Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 332:

 

Tô Nghênh Hạ tránh khỏi tay của Thẩm Linh Dao: “Dao Dao, cậu đừng nghịch, Tam Thiên có thể giải quyết chuyện này.”

 

Thẩm Linh Dao ái mộ đối Hàn Tam Thiên nên cô có thể mù quáng tin tưởng Hàn Tam Thiên, có điều chuyện này cô không thể làm được, dù sao kia là Giang Phù, không phải người bình thường để có thể giải quyết.

 

“Nghênh Hạ, cậu không định đi cùng anh ta chứ?” Thẩm Linh Dao nói.

 

Tô Nghênh Hạ kiên định không đổi mà gật đầu.

 

Thẩm Linh Dao liếc mắt: “Đây cũng không phải chuyện tốt gì, cậu mù quáng theo làm gì chứ?”

 

Tô Nghênh Hạ không nói gì mà dùng hành động thực tế thể hiện thái độ của mình, chăm chú kéo tay Hàn Tam Thiên.

 

Thẩm Linh Dao nhìn Tô Nghênh Hạ quyết tâm như vậy, chỉ có thể thở: “Tình cảm vợ chồng hai người gắn bó như thất thật khiến người ta ghen tị, Hàn Tam Thiên, anh nếu như là một người đàn ông, đừng để Tô Nghênh Hạ mắt mặt cùng mình.”

 

Vẻ mặt Hàn Tam Thiên ôn nhu nhìn Tô Nghênh Hạ cười: “Tôi có thể mất mặt nhưng cô ấy tuyệt đối không được.”

 

Trong đám người, Tô Hải Siêu cùng Tô Diệc Hàm cũng đi theo xem náo nhiệt, loại chuyện tốt thế này, đối với hai người thống hận Hàn Tam Thiên mà nói nhưng là cơ hội khó có được, làm sao có thể bỏ lỡ chứ.

 

“Hải Siêu, cậu cảm thấy Hàn Tam Thiên có thể đến không?” Tô Diệc Hàm hỏi.

 

“Tên đó? Tới hay không tới có quan hệ gì chứ, tới để quỳ xuống mất mặt, không tới chính là làm rùa đen rụt cổ, cũng sẽ mất mặt, khác nhau ở chỗ nào.” Tô Hải Siêu Cười.

 

Tô Diệc Hàm nghe xong thấy có lý, cười vui vẻ: “Thật muốn biết tâm tình bây giờ của Tô Nghênh Hạ là gì, gả cho loại oắt con vô dụng này, mất thể diện suốt ba năm trời, cuối cùng còn khiến cho công ty phá sản, ngẫm lại cũng thật có ý nghĩa.”

 

“Đến rồi!” Ánh mắt Tô Hải Siêu thấy ở bên con đường trống kia có hai người đi tới, chính là Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ.

 

“Không nghĩ tới Tô Nghênh Hạ vậy mà cũng đến, mặt của nữ nhân này cũng đủ dày, đi theo Hàn Tam Thiên mắt mặt, đây là muốn trình diễn tiết mục vợ chồng đồng tâm?” Tô Diệc Hàm khinh thường .

 

Đám người xao động, tin tức Hàn Tam Thiên xuất hiện rất nhanh lan truyền, vô số người nhón ngón chân, rướn cổ lên muốn nhìn thử một chút cái nhân vật trong truyền thuyết đến cùng là dạng gì.

 

Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ dắt tay như là đi trên thảm đỏ, nêu như cảnh này đổi thành giáo đường, khẳng định sẽ là không khí lúc tiến hành của một buồi hôn lễ.

 

Chỉ tiếc bây giờ hai người bọn họ tiếp nhận, cũng không phải là ánh mắt dặn dò, mà là các loại khinh thường.

 

“Đây chính là Hàn Tam Thiên?”

 

“Chắc chắn, cùng Tô Nghênh Hạ nắm tay không phải anh ta thì còn có thể là ai.”

 

“Cái khác nói, dáng dấp không tồi nha, khó trách Tô Nghênh Hạ nguyện ý vì anh ta ngay cả an nguy của công ty an nguy đều không để ý.”

 

“Dáng dấp đẹp trai thì làm được cái gì, chỉ là kẻ vô dụng, dù là một túi da thì cũng là tài.”

 

Khi đông đảo đàn ông tỏ vẻ khinh thường Hàn Tam Thiên, một phú bà nào đó ánh mắt sáng rực, nói với chị em bên cạnh: “Thằng nhóc này thật sự không tệ, néu là tên đó không lăn lộn ngoài đời, ngược lại tôi thật sự đồng ý nuôi, chỉ cần sức chiến đấu mạnh, một tháng tôi cho tên đó mười nghìn tệ cũng không tiếc.”

 

Đi đến vị trí trung tâm quảng trường, hiện tại tất cả ánh mắt đều tập trung trên người Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ.

 

Đối mặt các loại khinh thường cùng ánh mắt khinh bỉ, Hàn Tam Thiên thản nhiên ngắng đầu.

 

Tô Nghênh Hạ nắm chặt tay Hàn Tam Thiên, bên trong lòng bàn tay đã bắt đầu đổ mồ hôi, cô rất khẩn trương đồng thời cũng rất sợ hãi.

 

“Đừng sợ, có anh ở đây, dù là ông trời cũng không gây thương tổn em được.”

 

Hàn Tam Thiên ôn nhu.

 

Nghe được lời nói của Hàn Tam Thiên, tâm tình của Tô Nghênh Hạ dần thả lỏng, cảm giác an toàn mãnh liệt bao trùm lấy người.

 

“Hàn Tam Thiên , mày còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh quỳ xuống đi, bọn tao chờ đã một ngày một đêm rồi.”

 

“Đồ bỏ đi, bản thân mát thể diện thì thôi, thế mà còn dắt theo vợ của mình, người ăn bám đến ngu rồi à?”

 

“Tô Nghênh Hạ thật sự mắt bị mù rồi, thế mà cùng loại đàn ông như mày kết hôn, mày ném sạch mặt mũi của đàn ông rồi.”

 

“Vợ xinh đẹp như vậy phải đi theo mày chịu khổ, thật sự không phải là tên đàn ông.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK