Chương 252:
“Chuyện này…” Vương Mậu nghỉ hoặc nhìn Thiên Xương Thịnh.
Thiên Xương Thịnh lắc đầu, cười bảo: “Bí mật không thể tiết lộ.”
Về thân phận của Hàn Tam Thiên, Thiên Xương Thịnh không dám để lộ chút nào, Hàn Tam Thiên ngắm ngầm chịu đựng ba năm chưa từng đề lộ một chút, nên tin tức bị tiết lỗ từ chỗ ông, chỉ sợ nhà họ Thiên sẽ xong đời.
Sắc mặt Vương Mậu càng thêm nghiêm túc, cả Thiên Xương Thịnh cũng không dám nói, tình hình không đơn giản.
“Hội trưởng Vương, tôi còn có việc, đi trước đây.”
“Phải, tôi cũng có việc, mọi người cứ bận rộn đi.”
“Tôi cũng về đây, ở nhà còn nồi súp.”
Cả đám hội viên đi không còn một bóng, Thiên Xương Thịnh biết bọn họ đang muốn đi tìm Hàn Tam Thiên gây sự.
“Ông Thiên, ông không muốn tiết lộ một chút sao?” Vương Mậu hỏi.
“Haiz.” Thiên Xương Thịnh thở dài, muốn nói lại thôi, cuối cùng mở miệng bảo: “Nễ tình chúng ta quen biết nhiều năm nên nói một câu, chỉ một câu không thể nhiều hơn nữa, sau khi tôi nói, ông đừng hỏi nữa.”
“Được được được, ông đừng dài dòng nữa, tôi biết rồi.” Vương Mậu mất kiên nhẫn khoát tay.
“Nhà họ Thiên, giống như quả bóng.”
Thiên Xương Thịnh nói.
Vương Mậu nghe thấy câu này, mắt trừng Thiên Xương Thịnh, trong lòng khiếp sợ đến tột cùng!
Câu này không khó hiểu, nhà họ Thiên ở trước mặt anh, giống như một quả bóng!
Công ty nhà họ Tô.
Trong văn phòng chủ tịch, Tô Nghênh Hạ đang sứt đầu mẻ tráng với vụ hợp tác gần nhất. Muốn đưa công ty phát triển trở lại nhất định phải tiết lập lại hợp tác mới, nhưng chuyện này với Tô Nghênh Hạ mà nói cũng không đơn giản. Dù sao lúc trước để toàn tâm toàn ý làm dự án Thành Tây mà bà cụ Tô đã trực tiếp dừng toàn bộ hợp tác lúc trước, tục ngữ nói ngựa tốt không ăn cỏ sau lưng, nhưng hiện tại vào tình huồng này, Tô Nghênh Hạ buộc phải liên lạc với những người kia lần nữa.
Vứt bỏ hợp tác thì dễ, nhưng nếu muốn nhặt lên lại cũng không phải chuyện đơn giản.
Lúc này, trợ lý của Tô Nghênh Hạ bước vào văn phòng, vẻ mặt hốt hoảng nói: “Chủ tịch, xảy ra chuyện rồi.”
“Chuyện gì mà vội vàng hấp tấp vậy?” Tô Nghênh Hạ hỏi.
“Cha của ông chủ một số công ty muốn gặp cô, xem ra, đến không có ý tốt.” Trợ lý nói.
Cha của ông chủ công ty?
Câu này khiến Tô Nghênh Hạ nghe mà không hiểu gì, những người này đều mặc kệ chuyện công ty, an hưởng tuổi già, tự nhiên tới tìm cô làm gì?
Đương lúc Tô Nghênh Hạ muốn hởi rốt cuộc là ai, bên ngoài phòng làm việc truyền tới âm thanh huyện náo, một đám người đùn đẩy ồn ào, cả bảo vệ cũng không cản nỗi, lao thẳng vào văn phòng.
Trong số những người này có người quen cũng có người lạ, nhưng bọn họ đều xem như là nhân vật không nhỏ ở thành phố Thiên Vân, điều này khiến Tô Nghênh Hạ có chút không hiểu, một đám người như vậy đột nhiên tụ tập lại, hơn nữa còn tới tìm cô làm gì?
“Chủ tịch, thật xin lỗi, chúng thôi thật sự không cản được.” Bảo vệ nơm nớp lo sợ nhìn Tô Nghênh Hạ nói, để đám người này xông vào là thát trách của anh ta, néu Tô Nghênh Hạ muốn trách tội, chỉ sợ anh ta phải mắt việc.
Tô Nghênh Hạ phất tay nói: “Không có gì, các người ra ngoài trước đi.”
Nghe cô nói thế, bảo vệ thở phào nhẹ nhõm, may mà chủ tịch hiện tại là Tô Nghênh Hạ, nếu đổi lại là Tô Hải Siêu, sớm đã bị mắng xối xả rồi.
Sau khi đóng cửa lại, Tô Nghênh Hạ hỏi mọi người: “Các vị trưởng bồi, không biết mọi người hùng hồ tới tìm tôi làm gì?”
Việc hợp tác Tô Nghênh Hạ bàn gần đây không liên quan tới mấy người này chút nào, vì vậy sự xuất hiện của bọn họ thật kỳ lạ.
“Tô Nghênh Hạ, hiện tại công ty của cô Nghe cô nói thế, bảo vệ thở phào nhẹ nhõm, may mà chủ tịch hiện tại là Tô Nghênh Hạ, nếu đổi lại là Tô Hải Siêu, sớm đã bị mắng xối xả rồi.
Sau khi đóng cửa lại, Tô Nghênh Hạ hỏi mọi người: “Các vị trưởng bồi, không biết mọi người hùng hồ tới tìm tôi làm gì?”
Việc hợp tác Tô Nghênh Hạ bàn gần đây không liên quan tới mấy người này chút nào, vì vậy sự xuất hiện của bọn họ thật kỳ lạ.