Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 305:

 

“Cho cậu mười triệu để thành lập công ty.

 

Đầu tiên là đánh sập công ty nhà họ Tô, đây là chuyện thứ nhất cậu cần phải làm.”

 

Thân Ông nói.

 

Mới vừa rồi Tô Hải Siêu còn cực kỳ khinh thường Thân Ông. Sau khi nghe được câu này, anh ta ngay lập tức nhìn Thân Ông với thái độ khác xưa, hơn nữa còn trở nên vô cùng vui sướng.

 

Mười triệu! Không ngờ lão già này cho anh ta tới mười triệu!

 

Sau khi có mười triệu này rồi anh ta có thể một lần nữa trở về làm thiếu gia. Họ hàng nhà họ Tô xem anh ta như chó nhà có tang sẽ một lần nữa phục tùng dưới chân anh ta.

 

“Những lời ông nói là thật?” Tô Hải Siêu không dám tin hỏi.

 

“Hừ, cậu cho rằng mười triệu là số tiền rất lớn sao? Đây là lúc để cậu mở rộng tầm mắt đó, đúng là đồ ếch ngồi đáy giếng không biết gì.” Thân Ông lạnh lùng nói.

 

Đối với sự khinh thường của Thân Ông, Tô Hải Siêu không hề tức giận chút nào, có thể cầm được mười triệu, có thể một lần nữa diễu võ dương oai trước mặt họ hàng của nhà họ Tô. Cho dù là quỳ xuống giữa đường trước Thân Ông, anh ta cũng cam tâm tình nguyện.

 

“Dạ dạ dạ, là tầm mắt của tôi hạn hẹp.

 

Ông yên tâm, chỉ cần ông chịu cho tôi tiền, tôi chắc chắn có thể đánh sập nhà họ Tô.” Tô Hải Siêu nói.

 

Lúc này, Thân Ông đang đi thì đột nhiên dừng lại. Bởi vì Viêm Quân đang chắn trước mặt ông ta.

 

“Ông muốn làm gì?” Ánh mắt của Thân Ông lộ ra vẻ bát mãn, ông ta hỏi.

 

Viêm Quân cười nhạt nói: “Ông đạp đồ đệ của tôi một cái, đương nhiên tôi phải giúp nó báo thù rồi.”

 

Thân Ông nghe được lời này, lập tức nghiền răng nghiền lợi, nói: “Viêm Quân, ông đừng có mà khinh người quá đáng!”

 

“Khinh người? Nếu ông không bắt nạt đồ đệ của tôi, sao tôi có thể bắt nạt lại ông chứ?” Viêm Quân cười nói, chậm rãi bước đến gần Thân Ông.

 

Thân Ông đứng im tại chỗ, không dám nhúc nhích. Bây giờ bọn họ đang ở trên đường lớn, người đến người đi rất đông, vừa nãy đã đủ mất mặt rồi, néu bị đánh ở trên đường lớn nữa thì mặt già của ông ta có thể vứt đi được rồi.

 

“Tôi có thể bồi thường cho cậu ta.” Thân Ông nói.

 

“Tên nhóc này chưa bao giờ đồng ý để người khác giúp đỡ. Về phần bồi thường, ngay cả tôi còn cảm thấy chướng mắt thì sao nó có thể cần được?” Viêm Quân cười nói.

 

Thân Ông chỉ cảm thấy hoa mắt, phần eo bị một lực đánh mạnh vào,trong nháy mắt hai chân ông ta cách mặt đất, cả người mắt trọng tâm.

 

Bịchl Thân Ông té ngã trên đường, bụi đất bay lên.

 

Viêm Quân đứng ở trước mặt Thân Ông, từ trên cao nhìn xuống, nói: “Nếu có lần sau, không biết ông có may mắn như vậy không nữa?”

 

Thân Ông bất chấp đau đớn trên người, lửa giận hừng hực khiến cả người không ngừng run rầy. Chẳng qua sự áp đảo về thực lực khiến ngay cả dũng khí ra tay với Viêm Quân ông ta cũng không có.

 

“Viêm Quân, tôi sẽ chứng minh cho ông thấy lựa chọn của ông là sai làm. Nhà họ Hàn là của Hàn Quân, Nam Cung Thiên Thu tuyệt đối sẽ không nhìn lầm người.

 

Hàn Tam Thiên chỉ là một thằng vô dụng, Hàn Quân mới là người thắng cuối cùng.”

 

Thân Ông nghiên răng nghiền lợi nói.

 

“Mỏi mắt mong chờ.” Viêm Quân nói xong bèn nhanh chóng rời đi, dần dần biến mắt ở trong biển người.

 

Tô Hải Siêu vội vàng đi tới bên cạnh Thân Ông đỡ ông ta đứng lên, che dấu sự khinh thường trong ánh mắt. Dù sao người này cũng là ông chủ của anh ta, cho dù trong nội tâm của Tô Hải Siêu có cảm thấy ông ta chỉ là một kẻ bỏ đi vô dụng, nhưng anh ta cũng không dám biểu lộ ra bên ngoài một mảy may.

 

Chẳng qua thông qua cuộc nói chuyện giữa hai người, Tô Hải Siêu cũng đã hiểu được một việc. Hình như nhận thức của anh ta về Hàn Tam Thiên từ trước tới nay là sai lầm. Anh không chỉ là một kẻ ở rễ đơn giản như vậy. Tuy rằng những cái tên như Hàn Quân, Nam Cung Thiên Thu nghe vô cùng xa lạ, nhưng vừa nghe đã biết bọn họ không phải là người bình thường.

 

Chẳng lẽ Hàn Tam Thiên chính là một nhân vật lớn sao?

 

“Cái tên Hàn Tam Thiên này, rốt cuộc là ai?” Tô Hải Siêu nói với vẻ nghi ngờ.

 

Thân Ông hất tay Tô Hải Siêu, lạnh lùng nói: “Nhà họ Hàn ở Thủ Đô, chẳng qua cậu ta chỉ là đứa con bị gia đình vứt bỏ mà thôi.”

 

Nhà họ Hàn ở Thủ Đô!

 

Không ngờ Hàn Tam Thiên là người của nhà họ Hàn ở Thủ Đôi Năm chữ này khiến da đầu của Tô Hải Siêu run lên. Kẻ vô dụng mà anh ta nhắm vào cho tới tận bây giờ chính là thiếu gia của nhà họ Hàn ở Thủ Đô sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK