Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 403:

 

Tổng: Tế phácH “lối đười một tiếng: “C6 không thức thời như vậy nếu không phải chó thì là cái gì, lúc đầu tôi định giúp cô vạch trần bộ mặt thật của tên này, cô lại không cảm on tôi tí nào, tôi đây là người tốt làm chuyện tốt đây.”

 

“Tôi lớn như thế này nhưng đây là lần đầu tiên có người dám mắng tôi đấy.” Vẻ mặt Thiên Linh Nhi như băng, rõ ràng đã thật sự tức giận.

 

“Khoác lác cái gì, có ai từ nhỏ đến lớn mà không bị mắng chứ.” Tống Tế vừa cười vừa nói rõ ràng không tin Thiên Linh Nhi.

 

Hàn Tam Thiên ở một bên nhìn Tống Tế không biết sống chết, nhịn không được mà bật cười, cuộc đời con người dài dằng dặc, quả thật mỗi nhiều đều sẽ bị mắng dù ít hoặc nhiều, nhưng Thiên Linh Nhi tuyệt đối là một ngoại lệ, dựa theo trình độ bảo vệ của Thiên Hưng Thịnh đối với cô, từ nhỏ đến lớn Thiên Linh Nhi không có hề bị mắng cũng là chuyện hợp tình hợp lý, thử nghĩ một chút toàn bộ thành phố Thiên Vân, ai có tư cách mắng tiểu thư nhà họ Thiên đâu? Dù là có, cũng là bí mật ghen ghét, tuyệt không có khả năng truyền đến tai Thiên Linh Nhi.

 

“Mày cười cái gì, mày là tên lừa đảo, đi đến đâu lừa gạt đến đó, Đồng San còn coi mày là bạn nữa, hôm nay tao muốn muốn vạch trần mày” Tống Tế tức giận nhìn Hàn Tam Thiên.

 

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ nhún vai: “Tôi với Đồng San chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, tại sao cậu có thù địch lớn với tôi như thế?”

 

Tống Tế có thù địch với Hàn Tam Thiên, thật sự là đến từ Đồng San, nhưng lúc mới bắt đầu cũng không phải là mãnh liệt gì, tận đến khi cho rằng Hàn Tam Thiên bắt đầu khoác lác, cậu ta mới bắt đầu căm ghét Hàn Tam Thiên, nói cho cùng cũng chỉ là hai chữ mặt mũi, Hàn Tam Thiên khoác lác, vấn đề trực tiếp ảnh hưởng đến mặt mũi của cậu ta , cho nên cậu ta mới muốn vạch trần chuyện này.

 

“Tôi chỉ là không quen nhìn loại lừa đảo như anh mà thôi, loại vô dụng chỉ hết ăn lại uống, làm mát mất đàn ông bọn ta.”

 

Âm thanh Tống Tế lạnh lùng.

 

Còn lớn mặt muốn giương cao cờ thay chính nghĩa nữa, đối với khẩu hiệu của kẻ tự cho là đúng như Tống Tế, Hàn Tam Thiên cảm thấy không biết phải làm sao, có một số người luôn tự cho mình là anh hùng, nhưng trên thực tế chỉ là quá ngu Xuan.

 

“Cậu khẳng định tôi là kẻ lừa đảo như vậy?” Hàn Tam Thiên cười hỏi, ngoại trừ đành chịu ra cũng không có cảm xúc giận giữ, bởi vì loại côn trùng nhỏ như Tống Tế trong mắt anh không hề đáng được nhắc tới, làm sao lại bởi vì loại người này mà tức giận chứ.

 

“Đúng thế, hơn nữa còn là cực kỳ chắc chắn.” Tống Tế vênh váo đắc ý, nhưng kỳ thật cậu ta hoàn toàn không có bất kỳ căn cứ gì cả, chỉ là đơn thuần cảm thấy chuyện là như vậy.

 

“Haizz, cậu nên đi đi, tôi không so đo với cậu.” Hàn Tam Thiên thở dài, bóp chết một con kiến mặc dù sẽ thấy nhẹ nhõm nhưng lại không có bất kỳ cảm giác thành tựu nào ả, cần gì phải lãng phí sức lực như vậy.

 

Mặt mũi Tống Tế đầy vẻ mỉa mai: “Anh sợ tôi vạch trần anh sao? Yên tâm đi, đợi tôi vạch trần anh xong sẽ rời đỉ.”

 

“Tôi đang cho cậu cơ hội để cậu có thể bình yên vô sự rời đi, nếu như cậu vẫn muốn ở lại thì cứ lại ở lại đi, hi vọng cậu có thể tiếp nhận được hậu quả.” Hàn Tam Thiên đáp.

 

Tống Tế nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Hàn Tam Thiên, còn đám uy hiếp cậu ta, trong lòng càng thêm khinh thường, làm sao cậu ta có thể ở trước mặt loại này rác rưởi cứ như vậy mà rời đi được?

 

Lúc này Thiên Linh Nhi đã tức giận tới cực điểm, có thể nói chưa từng bao giờ mà cô tức giận như vậy, bởi vì sinh ở nhà giàu, cũng chưa từng có người dám trêu chọc cô nghiêm trọng như vậy.

 

Lúc này, ông chủ tự mình đến đưa thức ăn, thời điểm ông ta nhìn thấy Tống Tế, phát hiện được không khí trong ghế lộ hình như có gì là lạ, nhất thời sợ hãi khiếp vía, ngàn vạn không thể ra xảy ra phiền toái gì cả, nêu như chọc cho tiểu thư nhà họ Thiên không cao hứng, nhà hàng ông ta vừa mới mở chỉ sợ đứng trước nguy cơ phải đóng cửa “Thiên tiểu thư, cái này…… Đây là sao vậy?” Ông chủ thận trọng hỏi.

 

“Cái đồ không có mắt xông này xông đến ghế lô của tôi, làm ảnh hưởng tới tâm tình ăn com của tôi.” Thiên Linh Nhi lạnh lùng.

 

Trong lòng ông chủ sợ hãi, rõ ràng nhận ra được lúc này tâm trạng của Thiên Linh Nhi là vô cùng tức giận quay đầu nhìn Tống Tế: “Cậu là ai, lại dám quấy rối Thiên tiểu thư ăn cơm.”

 

Tống Tế còn chưa hiểu là chuyện gì xảy ra: “Anh là ai, một tên phục vụ có tư cách gì nói chuyện với tôi?”

 

Ông chủ tức giận đến mức dậm chân, tên mắt chó nào ở đâu đến đây.

 

“Tôi là ông chủ của nơi này, đã có tư cách nói chuyện với cậu chưa?” Ở trước mắt Thiên Linh Nhi trước mặt, ông chủ có thể khúm núm nhưng mà trước mặt Tống Tế, ông chủ không cần phải làm ra dáng vẻ của kẻ dưới, sống lưng thẳng tắp, khí thế như bừng bừng.

 

Lông mày Tống Tế nhảy một cái, đây là Người này lại là ông chủ sao?

 

Sau khi cậu ta và Đổng San đến nhà hàng, tinh thần đều tập trung trên người Đồng San, ở với Đổng San một chỗ lâu như vậy, Tống Tế mới chỉ nắm tay của cô mà thôi, còn định mượn cơ hội hôm nay, cùng Đồng San uống đến ngà say, sau đó làm đến chính sự, cho nên cơ bản không có để ý đến ông chủ thật ra có ở trong nhà hàng.

 

“Ông thật sự là ông chủ?” Tống Tế thận trọng hỏi.

 

“Đương nhiên là thật, cậu cút ra ngoài cho tôi.” Ông chủ quát.

 

“Ông chủ, tôi cũng là khách, ông dựa vào cái gì bảo tôi cút ra ngoài, không sợ’ tôi đánh giá xấu cửa hàng ông sao?” Tống Tế tự cho là khách hàng chính là Thượng Đề, không hề sợ hãi.

 

Ông chủ nở nụ cười lạnh, người tới nơi này, đều có thể gọi chung là khách, nhưng mà giữa khách hàng và khách hàng cũng có sự khác biệt, ví dụ như nói Tống Tế cùng Thiên Linh Nhi, hai người này có thể đánh đồng được chắc?

 

“Nhóc con, cậu nếu không muốn đắc tội Thiên tiểu thư thì vẫn nhanh cút ra ngoài, tìm người coi miếu bái phật, tự cầu phúc cho mình.” Ông chủ đáp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK