Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 509:

 

“Nghênh Hạ à, sức cuốn hút của cậu vẫn như năm đó không hề suy giảm. Vừa mới ly hôn thôi mà đã có người gấp gáp muốn theo đuồi cậu rồi.” Thẩm Linh Dao cười nói.

 

Đổi lại là những người phụ nữ khác, có lẽ họ sẽ bởi vì chuyện này mà cảm thầy đắc chí. Chẳng qua đối với Tô Nghênh Hạ mà nói, đây cũng không phải là chuyện gì đáng để vui mừng, trái lại nó còn trở thành sự phiền muộn và gánh nặng cho có.

 

Dù bây giò hai người họ đã ly hôn, nhưng hành động ly hôn này là sự bảo vệ của Hàn Tam Thiên dành cho cô. Tô Nghênh Hạ tuyệt đối không thể hẹn hò yêu đương với người đàn ông khác vào lúc này.

 

Hàn Phong dựa vào cửa xe, cảnh tượng trai đẹp xứng với xe sang đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người. Trong công ty có rất nhiều nữ nhân viên trẻ tuổi, giờ phút này trong lòng bọn họ đều vô cùng hâm mộ, ai mà không muốn bản thân có thể quen được bạn trai vừa nhiều tiền vừa đẹp trai chứ? Chẳng qua các cô cũng biết, người này đến đây là vì chủ tịch, các cô cũng chỉ có thể đứng hóng hớt mà thôi.

 

Vì theo đuổi Tô Nghênh Hạ mà Hàn Phong đã cố ý đi mua một chiếc xe mới.

 

Đối với anh ta mà nói, loại siêu xe này không khác gì mấy bó cải trắng cả. Trong gara ở nước Mỹ đỗ mấy chục chiếc siêu xe, trong đó không ít xe còn là là bản số lượng có hạn. Có thể nói những siêu xa đắt nhất trên thế giới anh ta đều đã lái qua hết rồi.

 

Lúc nhìn thấy Tô Nghênh Hạ, Hàn Phong tự tin đi tới. Tuy rằng trong ảnh chụp sắc đẹp của Tô Nghênh Hạ đã đủ đẹp lắm rồi, nhưng khi nhìn thấy người thật, Hàn Phong mới biết được bức ảnh kia đã hoàn toàn che đi sự xinh đẹp của Tô Nghênh Hạ.

 

Cái tên vô dụng Hàn Tam Thiên này, vậy mà lại có thể lấy được một người vợ như thế. Có lẽ anh đã dùng hết vận may cả đời này rồi cũng nên.

 

“Cô Tô, lần đầu tiên gặp mặt. Cô có thể gọi tôi là A Phong.” Hàn Phong tự giới thiệu bản thân.

 

“Tôi không quen anh, hơn nữa tôi tạm thời cũng không muốn quay trở về cuộc sống hai người. Cảm ơn ý tốt của anh.” Tô Nghênh Hạ nói với vẻ mặt bình thản.

 

Hàn Phong cười nhạt. Tuy rằng Tô Nghênh Hạ từ chối anh ta một cách thẳng thừng, nhưng điều này cũng không khiến anh ta bị đả kích. Bởi vì Hàn Phong là một người cực kỳ tự phụ. Ở trong mắt của anh ta, trên thế giới này không có người phụ nữ nào mà anh ta không giải quyết được.

 

Nhiều nhất chính là vấn đề thời gian và tiền mà thôi.

 

“Cô Tô, tôi thật sự có thể hiểu được tâm trạng hiện giờ của cô. Cái loại đàn ông đều cáng cặn bã đó, đã ở rễ thì thôi đi, lại vế còn dám phản bội cô. Nếu cô đồng ý, tôi có thể giúp cô dạy dỗ anh ta.” Hàn Phong cười nói.

 

Tô Nghênh Hạ biết, dưới sự chửi rủa của Tưởng Lam, hình tượng của Hàn Tam Thiên ở thành phố Thiên Vân đã trở nên vô cùng tệ hại. Nhưng mà bên ngoài đánh giá Hàn Tam Thiên như thế nào cũng không quan trọng, hình tượng của anh ở trong lòng cô vĩnh viễn sẽ không lung lay hay thay đồi.

 

“Không cần, nếu không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước.” Nói xong, Tô Nghênh Hạ bèn vòng qua người Hàn Phong định rời đi.

 

Trong ánh mắt Hàn Phong hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, lại chắn trước mặt Tô Nghênh Hạ: “Cô Tô, tôi chỉ hi vọng có thể có được một cơ hội cạnh tranh công bằng. Tôi tốt hơn Hàn Tam Thiên mấy ngàn lần, không đúng, loại rác rưởi như anh ta hoàn toàn không có tư cách so sánh với tôi.”

 

“Thật sự xin lỗi.” Tô Nghênh Hạ không muốn nhiều lời vô nghĩa, lần thứ hai vòng qua người Hàn Phong.

 

Lần này Hàn Phong cũng không tiếp tục ngăn cản Tô Nghênh Hạ nữa, bởi vì dây dưa theo kiểu mặt dày mày dạn không phải là phong cách của anh ta.

 

Nhìn thấy Tô Nghênh Hạ lên xe rời đi, Hàn Phong nghiên răng nghiến lợi nói: “Muốn chạy ra khỏi lòng bàn tay của Hàn Phong tôi, tuyệt đối không có khả năng đâu. Tôi có rất nhiều thời gian chậm rãi chơi đùa với cô. Càng khó chỉnh phục thì lại càng khiến tôi có cảm giác thành tựu.”

 

Trên xe, Thẩm Linh Dao cố ý làm ra vẻ mặt hâm mộ, nói: “Nghênh Hạ à, người đàn ông đó rất tuần tú. Hơn nữa nhìn xe mà anh ta lái, chắc chắn là trong nhà có rất nhiều tiền. Cậu không hề động lòng một chút nào sao?”

 

“Cậu đã biết rõ rồi mà vẫn còn cố hỏi là sao?” Tô Nghênh Hạ hỏi ngược lại. Thẩm Linh Dao hiểu rất rõ tình cảm giữa cô và Hàn Tam Thiên. Mấy câu hỏi như này căn bản không nên tồn tại.

 

Thẩm Linh Dao cười ngượng ngừng, nói: “Tớ chỉ đùa một chút thôi mà, biết tình cảm giữa hai người bền chặt khiến mọi người phải ghen tị thê nào rồi. Cậu không thể để một con chó độc thân như tớ ảo tưởng một chút hả?”

 

“Áo tưởng gì cơ?” Tô Nghênh Hạ hỏi với vẻ mặt khó hiểu.

 

Thẩm Linh Dao sững sờ.

 

Ảo tưởng gì nhỉ?

 

Đương nhiên là ảo tưởng Tô Nghênh Hạ sẽ phải lòng người đàn ông khác, như vậy cô sẽ có cơ hội ở cùng một chỗ với Hàn Tam Thiên rồi.

 

Tất nhiên loại ảo tưởng này cũng chỉ nên suy nghĩ ở trong đầu mà thôi.

 

“Không, không có gì hết. Tớ chỉ thuận miệng nói thôi.” Thẩm Linh Dao cuống quít che đậy, cô ngay lập tức chuyển chủ đề: “Cậu nói xem hôm nay Y Vân sẽ xuất hiện với hình tượng gì? Lần trước đã làm tớ vô cùng sợ hãi rồi. Cậu ấy xinh đẹp như vậy, ngay cả tớ cũng cảm thấy tự ti mặc cảm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK