Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 294:

 

“Sao Tô Nghênh Hạ lại kết hôn với loại người như này nhỉ? Không có chút lợi ích nào, còn gây họa cho nhà họ Tô.”

 

Đám người xem náo nhiệt lắc đầu, đắc tội với những người này, thì công ty nhà họ Tô liệu trụ được mấy ngày đây? Nếu Tô Nghênh Hạ biết chuyện, không biết cô sẽ có cảm tưởng gì, liệu có hối hận không sớm ly hôn với Hàn Tam Thiên không?

 

Nhóm người ở hiệp hội cò vây nghe Hàn Tam Thiên nói thế thì nổi điên lên, bọn họ tới tìm Hàn Tam Thiên để tính sổ, ai ngờ Hàn Tam Thiên lại không để họ vào mắt, còn kêu bọn họ cút!

 

“Hàn Tam Thiên, cậu là cái thá gì, dám bảo chúng tôi cút.”

 

“Cậu tin trong vòng một tuần chúng tôi làm công ty nhà họ Tô phá sản không, đến lúc đó cậu chỉ là con chó khóc tang thôi, cậu có tư cách giúp Tô Nghênh Hạ sao?”

 

“Đồ con chó không biết xấu hổ, quỳ xuống xin lỗi chúng tôi, không thì chuyện này không xong đâu.”

 

Hàn Tam Thiên liếc đám người, hiện giò anh mới quay lại Thiên Vân, chưa biết tình huống Tô Nghênh Hạ như thế nào, nếu cứ tốn thời gian với đám người này, anh sợ mình không kịp cứu Tô Nghênh Hạ.

 

“Để mấy người phá sản, tôi không cần tới một ngày đâu.” Hàn Tam Thiên đẩy mọi người ra rời đi.

 

Hành động này khiến cơn giận của nhóm người hiệp hội cờ vây bùng cháy lên, mây lão già xây xâm mặt mày, bọn họ vốn tưởng mình có thể kiêu ngạo hất mặt chỉ trích Hàn Tam Thiên, tùy ý dẫm đạp tôn nghiêm của Hàn Tam Thiên, ai ngờ kết quả hiện giờ lại bị Hàn Tam Thiên làm lơ.

 

Bị nhiều người nhìn như vậy, nếu không khiến Hàn Tam Thiên cùng nhà họ Tô trả giá đắt, mặt mũi của bọn họ biết để đi đâu.

 

“Tôi muốn thằng nhóc này phải hồi hận, muốn công ty nhà họ Tô phải chôn cùng.”

 

“Một ngày khiến chúng ta phá sản, người trẻ tuổi bây giò thật ngông cuồng, cậu ta thích khoác lác thì chúng ta nên cho cậu ta biết cái gì là lợi hại.”

 

“Để tôi nhìn xem sau khi nhà họ Tô phá sản, Tô Nghênh Hạ có đuổi kẻ vô dụng này ra khỏi nhà không.”

 

Vương Mậu vì bạn bè nên không rời đi, tốt bụng nhắc nhở bọn họ: “Tôi khuyên mây người một chuyện, nhiều chuyện không bằng bớt một chuyện, đừng gây rắc rối cho chính bản thân mình.”

 

“Vương Mậu, hiệp hội cò vây của ông không có sự tài trợ của chúng tôi thì đã cuốn gói từ lâu rồi, chuyện của chúnh tôi, không cần ông quản.”

 

“Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ rời khỏi hiệp hội cò vây.”

 

“Tôi cũng rời.”

 

“Tôi cũng vậy.”

 

Vương Mậu nghe máy lời nói ấy, bật cười, như trút được gánh nặng.

 

Mấy ông già này không niệm tình cũ, ông cũng không cần coi bọn họ là bạn bè.

 

“Được, tôi sẽ nhìn xem Hàn Tam Thiên mở tiệc nhìn nhà mấy người phá sản, tới lúc đó đừng tìm tôi hỗ trợ, bởi vì tôi không giúp được.” Nói xong, Vương Mậu quay người rời đi.

 

Hàn Tam Thiên và Thích Y Vân rời khỏi sân bay rồi chạy thẳng tới Mordor.

 

“Để tôi đưa cô về nhà.” Hàn Tam Thiên nói với Thích Y Vân, Tô Nghênh Hạ vẫn chưa biết những mối quan hệ của anh ở Thiên Vân, anh cũng không muốn lộ nhanh như thế. Thích Y Vân lại là chị em của Tô Nghênh Hạ, nếu Thích Y Vân biết, khẳng định Tô Nghênh Hạ cũng biết, nên Hàn Tam Thiên không tính đưa Thích Y Vân theo cùng.

 

Thích Y Vân là một người phụ nữ cực kì thông minh, Hàn Tam Thiên muốn tìm Tô Nghênh Hạ, nhất định phải dùng tới năng lực của khu vực xám, vì thế Hàn Tam Thiên chắc chắn không cho cô theo cùng, anh lo cô sẽ nói cho Tô Nghênh Hạ biết một số chuyện mà cô ấy không biết, chỉ cần giải quyết nỗi băn khoăn này của Hàn Tam Thiên, cô thừa sức đi theo.

 

“Anh sợ tôi nhìn thấy một số chuyện không nên nhìn rồi nói cho Tô Nghênh Hạ sao? Anh yên tâm, tôi đã thấy anh ở tại khu boxing ngầm, nhưng tôi cũng không nói cho cô ấy biết.” Thích Y Vân nói.

 

Khu boxing ngầm?

 

Hàn Tam Thiên kinh ngạc, sao cô ấy lại biết tới chuyện khu boxing ngầm!

 

“Đừng nhìn tôi kì quái như thé, tôi chỉ tò mò nên mới tới thôi, không ngờ đúng dịp gặp được anh.” Thích Y Vân nói.

 

Khu boxing ngầm không phải là nơi người bình thường có thể đến, nơi đó tràn ngập máu me, cũng không phải là chỗ người bình thường tới giải trí, mà mặt ngoài mà xem thì Thích Y Vân là một người phụ nữ dịu dàng điềm đạm nho nhã, sao cô có thể tới nơi đó?

 

Hơn nữa, dùng hai chữ tò mò để giải thích nghe có vẻ rất nhạt, với một người phụ nữ ngoan ngoãn, cho dù tò mò cũng không có khả năng tới nơi đó.

 

“Không ngờ cô cũng có bộ mặt không muốn người khác biết tới, về cô, tôi hẳn là phải hiểu biết thêm nhiều rồi?” Hàn Tam Thiên bình tính nói, lúc trước anh từng điều tra thân phận của Thích Y Vân, cũng không tra được gì kì lạ, nhưng qua biểu hiện của Thích Y Vẫn lại cho Hàn Tam Thiên cảm giác cô không phải người tầm thường. Hơn nữa, anh cẩn thận nghĩ lại về thân phận của Thích Y Vân, không có vấn đề sẽ khiến người ta càng cảm thấy có vấn đề.

 

Sao một gia đình làm nông lại đột nhiên ra nước ngoài buôn bán?

 

“Nếu anh muốn tìm hiểu tôi, lúc nào tôi cũng có thể cho anh cơ hội.” Thích Y Vân cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK