Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 387:

 

Mặc Dương thở dài, nói: “Haizz, xem ra có vài người vẫn còn non lắm. Đúng là rất đáng tiếc, co hội tốt như vậy cũng không nắm chắc, tôi thây cả đời này của cậu e là không có hy vọng sinh cho tôi một đứa con nuôi rồi.”

 

Hàn Tam Thiên không thể động đậy được, nếu không kiểu gì anh cũng sẽ xuống giường đánh nhau một trận với Mặc Dương.

 

Mặc Dương chuẩn bị rời đi. Ông mở cửa phòng bệnh ra, lại nhìn thấy Tô Nghênh Hạ đã đứng trước cửa, trong lòng không khỏi cả kinh, lời nói vừa rồi không phải đã bị Tô Nghênh Hạ nghe thấy hét rồi chứ?

 

“Em dâu, em… em về lúc nào vậy?” Mặc Dương ấp úng hỏi.

 

“Vừa định mở cửa ra, sao vậy?” Tô Nghênh Hạ nói mà mặt không đổi sắc.

 

Mặc Dương thở phào một hơi nhẹ nhõm, vội vàng nói: “Không có gì, em chăm sóc tốt cho cậu ấy đi, ngày mai chúng ta trở về thành phố Thiên Vân.”

 

Tô Nghênh Hạ gật đầu, tuy sắc mặt của cô không thay đổi, nhưng lỗ tai lại đỏ hết cả lên.

 

Cô không nghe thấy máy lời Mặc Dương nói trước đó, nhưng câu có hai chữ “con nuôi” kia lại nghe rất rõ ràng.

 

Cô cũng đã nghĩ tới chuyện này, chỉ tiếc Hàn Tam Thiên vẫn không chịu thông suốt, không lĩnh hội được ý tứ của cô.

 

Có lẽ e rằng thật sự cả đời này khúc gỗ mục ấy cũng không hiểu được.

 

Nhưng nếu để Tô Nghênh Hạ chủ động trong chuyện này thì cô cũng không biết nên làm như thế nào. Dù sao trong những cuộc tình trước, giới hạn cao nhất của cô cũng chỉ là nắm tay người khác mà thôi.

 

Thành phô Thiên Vân.

 

Công ty của Tô Hải Siêu đã thành lập, dùng quy mô lớn bắt đầu thu nạp thành viên của công ty nhà họ Tô, giống như là di dời công ty vậy, ngoài việc địa chỉ thay đổi ra, những thứ. khác vẫn không hè thay đổi.

 

Nhưng tâm trạng của Tô Hải Siêu lại không thể nào tốt nổi. Vốn anh ta cho rằng sự kiện ở quảng trường có thể hoàn toàn đánh gục Tô Nghênh Hạ, nhưng kết quả lại khiến mọi người há hốc miệng.

 

GH8Hũ: PHỮNB cô KHÔNG Hi mặt mà còn trở thành đề tài hot nhát thành phố Thiên Vân. Máy ngày gần đây, thành phố Thiên Vân đã xảy ra một chấn động lớn, hễ là người xuất hiện ở quảng trường, bao gồm cả Giang Phú, không có ai mà không tuyên bố phá sản, với lại đây cũng chỉ là chuyện xảy ra máy ngày gần đây mà thôi.

 

“Hải Siêu, những người trong công ty nhà họ Tô là người từ đâu tới, sao có thể đột nhiên xuất hiện như vậy, cứ như thiên binh thiên tướng ấy.” Tô Diệc Hàm ngồi trong văn phòng của Tô Hải Siêu, khó GHöHg: RHữNB cô không HiẤi mặt mà còn trở thành đề tài hot nhất thành phố Thiên Vân. Máy ngày gần đây, thành phố Thiên Vân đã xảy ra một chấn động lớn, hễ là người xuất hiện ở quảng trường, bao gồm cả Giang Phú, không có ai mà không tuyên bố phá sản, với lại đây cũng chỉ là chuyện xảy ra máy ngày gần đây mà thôi.

 

“Hải Siêu, những người trong công ty nhà họ Tô là người từ đâu tới, sao có thể đột nhiên xuất hiện như vậy, cứ như thiên binh thiên tướng ấy.” Tô Diệc Hàm ngồi trong văn phòng của Tô Hải Siêu, khó Điều này khiến cho Tô Diệc Hàm cảm thấy cực kỳ không phục.

 

Tô Hải Siêu không biết những người kia ở đâu ra, nhưng anh ta lại biết rõ – là Hàn Tam Thiên đang âm thầm sắp xếp. Chỉ có đứa con bị nhà họ Hàn vứt bỏ như anh mới có thể làm được chuyện này.

 

“Cho dù bây giờ không sụp đồ nhưng sớm muộn gì cũng bị anh làm cho sụp đồ thôi, có gì phải lo lắng chứ.” Tô Hải Siêu nghiền răng nghiền lợi nói.

 

Tô Diệc Hàm tin tưởng Tô Hải Siêu bởi vì Tô Hải Siêu nói người đứng sau lưng anh ta vô cùng lợi hại, có khi nhà họ Thiên còn không bằng ấy chứ. Chẳng qua cô ta muốn nhanh chóng nhìn thấy Tô Nghênh Hạ trở nên nghèo túng, không muốn để Tô Nghênh Hạ có cơ hội ra vẻ ăn trên ngồi trước nữa.

 

“Bây giờ nhà họ Tô phát triển mạnh mẽ như vậy, anh đã nghĩ ra cách gì để đối phó Tô Nghênh Hạ chưa?” Tô Diệc Hàm hỏi.

 

Nếu muốn đánh bại Tô Nghênh Hạ ở trên thương trường, dựa vào tình hình trước mắt, tạm thời Tô Hải Siêu không có mảy may cơ hội nào. Bởi vì mười triệu mà anh ta có được, quả thực không có ý nghĩa quá lớn ở trước mặt công ty nhà họ Tô hiện giờ. Trừ khi Thân Ông chịu âm thầm giúp đỡ anh ta.

 

Song không biết lão già kia đã rời khỏi thành phố Thiên Vân từ lúc nào. Trừ khi lão ta chủ động liên hệ, Tô Hải Siêu hoàn toàn không có cách nào để liên hệ với Thân Ông.

 

“Không có.” Tô Hải Siêu nghiến răng nghiền lợi nói.

 

“Thế sao anh còn không mau mau nghĩ cách đi, chẳng lẽ anh muốn nhìn Tô Nghênh Hạ cứ tiếp tục đắc ý như vậy sao?” Tô Diệc Hàm nói.

 

“Đương nhiên anh không muốn, nhưng em cho là chuyện này đơn giản lắm hả?

 

Giờ công ty nhà họ Tô đã không còn là giống trước kia nữa rồi. Bà nội vẫn luôn hy vọng công ty nhà họ Tô có thể trở thành một trong những công ty hàng đầu ở thành phố Thiên Vân. Không ngờ lại thực hiện được trong tay con điểm Tô Nghênh Hạ này.” Tô Hải Siêu nói với vẻ không phục.

 

Tô Diệc Hàm cũng rất căm hận. Đối với Tô Nghênh Hạ mà nói, phần sính lễ kia chẳng là cái thá gì, nhưng mà đối với Tô Diệc Hàm lại là tiền tài và mặt mũi đồng thời mất đi. Vốn nên là sính lễ của cô ta, lại bị Tô Nghênh Hạ nhặt được của hời.

 

Bởi vậy cô ta luôn canh cánh chuyện này trong lòng.

 

“Em có một cách, mặt ngoài thì làm dịu quan hệ với Tô Nghênh Hạ, sau đó âm thầm tìm cách đối phó cô ta. Anh thấy thế nào?” Tô Diệc Hàm nói ra đề nghị của bản thân.

 

Tô Hải Siêu cười lạnh, nói: “Em thật sự coi cô ta là một đứa ngốc hả? Quan hệ đã rạn nứt đến mức độ này rồi, sao cô ta có thể tin tưởng chúng ta được chứ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK