Chương 452:
“Không cần điều tra, là người hay quỷ, nhìn thử sẽ biết.” Hàn Tam Thiên nói, trong lòng anh có vài suy đoán về việc ï—) 06:45 9122 @82 Á Trang 10 = ộ Tự.”
này, chỉ là vấn không dám khẳng định mà thôi.
Lúc này, một cô gái bước đến trước mặt Hàn Tam Thiên, thái độ ngạo mạn, tuy rằng chiều cao không bằng Hàn Tam Thiên nhưng thái độ của cô ta lại như ở tít trên cao.
“Anh là Hàn Tam Thiên hả?” Cô gái tên là Hàn Thanh, tuy rằng cô ta họ Hàn nhưng không mang dòng máu nhà họ Hàn, từ nhỏ lớn lên ở nhà họ Hàn, trông nom việc vặt trong cuộc sống cho Hàn Yên, thân phận được xác định cũng chỉ là nha hoàn nhà họ Hàn mà thôi.
í—) 0645 9122 @82 AI Trang 11 SẮC BA “Cô là ai?” Hàn Tam Thiên hỏi.
Hàn Thanh khinh thường quan sát Hàn Tam Thiên, nói: “Tôi là Hàn Thanh, cô chủ nhà chúng tôi muốn gặp anh, nhưng cô ấy không muồn gặp người không liên quan.”
Người không liên quan, tất nhiên là Mặc Dương rồi.
Mặc Dương cười khổ, khí thế ngang ngược trên người con nhóc này cũng không biết được nuôi ra trong hoàn cảnh gì.
ÍR—} 06:46 9122 @82 Á Trang12 ==ớ jẽ == Cô chủ? Cũng chỉ là một cô gái mà thôi.
Nếu là con gái, Hàn Tam Thiên cũng không lo lắng nhiều như vậy, hơn nữa anh gần như có thể khẳng định đối phương là ai, anh nói với Mặc Dương: “Ông chờ ở đây đi.”
“Ừm.” Mặc Dương cười nhẹ gật đầu, không có dị nghị.
Hàn Thanh cười nhạo nhìn Hàn Tam Thiên, nói: “Không ngờ rằng loại người như anh mà còn có thuộc hạ.”
Í—). 0646 9122 @82 AI Trang 13 = “Đây là anh em, không phải thuộc hạ.”
Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.
Hàn Thanh khinh thường nhìn thoáng qua Mặc Dương, trong thế giới của cô ta, bất cứ chuyện gì cũng là vì lợi ích mới liên quan tới nhau, thứ gọi là anh em, chỉ là cách nói khác êm tai mà thôi.
Hàn Tam Thiên có thể cảm nhận được sự kiêu căng hống hách từ trên người Hàn Thanh, xem ra người nhà họ Hàn ở nước Mỹ, thực chất bên trong đã có một cảm giác ưu việt mạnh mẽ, vì vậy mới khiến cả ÍR—). 06:46 9122 @82 Á Trang 14 PSG: một người làm cũng kiêu ngạo như vậy.
Đi theo Hàn Thanh lên lầu rồi vào phòng, Hàn Yên mặc áo ngủ mỏng phác họa đường cong cơ thê hoàn mỹ.
“Nếu mắt anh dám nhìn lung tung, tôi sẽ móc mắt anh.” Vừa mới gặp câu đầu tiên Hàn Yên đã vô cùng không khách sáo, nhưng dưới cái nhìn của cô ta là bình thường, nhà họ Hàn ở thủ đô, một nhánh của gia tộc đáng lẽ đã không còn tồn tại từ lâu, sao cô ta lại đặt vào mắt chứ.
Hàn Tam Thiên cười nhạt một tiếng, người làm kiêu ngạo, chủ nhân lại càng tỏ ÍR—). 0646 9122 @82 Á Trang 15 H1 on.
ra kiêu ngạo một cách nhuần nhuyễn hơn.
“Cô tìm tôi làm gì?” Hàn Tam Thiên thờ ơ hỏi.
“Tôi là ai, anh biết không?” Hàn Yên liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, trong lòng hơi ngạc nhiên về vẻ bề ngoài của Hàn Tam Thiên, nhưng cũng chỉ là một chút kinh ngạc mà thôi, dù sao người đẹp trai mà cô ta quen ở Mỹ nhiều không kẻ xiết.
“Nếu tôi đoán không lầm, cô là người nhà họ Hàn ở Mỹ nhỉ.” Hàn Tam Thiên nói.
Hàn Yên nở nụ cười, nói: “Quả nhiên các ÍR—). 06:46 9122 @82 Á Trang 16 người còn nhớ rõ bọn tôi, xem ra, vẫn luôn có ý định bám lên nhà họ Hàn ở Mỹ nhỉ.”
“Tự tin là chuyện tốt, nhưng tự tin mù quáng chỉ khiến người ta cảm thấy cô nực cười mà thôi.” Hàn Tam Thiên nói, bám lên nhà họ Hàn ở Mỹ, đó là chuyện anh chưa từng nghĩ tới, hơn nữa anh cũng không cần.
“Anh nói tôi nực cười?” Hàn Yên nghe thấy câu này, lập tức tức giận, vẻ mặt dữ tọn nhìn Hàn Tam Thiên, nói tiếp: “Anh chẳng qua là một kẻ vô dụng của gia tộc nhánh mà thôi, có tư cách gì nói tôi nực —). 0646 9122 @82 AI Trang 17 cười.”
“Quỳ xuống, xin lỗi cô chủ đi.” Hàn Thanh ở bên cạnh lạnh giọng quát lớn.
Hàn Tam Thiên nhíu mày, gia tộc phải thế nào mới có thể dạy ra một người như vậy, hoàn toàn không biết tôn trọng người khác, hơn nữa còn chẳng đặt bất kỳ ai vào mắt.
“Nhà họ Hàn chỉ dạy cô ngạo mạn thôi hả? Thế trưởng bối của cô có nói cho cô biết, ngạo mạn là phải trả giá đắt không?”
Hàn Tam Thiên lạnh giọng nói.
ÍR—). 0646 9122 @82 ÁI Trang 18 “Anh sẽ vì bất kính với tối mã trả giá thật đắt, có điều tôi chẳng muốn so đo với loại người rác rưởi như anh, trong mắt tôi, anh chỉ là một tên bỏ đi tồi tệ mà thôi.” Hàn Yên nói.
“Nếu như tôi là tên bỏ đi, cô tìm tôi làm gì?” Hàn Tam Thiên hỏi.