh Hạ trừng mắt nói.

 

Nhìn thấy ánh mắt Tô Nghênh Hạ không hề có trách cứ, Hàn Tam Thiên không nén nổi thở dài một hơi. Đôi môi đỏ mọng đó, vốn là thứ anh có thể tùy ý có được, nhưng không ngờ Thượng Quan Hắc Bạch lại dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ này để khiến anh thua trận.

 

“Anh thua rồi.” Hàn Tam Thiên ủ rũ nói.

 

“Y Vân đã gọi điện thoại cho em. Em đã biết mọi chuyện là như thế nào rồi, nếu không phải vì em, anh sẽ không thua.” Tô Nghênh Hạ nói.

 

Hàn Tam Thiên không kìm lòng được mà liếm môi, nói: “Bởi vì em nên anh mới thua, vậy anh có được bồi thường gì không?”

 

Mặt Tô Nghênh Hạ thoáng ửng hồng, nói: “Đương nhiên là không rồi.”

 

Nghe thấy năm chữ này, tỉnh thần của Hàn Tam Thiên ngay lập tức trở nên mất hết, anh cảm thấy cuộc sóng này không còn gì đề lưu luyến nữa.

 

Ngay lúc anh đang cúi đầu xuống, lại nghe thấy Tô Nghênh Hạ nói: “Nhưng em là vợ của anh mà.”

 

Câu nói này khiến cho Hàn Tam Thiên đột nhiên ngắng phát đầu dậy, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Tô Nghênh Hạ, vợ! Câu nói này có phải đồng nghĩa với việc anh có thể dùng quyền lợi của chồng rồi đúng không?

 

Hàn Tam Thiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, chậm rãi sáp đầu lại gần Tô Nghênh Hạ.

 

Đúng lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, bác sĩ mặc áo blouse trắng đi vào phòng bệnh, nói: “Bác sĩ kiểm tra phòng.”

 

Má má má mát Nội tâm Hàn Tam Thiên thét gào, kiểm tra phòng lúc nào không kiểm tra, cứ phải lựa ngay lúc này!

 

Tô Nghênh Hạ vội vàng đứng lên, nét thẹn thùng trên mặt không thể che giấu được, chỉ có thể cúi tháp đầu xuống.

 

Bác sĩ tùy ý hỏi vài câu sau đó lập tức rời khỏi. Nhưng bầu không khí trong phòng bệnh lúc này đã khác hẳn lúc trước, tràn ngập sự xấu hỗ vốn không nên có. Mà Tô Nghênh Hạ cũng không tiếp tục ngồi xuống giường bệnh nữa. Có thể nói rõ ràng là một cơ hội rất tốt, lại bị bác sĩ dẫm chặn công ty của chúng tôi?”

 

“Nhìn dáng vẻ này, chắc là muốn gây phiền phức đây. Nghe nói là chủ tịch chọc vào mấy người này.”

 

“Chủ tịch đã không đến công ty mấy ngày rồi, không phải cô ta đã đắc tội với nhân vật lớn nào đó rồi chứ.”

 

“Ai mà biết, không ngờ công ty vừa vượt qua một cửa ải khó khăn, bây giờ phiền toái lớn lại đưa tới cửa.”

 

Máy người cậy già lên mặt trong hiệp hội Cờ Vây, mỗi người một ghé, thoải mái thong dong ngồi trước cửa lớn, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên.

 

“Gây ra động tĩnh lớn như vậy, xem Tô Nghênh Hạ còn có thể trốn được bao lâu.”

 

“Không ngờ hai vợ chồng nhà này đều là rùa đen rụt cổ, Hàn Tam Thiên trồn không dám gặp ai, còn Tô Nghênh Hạ thì đến cả công ty cũng không cần nữa.”

 

“Mấy người chúng ta đều ra mặt, Tô Nghênh Hạ không dám xuất hiện cũng là chuyện bình thường không phải sao. Lễ nào cô ta còn có lá gan đối phó chúng ta sao?”

 

“Cũng đúng, chỉ là một nhà họ Tô thôi mà, có năng lực gì chứ.”

 

Mấy người đắc ý nói chuyện với nhau.

 

Hàn Tam Thiên thua trận thi đấu, bọn họ ôm hận trong lòng, từ lâu đã muốn tìm cơ hội gây phiền toái cho Hàn Tam Thiên, nhưng từ sau khi Hàn Tam Thiên quay về thành phố Thiên Vân, thái độ rất kiêu ngạo, lại tìm không thấy Tô Nghênh Hạ, thế nên bọn họ chỉ có thể đến quậy phá ở công ty nhà họ Tô. Kiểu hành vi chặn cửa không cho nhân viên đi vào này vô cùng ác liệt, hơn nữa còn rất kiêu ngạo, nhưng bọn họ lại không hề lo lắng sẽ gây ra ảnh hưởng quá lớn, giống như lời bọn họ nói, chỉ là một nhà họ Tô nhỏ nhoi mà thôi, dưới sự liên thủ của bọn họ, thì có là cái thá gì chứ?

 

Một lão già trong đó đứng dậy, nói với đám nhân viên của công ty nhà họ Tô: “Mau chóng liên hệ với Tô Nghênh Hạ, bảo cô ta cút ra đây. Nếu không mấy người cũng không cần đi làm nữa, bắt đầu từ hôm nay, công ty nhà họ Tô đóng cửa hoàn toàn. Nếu mấy người nghỉ ngờ lời tôi nói thì mau đi nghe ngóng thân phận của tôi đi.”

 

Giang Phú Dáng vẻ của ông ta cực kì kiêu ngạo, những lời này đã chọc tức không ít nhân viên trong công ty, nhưng bọn họ cũng chỉ giận mà không dám nói gì, bởi vì mấy người này vừa thấy là biết cũng không đơn giản, mà nhân viên trong công ty chỉ là người bình thường mà thôi, ai lại muốn đắc tội bọn họ chứ?

 

Trợ lý của Tô Nghênh Hạ là Chung Thu nhìn thấy người nhà họ Tô không có ai muốn ra mặt nói chuyện, cô không thể không đứng dậy được.

 

“Mây ngày nay chủ tịch Tô không ở thành phó Thiên Vân, mấy người có chuyện gì tìm cô ấy thì có thể chờ cô ấy trở lại rồi nói sau được không?”

 

Chung Thu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK