Chương 497:
Lúc Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao nghe được máy câu nói này, không khỏi có hơi khó hiểu.
Là chị em với Tô Nghênh Hạ, Thẩm Linh Dao biết rất rõ quan hệ của Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên, mà sự kiện kim kiều lần đó cũng chỉ là hiểu lầm mà thôi.
Về phần Tô Nghênh Hạ càng thêm cảm thấy buồn cười, thân là người trong cuộc cô cũng không biết được chuyện này, tin tức giả của những người này cuối cùng là từ nơi nào có được.
“Các cô nói hươu nói vượn cái gì vậy, Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên làm sao lại ly hôn được?” Nghe được đám người kia thảo luận càng ngày càng kịch liệt, Thẩm Linh Dao nhịn không được đứng lên quát.
“Ai nói hươu nói vượn chứ, chuyện này là do chính mẹ của Tô Nghênh Hạ truyền ra, tuyệt đối sẽ không giả được.”
“Dì ba của tôi là chị em của Tưởng Lam, chuyện này chính là từ miệng Tưởng Lam nói cho bọn họ biết, cô cái gì cũng không biết, cũng đừng ở đây chỉ vào mặt người khác.”
Sau khi Thảm Linh Dao nghe được mấy câu kia thì ngây ngắn cả người, việc này là từ miệng Tưởng Lam nói ra? Làm sao có thể, vì sao bà ấy đột nhiên nói những lời này chứ.
Lần nữa ngồi xuống ghé, Thẩm Linh Dao hỏi Tô Nghênh Hạ: “Nghênh Hạ, xảy ra chuyện gì, mẹ cậu đang cái làm gì vậy?”
Tô Nghênh Hạ cúi đầu, tránh để bị người khác phát hiện ra cô: “Sẽ không đâu, khả năng chỉ là tin tức giả, hiện tại mẹ tớ sẽ không nói nói xấu Hàn Tam Thiên, càng không có khả năng làm ra loại chuyện này.
Biết được thân phận Hàn Tam Thiên, mặc dù Tưởng Lam cũng không có biểu hiện e ngại gì với Hàn Tam Thiên, nhưng bà cũng sẽ không trở thành người châm ngòi những chuyện này, cho nên Tô Nghênh Hạ cảm thấy rất có thể là đồn bậy bạ mà thôi.
“Nếu không cậu gọi điện hỏi gì thử xem.”
Thẩm Linh Dao không yên lòng nói, không có gió làm sao có khói, loại tin tức này có thể truyền ra, khẳng định rõ ràng có nguyên do nào đó, Thẩm Linh Dao cũng không hi vọng những lời nói bắt lợi với Tô Nghênh Hạ tiếp tục bị truyền đi.
“Không cần đâu, tối nay tớ về nhà hỏi lại thử, buổi chiều còn phải làm việc nữa, tranh thủ thời gian ăn cái gì đi đã.” Tô Nghênh Hạ đáp.
Thẩm Linh Dao cảm thấy xác suất việc này không có khả năng, nếu Tô Nghênh Hạ đã không vội, cô làm thái giám còn gấp thay Hoàng thượng gì chứ.
Ăn cơm xong quay về công ty, Tô Nghênh Hạ vẫn luôn không tập trung được tỉnh thần, luôn cảm thấy giống như là có chuyện gì sắp xảy ra.
Rốt cuộc nhịn được đến giờ tan làm, đến cổng công ty cũng không thấy Hàn Tam Thiên đâu, trong lòng Tô Nghênh Hạ trồng rỗng, chỉ có thể tự an ủi trong lòng rằng gần đây Hàn Tam Thiên cũng bận nhiều việc, đại khái là không có thời gian tới đón cô mà thôi.
Về đến nhà, Tô Nghênh Hạ phát hiện hai người Tưởng Lam và Tô Quốc Diệu đều ở nhà, mà lại cùng ngồi ở phòng khách, dáng vẻ giống như là đợi cô.
“Mẹ, mẹ có biết không, hiện tại bên ngoài bây giò đang truyền miệng cái gì, lại có người nói con và Tam Thiên sẽ ly hôn, hơn nữa còn nói là mẹ nói ra chuyện này, mẹ nói xem có buồn cười hay không.” Tô Nghênh Hạ vừa cười vừa nói.
“Các con thật sự đã ly hôn, ngay cả thư thỏa thuận ly hôn đều đã ký, chẳng lẽ cậu †a không có nói cho con biết sao?” Vẻ mặt Tưởng Lam bình tĩnh.
Nụ cười trên mặt Tô Nghênh Hạ dần dần ngưng lại, ngữ khí cũng xảy ra biến đổi: “Con ký thư thỏa thuận ly hôn lúc nào, mẹ, mẹ đừng nói đùa với con.”
“Đây chính là thư thỏa thuận ly hôn, chính con tự xem đi.” Tưởng Lam đáp.
Tô Nghênh Hạ vội vã chạy đến bên cạnh bàn trà, cầm lấy thư thỏa thuận ly hôn, phía trên hoàn toàn chính xác có chữ ký của cô và Hàn Tam Thiên ký lên, mà chữ ký này tuyệt đối không phải là giả.
Làm sao có thể, cô ngay cả giấy ly hôn cũng không hề nhìn thấy, sao có thể ký được kia chứ.
Đoàng một tiếng, trong đầu Tô Nghênh Hạ nổ vang như cái sắm.
Tối hôm qua cô ký một hợp đồng, lúc ấy cô cũng không có nhìn xem nội dung hợp đồng là cái gì, chẳng lẽ đó chính là thư thỏa thuận ly hôn sao?
“Không thể nào, không thể nào, tối hôm qua con ký chính là hợp đồng, thế nào lại là hiệp nghị ly hôn.” Sắc mặt Tô Nghênh Hạ tái nhọt mà lắc đầu, con ngươi tan rã.
“Hợp đồng là giả, chỉ dán nhãn mà thôi, xem ra Hàn Tam Thiên muốn ly hôn với con, cũng tốn không ít tâm tư.” Tưởng Lam thản nhiên nói, ý tứ lời nói này rất rõ ràng muốn đem tất cả trách nhiệm đổ lên người Hàn Tam Thiên.
Tô Quốc Diệu ở bên cạnh lộ ra vẻ cực kỳ không tự nhiên, việc này rõ ràng chính là do Tưởng Lam sắp xếp, nhưng hiện tại bà ta lại muốn Hàn Tam Thiên gánh chịu trách nhiệm, cái này thật sự là mặt dày vô SĨ.
“Tại sao có thể như vậy, anh ấy tại sao muốn ly hôn với con, con không tin, Hàn Tam Thiên đâu, anh ấy ở đâu.” Tô Nghênh Hạ gần như sụp đổ mà hỏi Tưởng Lam.
Vẻ mặt Tưởng Lam không hè thay đồi.
Tô Nghênh Hạ hoảng loạn mà chạy về phòng, mở tủ quần áo ra, quần áo của Hàn Tam Thiên, một bộ cũng không có làm cô chết trân tại chỗ.