Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 43

“Nếu hôm nay mọi người có mặt ở đây, thì chúng ta cùng đi, tiện thể xem nhà mới của ông Tô như nào.” Đường Thành Nghiệp không chê chuyện lớn, gọi mọi người cùng đi.

“Đúng, đúng, đúng, chúng ta đi theo hưởng ké, không như nhà ông Đường không.”

“Ông Tô, ông mua nhà ở đâu vậy?”

“Dù gì ông cũng là người nhà họ Tô, chắc không kém ông Đường đâu nhỉ?”

Tô Quốc Diệu xâu hồ gật đầu, không biết nên nói gì, nhà mới gì cơ, trong nhà hiện chẳng có tiền mua đồ ăn, làm gì có tiền mua nhà mới.

Con trai Đường Thành Nghiệp hôm nay không ở nhà, bớt chút phiền toái, nếu không hôm nay chắc chắn lại gây khó dễ với Hàn Tam Thiên.

Ăn cơm trưa xong, Tô Quốc Diệu lấy cớ rời đi, lúc gần đi Đường Thành Nghiệp còn nhớ gọi điện cho ông, mây người bạn học cũng làm bộ chúc phúc.

Hàn Tam Thiên quyết luôn ngày mười lăm tháng sau, còn địa chỉ sẽ thông báo lại, lời này khiến Tưởng Lam tức điên.

Đám người Hàn Tam Thiên rời đi, mấy người bạn học khác mặt khinh thường nói với Đường Thành Nghiệp: “Không ngờ con rễ Tô Quốc Diệu lại khoác lác như vậy, mọi người có nhìn thấy biểu hiện của Tô Quốc Diệu không? Xấu hồ muốn chết.”

“Hahaha, Tô Quốc Diệu nằm mơ cũng không nghĩ tới mình bị con rễ chơi một cú nhỉ. Nếu ông ta mua phòng chắc chắn đã nói cho chúng ta biết, cần gì phải giấu tới bây giờ?”

“Ngày mười lăm tháng sau chúng ta có trò vui rồi.”

Bên dưới, một nhà bốn người ngồi trên xe, Tưởng Lam mặt lạnh nói với Hàn Tam Thiên: “Hàn Tam Thiên, cậu có bị điên không, chê chúng ta mắt mặt không nhiều à, ngày mười lăm tháng sau lấy đâu ra nhà mới mà đón người ta?”

“Nhà con mua rồi, tuy là nhà cũ nhưng nội thất vẫn còn rất mới.” Hàn Tam Thiên nói.

Tưởng Lam sửng sốt, thằng nhóc này thực sự mua nhà? Tuy là nhà cũ, nhưng chắc chắn giá trị cũng không nhỏ.

Thằng nhóc nhà ở nhà họ Tô ba năm trời, không đi làm ngày nào, tiền đâu ra mà mua?

“Hàn Tam Thiên, cậu ở nhà tôi nhiều năm như thế, chắc kiếm không ít lợi lộc đâu nhỉ.” Tưởng Lam chế giễu anh, nhưng bà lại không nghĩ tới, trong ba năm này với số tiền là 2.

tệ một tháng để sinh hoạt ăn uống, Hàn Tam Thiên có thể lấy tích quỹ đen được bao nhiêu?

Tô Nghênh Hạ nhìn qua Hàn Tam Thiên, cô biết Hàn Tam Thiên không phải con người đều giả như vậy, thời điểm anh ở nhà họ Đường chỉ không nói lại thôi, hai chiếc xe trong nhà đều do anh mua, giờ mua nhà cũng không phải chuyện lạ.

Nhưng mua hai chiếc Audi, giờ lại mua thêm nhà, chỗ tiền riêng của anh chắc không còn bao nhiêu.

“Mẹ, mỗi tháng cho anh ấy bao nhiêu mẹ không rõ sao?” Tô Nghênh Hạ nói đỡ cho Hàn Tam Thiên.

Tưởng Lam không thể cãi lại, một tháng hai nghìn, muốn tích tiền ba năm cũng chỉ tích được mấy chục nghìn mà thôi, dựa vào máy chục nghìn đó để mua nhà là mơ mộng hão huyền.

“Dù đã mua nhà, cậu nói cho nhà họ Đường biết làm gì, cậu nhìn khu nhà của nhà họ không, cái nhà cũ của cậu làm sao so bì được với người ta? Đến lúc bọn họ đến chẳng phải mắt mặt luôn à?” Tưởng Lam nói.

Tô Quốc Diệu thở dài, nói với Hàn Tam Thiên: “Cậu gây rắc rối cho chúng tôi rồi, Đường Thành Nghiệp đang tìm cơ hội chế giễu nhà chúng ta, cậu làm thế chẳng khác nào đưa mặt cho người ta đánh.”

“Không được thì đi thuê nhà, chúng ta không thể mắt mặt vậy được.” Tưởng Lam đời này để hai chữ mặt mũi lên đầu, vì chữ này mà cho người ta mượn hai trăm nghìn. Hiện tại chỉ vì nông nồi, lại muốn đi thuê nhà đề lừa người ta.

Tô Quốc Diệu cũng nói: “Không còn cách nào khác, đành làm vậy thôi. Nếu không, tôi cũng không biết Đường Thành Nghiệp sẽ làm trò gì, còn thằng con trai của ông ta, cả xã hội đều biết cái tài của nó, Nghênh Hạ nhà chúng ta đâu kém cạnh gì nó?”

Về đến nhà, Tô Quốc Diệu cùng Tưởng Lam nói làm là làm, bắt đầu kiếm phòng trên mạng, Tô Nghênh Hạ muốn ngăn cũng không ngăn được, đành kệ ba mẹ mình.

Trong phòng, Tô Nghênh Hạ tuy biết nhà Hàn Tam Thiên mua chắc chắn không bằng nhà Đường Thành Nghiệp, nhưng cô vẫn tò mò, nhà họ hiện giờ đang ở tầng 6, mỗi ngày phải leo lên leo xuống rất cực, không cần hoàn hảo như nhà họ Đường kia, chỉ cần có thang máy là cô thấy thỏa mãn rồi.

“Anh muốn giấu diễm em nữa hả?” Tô Nghênh Hạ nói với Hàn Tam Thiên.

“Thật ra ngày nào em cũng thấy.” Hàn Tam Thiên cười nói.

“Thấy?” Tô Nghênh Hạ cau mày, hơi thất vọng trong lòng, cô hay thấy nhất chính là khu nhà này, nói như thế, mộng tưởng rời xa nơi này đã bị dập tắt.

“Đúng rồi, mai là chủ nhật, em tính làm gì không?” Hàn Tam Thiên hỏi.

“Tâm sự cùng Thẩm Linh Dao, đi dạo phó cùng cậu ấy, anh khiến cậu ấy cảm thấy khổ sở, giờ em phải gánh hết đó.” Tô Nghênh Hạ lườm Hàn Tam Thiên.

“Thật ra ngày nào em cũng thấy.” Hàn Tam Thiên cười nói.

“Thấy?” Tô Nghênh Hạ cau mày, hơi thất vọng trong lòng, cô hay thấy nhất chính là khu nhà này, nói như thế, mộng tưởng rời xa nơi này đã bị dập tắt.

“Đúng rồi, mai là chủ nhật, em tính làm gì không?” Hàn Tam Thiên hỏi.

“Tâm sự cùng Thẩm Linh Dao, đi dạo phó cùng cậu ấy, anh khiến cậu ấy cảm thấy khổ sở, giờ em phải gánh hết đó.” Tô Nghênh Hạ lườm Hàn Tam Thiên.

Tưởng Lam phùng má trợn mắt, tức giận nói: “Mợ con điên rồi.”

“Điên rồi?” Tô Nghênh Hạ tỉnh ngay lập tức, hỏi lại: “Sao vậy mẹ, tự dưng lại kêu bị điên?”

Tô Nghênh Hạ trong tiềm thức nghĩ tới bọn họ lây cớ này đề khỏi trả tiền, nhưng cô ngẫm lại thì thấy việc này không khả quan lắm, nói điên ngay giờ cũng buồn cười.

