Chương 301:
Đối với Hàn Tam Thiên mà nói, giết người chỉ gật gầu là xong, lấy mạng chó của Hàn Tam Thiên đơn giản như dẫm chết con kiến, ngay cả hậu quả ra sao Hàn Tam Thiên cũng không thèm để ý.
“Bà cụ nhà họ Tô do mày giết nhỉ, nêu giết người cần đền mạng thì này tao giúp mày đền mạng cho bà ta.” Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói, anh chưa tìm ra chứng cứ xác thực, nhưng bà cụ Tô đột nhiên chết bất đắc kì tử, hơn nữa chết do trúng độc, ngoại trừ Tô Hải Siêu ra chẳng có ai làm được chuyện này?
Sau khi bà cụ Tô chết, Tô Hải Siêu là người được lợi nhất, người nhà họ Tô bị che mắt không nhìn rõ sự thực, nhưng Hàn Tam Thiên lại có thể dễ dàng nhìn ra động cơ của gã.
“Mày nói bậy, EEB tao có thể Giới bà nội tao được, là Thiên Linh Nhi, là mày cùng Thiên Linh Nhi hợp tác giết bà tao.” Tô Hải Siêu hoảng loạn, chuyện này đã qua từ lâu, Tô Hải Siêu nghĩ sẽ không có ai biết sự thật, nhưng Hàn Tam Thiên đột nhiên nói thê khiến gã mắt bình tĩnh.
“Bà cụ Tô chết, mày mới có thể lên được vị trí chủ tịch, mày muốn vị trí này không thể chờ nổi nữa, không phải mày thì là ai?” Hàn Tam Thiên nói.
Tô Hải Siêu lắc đầu, ánh mắt sợ hãi nói: “Không, không phải tao, không liên quan đến tao, không liên quan đền tao.”
Hàn Tam Thiên đột nhiên duỗi tay, bóp cổ Tô Hải Siêu, anh dùng sức giơ lên, khiến Tô Hải Siêu dựa mặt tường cách mặt đất một đoạn.
Trong nháy mắt Tô Hải Siêu cảm thấy mình không thể thở nổi, đôi tay dùng hết sức muốn hất tay Hàn Tam Thiên ra, nhưng sức không đọ được, chỉ là giãy giụa một cách vô dụng mà thôi.
Trợn trừng mắt, đồng tử Tô Hải Siêu mắt dần tiêu cự.
“Tao thấy rất iiiÿKHi mày giết bà cụ Tô nhưng mày lại dám động tới Tô Nghênh Hạ, đây là chuyện không thể xảy ra, vì thế, mày phải trả bằng chính tính mạng của mày.” Hàn Tam Thiên dùng sức, thương hại nhìn Tô Hải Siêu, tiếp: “Xuống địa ngục, hỏi thăm Diêm Vương xem Hàn Tam Thiên tao là người như thế nào, đồ vô dụng như mày không có tư cách làm đối thủ của tao.”
Vì thiếu oxy lên não nên ý thức của Tô Hải Siêu dần mơ hồ, mọi vật trước mắt cũng không rõ ràng.
Ngay lúc này, Tõ Hải Siêu SE K hồi hận, nếu anh ta nghe lời gã đàn ông xăm hình kia, thả Tô Nghênh Hạ ra, anh ta sẽ không gặp phải kết cục như thế này, chỉ tiếc mọi việc đã muộn, dù giờ: hối hận cũng không kịp.
Thằng vô dụng này dám giết người thật!
Lúc này, Hàn Tam Thiên cảm thấy một luồng gió lạnh đánh tới sau lưng mình, anh theo bản năng né tránh, nhưng không tránh nổi, bên hông bị một lực tấn công tới.
Rằm!
Hàn Tam Thiên bị đánh bay người, đập vào mặt tường rồi té xuống đất.
“Thân Ông!” Nhìn ông lão tóc bạc trước mặt, Hàn Tam Thiên nghiến răng nghiền lợi, lão già này anh chỉ gặp một lần hồi bé, nhưng kí ức đó khắc sâu cả đời này, dù có chết Hàn Tam Thiên cũng không quên.
Thân Ông từng xuất hiện tại nhà họ Hàn, bởi vì Nam Cung Thiên Thu cực kì cưng chiều Hàn Quân, nên Thân Ông cũng thích gã.
Hàn Tam Thiên nhớ rõ, Thân Ông từng tặng cho Hàn Quân một món đồ chơi, mà anh chỉ vì hâm mộ lên mới sờ qua một chút, đã bị Thân Ông đá văng ra ngoài.
Khi đó Hàn Tam Thiên mới mười máy tuổi, bị đá tới gãy xương đùi! Suốt ba tháng phải mang gậy mới đi đượ!
c “Không ngờ thằng tạp chủng như cậu vẫn còn nhớ tôi.” Thân Ông khinh miệt Hàn Tam Thiên, trong ánh mắt lộ ra vẻ cười nhạo.
Hàn Tam Thiên đỡ eo, khó khắn đứng lên, nói: “Nếu không phải do ông, tôi cần gì phải dùng nạng đi đường, lúc đó tôi chỉ là một đứa bé, ông lại ra tay nặng như thế cả đời tôi cũng không quên!”
“Đã là tạp chủng lẽ còn phân biệt lớn nhỏ sao? Không quên cũng tốt, tốt nhất cậu phải nhớ mồi hận này cả đời, chờ tới kiếp sau chắc cậu sẽ có cơ hội trả thù.” Thân Ông cười nhạo.
Hàn Tam Thiên hít một hơi thật sâu, vì sao lão già này lại xuất hiện đột ngột như thé, Hàn Tam ‘Thiếf/BHZI bội BHUPWDI tình cảm của lão ta với Nam Cung Thiên Thu, nhưng anh không hề có hảo cảm với Thân Ông, bởi vì lão ta giống y đúc Nam Cung Thiên Thu, chỉ coi trọng Hàn Quân, còn coi anh như phề vật.
“Thân Ông, Nam Cung Thiên Thu đã chết, cả đòi này ông không có được bà ta, khiến tôi cảm thấy buồn thay.” Hàn Tam Thiên nói.
Trong ánh mắt thân Thân Ông xuất hiện vẻ tàn khốc, cái chết của Nam Cung Thiên Thu khiến ông ta bị đả kích không nhẹ, vậy mà Hàn Tam Thiên dám đề cập tới chuyện này làm cho ông ta tức giận.
Nhưng đồng thời, trong đầu Thân Ông hiện lên một câu nói của Viêm Quân, nếu lão dám làm Hàn Tam Thiên bị thương, vậy Viêm Quân sẽ nhúng tay vào chuyện này.
Thân Ông không để Hàn Tam Thiên vào mắt, nhưng lão không thể bỏ qua lời của Viêm Quân, vị bảo tiêu không có tiếng tăm gì ở nhà họ Hàn này mới là đại BOSS.
“Tô Hải Siêu, cậu muốn báo thù không?”
Thân Ông quay đầu hỏi Tô Hải Siêu.
Tô Hải Siêu suýt nữa bước chân xuống suối vàng, vừa mới hoàn hồn lại thì thấy trước mặt đã xuất hiện một ông lão.
Tuy Tô Hải Siêu không biết lão ta là ai, nhưng anh ta biết, lão già này không phải người đơn giản.