“Bọn họ mắt tiền, gọi điện hỏi mẹ xem có phải mẹ kêu người lầy trộm hay không, con nghe vậy có tức hay không.” Tưởng Lam tức tới nghiên răng nghiến lợi, bà đang tiếc hai trăm nghìn phải cho người ta vay, mấy hôm nay trằn trọc không ngủ được rồi. Vừa nghĩ tới số tiền đó lòng tiếc tới rướm máu, mấy người đó không giữ được tiền còn chạy tới đổ vạ cho bài “Mây kẻ điên.” Tính tình Tô Nghênh Hạ vốn không tệ, nhưng giờ cũng không kìm được mắng một câu, cô hỏi: “Mẹ, mấy người đó không gạt mẹ chứ?”

“Đã báo công an rồi, không phải giả đâu.”

Tưởng Lam nói.

Tô Nghênh Hạ ngạc nhiên, nhưng trong lòng lại thấy vui nhiều hơn, chắc chắn ông trời có mắt, cả nhà họ muốn chiếm lợi của người khác mà không mất gì, ông trời cũng không chấp nhận được.

“Mẹ đi ngủ sớm đi, tức có ích gì, dù sao tiền đã cho mượn, người ta làm mắt cũng không liên quan tới nhà mình.” Tô Nghênh Hạ an ủi bà.

Tưởng Lam giận giữ đi về phòng, ngay sau đó có tiếng Tô Quốc Diệu kêu lên, chắc Tưởng Lam đang phát tiết.

Lúc Hàn Tam Thiên đang đánh răng thì Tô Nghênh Hạ nói với anh chuyện đó, Hàn Tam Thiên thản nhiên nói: “Có lẽ ông trời không vừa mắt nhà bọn họ đó.”

Tô Nghênh Hạ vui vẻ vỗ vai Hàn Tam Thiên, nói: “Đúng là anh hùng cùng chung ý kiến, không ngờ anh lại nghĩ giống em vậy.”

Hàn Tam Thiên cười nói: “Nhanh chân đi đánh răng rửa mặt đi, sắp đến giờ đi rồi.”

Tô Nghênh Hạ quay người, cứng đầu đầy.

Hàn Tam Thiên sang một bên: “Do anh cản trở em đó, giò lại giục em như vậy.”

Hàn Tam Thiên làm vệ sinh cá nhân xong, về phòng thì thấy Tô Nghênh Hạ quên gấp chăn, anh tới dọn dẹp một chút.

Ngay lúc Hàn Tam Thiên chỉnh lại cái gồi, anh phát hiện chiếc kéo đã biến mắt, anh không kìm được mà cong khóe miệng.

Trong ba năm nay, Tô Nghênh Hạ nghĩ rằng Hàn Tam Thiên không biết cô giấu kéo, nhưng cô đã quên người giặt quần áo chăn màn là ai.

“Không biết lần sau có cơ hội trèo lên giường không ?” Hàn Tam Thiên lầm bẩm trong miệng, lại lắc đầu ngay sau đó, anh vất cái ý nghĩ điên cuồng này ra sau, hai ngày trước mới bị đuổi ra sô pha ngủ đó, anh không muốn bị đuổi ra ngoài đường ngủ đâu.

Sau đó, bọn họ bắt đầu chạy bộ như mọi ngày, cùng một tuyến đường, cùng một thời gian nghỉ ngơi.

Tô Nghênh Hạ dừng lại, nhìn biệt thự Sơn Yêu đã bắt đầu trang hoàng, cô hiếu kỳ hỏi: “Máy người này làm sớm vậy?”

“Chắc người ta muốn nhanh chóng chuyền vào.” Hàn Tam Thiên cười nói.

Tô Nghênh Hạ gật gật đầu, biệt thự sang trọng như thế, người mua chắc chắn chờ không được, nghe nói biệt thự Sơn Yêu trong truyền thuyết này khi thời tiết mây mù mở cửa ra là nhìn thấy biển mây, khung cảnh cực kì tuyệt mỹ.

“Chẳng phải hôm qua em hỏi anh mua nhà cũ ở nơi nào sao?” Hàn Tam Thiên đột nhiên hỏi Tô Nghênh Hạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK