Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 62

Hai người Tưởng Lam và Tô Quốc Diệu đi không đến ba tiếng thì quay lại. Trong biệt thự gì cũng có cho nên bọn họ cũng chỉ cầm theo một ít quần áo trở về mà thôi, hơn nữa Tưởng Lam rất quyết đoán, đã bắt đầu tính toán đăng nhà lên mạng để bán trực tuyên, xem ra định ở nơi này cả đời, về phần những lời trước kia đã nói với Hàn Tam Thiên, bà chọn cách quên đi.

“Căn nhà này, nhìn thật là trống rỗng, ngày mai tôi sẽ sắp xếp lại cho thật tốt.”

Lúc Tưởng Lam nói ra những lời này, Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ đều không để ý đến, nhưng một cơn ác mộng mới lại bắt đầu rồi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Tam Thiên đưa Tô Nghênh Hạ đi làm, mà Tưởng Lam thì đi đến chợ bán tranh hoa và chim.

Không chỉ mua về rất nhiều hoa cảnh giá rẻ, còn có rất nhiều đồ trang trí như chai, bình lọ mây chục tệ một cái, đặt đầy trong phòng khách.

Vốn được thiết kế theo phong cách đơn giản, bây giờ lại bị Tưởng Lam sửa thành một cái phòng lộn xộn, hơn nữa còn lộ ra một cỗ hơi thở rẻ tiền.

Một căn biệt thự sang trọng gần trăm triệu. Nhưng nếu chỉ nhìn phòng khách mà nói, chỉ sợ không đến một triệu.

Đối với tất cả những thứ này, Tưởng Lam còn rất đắc ý, tự nhận mình là một người biết thưởng thức.

“Nhìn mà xem, vẫn là do ánh mắt của tôi tốt, thoáng cái trong nhà đã nhìn đẹp hơn.

Vẻ mặt Tưởng Lam tự hào nhìn lên kiệt tác của chính mình.

Tô Quốc Diệu vẫn thích kiểu dáng như cũ hơn. Sau khi bị Tưởng Lam sắp xếp lại, nhìn chả ra cái gì hết, một chút cảm giác cao cấp cũng không có, nhưng Tưởng Lam thích, ông cũng không dám nói gì.

Cùng lúc đó, Tô Hải Siêu đang đón bà cụ ở biệt thự nhà họ Tô.

Ngày hôm qua đã hẹn gặp được Chung Lương rồi, bà cụ còn để cho Tô Hải Siêu đi cùng bà, điều này chứng minh cho việc bà cụ dự định đổi vị trí người phụ trách dự án ở phía tây thành phố cho Tô Hải Siêu, điều này khiến cho Tô Hải Siêu rất phần khích.

“Hôm nay cháu hãy xử sự chín chắn một chút. Cháu có thể thuyết phục được Chung Lương bà mới có lý do để đuồi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô.”

Bà cụ dặn dò Tô Hải Siêu.

Tô Hải Siêu vỗ ngực cam đoan nói: “Bà nội, bà cứ yên tâm đi, cháu biết nên làm như thê nào.”

Sau khi đến bất động sản Nhược Thủy, hai người được nhân viên lễ tân đưa vào phòng hội nghị, tâm tình Tô Hải Siêu kích động đến khó có thể kiềm chế được.

Rốt cuộc ngày này cũng đã đến, mặc dù Tô Nghênh Hạ đã ở trong biệt thự Sơn Yêu, nhưng chỉ cần có thể đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô. Tô Hải Siêu cho rằng sớm hay muộn thì cô cũng sẽ gặp khó khăn, đến lúc ấy dùng chút thủ đoạn khiến cho Tô Nghênh Hạ phá sản cũng không phải việc gì khó.

Anh ta không thể chờ được nhìn dáng vẻ chán nản của Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên đi ăn xin ở đầu đường, chắc chắn sẽ có một cảm nhận khác.

Ở trong phòng hội nghị chờ không đến mười phút, Chung Lương đã xuất hiện.

“Anh Chung.”

Tô Hải Siêu nhiệt tình hô lên.

“Giám đốc Chung, cảm ơn cậu đã dành thời gian đến gặp chúng tôi.”

Bà cụ nói.

Trên mặt Chung Lương mang theo một nụ cười chuyên nghiệp, nói: “Bà cụ khách khí quá, bà muốn gặp tôi, cho dù tôi không có thời gian, cũng phải lấy một chút thời gian ra.”

Thái độ của Chung Lương khiến cho Tô Hải Siêu nhìn thấy được hi vọng. Dường như anh ta vẫn nề mặt bà cụ.

“Không biết hai vị đến tìm tôi là vì chuyện gì?

Chung Lương hỏi.

Bà cụ mở miệng nói: “Chủ yếu là vì chuyện hợp tác, năng lực của Tô Nghênh Hạ có hạn, tôi sợ sẽ trì hoãn hạng mục ở phía tây thành phó.”

“Năng lực của Tô Nghênh Hạ đúng thật là không mạnh như tôi nghĩ, những mà năng lực học tập của cô ấy cũng không tôi, gần đây cũng rất tiền bộ, hơn nữa cô ấy là một người có trách nhiệm.”

Chung Lương nói.

“Con bé kia, đúng là rất có trách nhiệm, làm chuyện gì cũng tận tâm tận lực.

Nhưng mà, năng lực con người có hạn, cho dù nó có học như thế nào đi nữa, cũng có giới hạn vì chuyện hợp tác có thể tốt nhất, cho nên tôi dự định đổi một người phụ trách khác.”

Bà cụ nói.

Bà cụ vừa dút lời, Tô Hải Siêu đã nói: “Anh Chung, tuy rằng lần này em không tham gia vào dự án này, nhưng đối với tất cả công việc cụ thể trong dự án em đều biết rất rõ, hoàn toàn có thể làm liền mạch không có kế hở nào, anh không cần lo lắng sẽ có vấn đề gì.”

Nhìn thây Chung Lương không có chút ác cảm nào, hơn nữa trên mặt còn mang theo nụ cười, Tô Hải Siêu như uống một viên thuốc an thân, tiếp tục nói: “Ở nhà họ Tô em có quyền hành rất cao nên càng hiểu biết nhiều hơn, nhất định có thể làm tốt hơn Tô Nghênh Hạ rất nhiều.”

“Ý của cậu là, quyền lực của Tô Nghênh Hạ ở công ty không lớn, làm việc không được dứt khoát sao?”

Chung Lương hỏi.

“Đó là đương nhiên, cô ta tính là cái thá gì, trong công ty sao có thể để cho một người phụ nữ định đoạt được chứ.”

Tô Hải Siêu nói.

Chung Lương cúi đầu, giống như đang lo lắng chuyện gì.

Tô Hải Siêu nhìn thấy Chung Lương do dự, tiếp tục nói: “Anh Chung, anh không cần băn khoăn gì hết, em có thể cam đoan với anh, em sẽ làm tốt hơn Tô Nghênh Hạ.”

Ngay cả bà cụ cũng cảm thấy có hy vọng đổi được người phụ trách, đột nhiên Chung Lương đứng lên, nói: “Tôi cứ tưởng rằng Tô Nghênh Hạ ở nhà họ Tô rất được coi trọng, không nghĩ tới cô ấy lại không có quyền lợi, xem ra, tôi thật sự phải cân nhắc chuyện hợp tác với nhà họ Tô rồi.”

“Anh Chung, quyết định này của anh là một quyết định sáng suốt.”

Tô Hải Siêu không chú ý đến việc Chung Lương nói không phải là Tô Nghênh Hạ, mà là nhà họ Tô, còn tưởng rằng Chung Lương đã đồng ý rồi.

Nhưng bà cụ lại nghe rất rõ ràng, tuy rằng Tô Nghênh Hạ đại diện cho nhà họ Tô, nhưng anh ta lại dùng ba chữ nhà họ Tô, có thể là một ý tứ khác.

“Giám đốc Chung, ý của cậu là….”

Bà cụ nói.

“Bà cụ, tôi nói rõ cho bà biết nhé. Mặc kệ là dự án này đến giai đoạn nào, bất động sản Nhược Thủy cũng sẽ không đổi người phụ trách. Đây là ý của tổng giám đốc chúng tôi, ngài ấy không thích một dự án phải đổi đi đổi lại, Tô Nghênh Hạ ở trong công ty không có địa vị, chắc chắn sẽ kéo dài tiến độ. Dù sao mọi chuyện đều phải được báo cáo, sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, chuyện này tôi sẽ nói chỉ tiết cho tổng giám đốc. Đến lúc đó tổng giám đốc sẽ quyết định chuyện có thay đổi đối tác hay không.”

Chung Lương nói.

Một tia sắm sét đánh ngay trên đầu bà cụ và Tô Hải Siêu.

Bọn họ chỉ là đến để nói chuyện đổi người phụ trách mà thôi, tại sao lại biến thành đổi đối tác rồi!

“Giám đốc Chung, ý của tôi không phải là như thê. Tôi chỉ là lo lắng năng lực của Tô Nghênh Hạ không đủ mà thôi.”

Bà cụ sợ hãi nói, dự án hợp tác đã bắt đầu rồi, lúc này bất động sản Nhược Thủy lại đổi đối tác, đối với nhà họ Tô mà nói đây là một nhát đâm trí mạng, hơn nữa vì lần hợp tác này, nhà họ Tô không quan tâm đến những khách hàng cũ nữa, tất cả đều đổ dồn vào hạng mục phía tây thành phó, hợp tác gián đoạn, nhà họ Tô nhất định sẽ lâm vào cảnh khó khăn. Thậm chí có thể vì vậy mà phá sản.

Tô Hải Siêu cũng luống cuống, không kìm lòng được mà kéo tay Chung Lương.

Vẻ mặt Chung Lương không hài lòng, lạnh lùng nói: “Các người không để bất động sản Nhược Thủy vào mắt, không để tổng giám đốc của chúng tôi vào mắt, bất động sản Nhược Thủy vì sao lại phải hợp tác với nhà họ Tô? Lần đầu tiên các người đã không lịch sự muốn đổi người phụ trách, tôi đã không nói cho tổng giám đốc là vì muốn cho nhà họ Tô các người một cơ hội. Nhưng bây giờ các người lại đến, nếu như tôi giấu diễm không báo cáo, tổng giám đốc biết được, công việc của tôi sẽ không bảo đảm được.”

Bà cụ sợ đến mức hoảng hốt. Trong ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi, bà đâu dám khinh thường bất động sản Nhược Thủy, bà chỉ muốn đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô mà thôi, không nghĩ tới sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy.

“Giám đốc Chung, thật xin lỗi, đây là lỗi của tôi, tôi xin lỗi cậu, hi vọng cậu có thể cho nhà họ Tô một cơ hội nữa.”

Bà cụ nói.

“Bà cụ, hết lần này đến lần khác bà chỉ muốn đổi người phụ trách thành Tô Hải Siêu, nhưng tôi đã điều tra lý lịch của Tô Hải Siêu. Cậu ta chỉ là một công tử không học vần không nghề nghiệp mà thôi, nhà họ Tô của bà hủy ở trong tay cậu ta không liên quan gì đến tôi, nhưng bà muốn liên lụy đến bất động sản Nhược Thủy, tuyệt đối không thể được. Chuyện này tôi sẽ nói cho tổng giám đốc, về phần tổng giám đốc làm như thế nào, thì đó là quyết định của ngài ấy.”

Chung Lương kiên quyết nói.

Bà cụ hồi hận đến thối ruột luôn rồi, sớm biết thế này bà đã không có ý tưởng như vậy rồi. Tô Hải Siêu là loại người như thế nào bà cũng rất rõ ràng, nhưng vì một người cháu trai mà chôn vùi cả nhà họ Tô, bà cụ không làm được.

“Tô Hải Siêu, còn không nhanh xin lỗi giám đốc Chung.”

Bà cụ lạnh lùng nói.

Tô Hải Siêu hoảng loạn, vậy mà trực tiếp quỳ xuống trước mặt Chung Lương, dáng vẻ van xin nói: “Anh Chung, thật xin lỗi, chuyện này là do lỗi của nhà họ Tô, cầu xin anh cho nhà họ Tô một cơ hội, sau này chắc chắn chúng tôi sẽ không đổi người phụ trách một lần nào nữa.”

Tô Hải Siêu biết, nếu không hợp tác nữa, nhà họ Tô cũng sẽ biến mắt, công tử nhà họ Tô như anh ta ngay cả cái rắm cũng không bằng. Cho dù không thể đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô, cho dù Tô Nghênh Hạ tiếp tục làm người phụ trách dự án, thì bây giờ anh ta vẫn có thể hưởng vinh hoa phú quý.

Hai chữ phá sản này đối với Tô Hải Siêu mà nói, chính là ác mộng đáng sợ nhất.

“Không đổi thì còn làm được gì, trong công ty Tô Nghênh Hạ không có lời nói, địa vị hèn mọn, cũng sẽ trì hoãn việc hợp tác.”

Chung Lương lạnh lùng nói.

“Giám đốc Chung, cậu cứ yên tâm, tôi sẽ giao quyền lợi cho Tô Nghênh Hạ, sau này tất cả mọi chuyện của dự án phía tây thành phó, Tô Nghênh Hạ đều có thể đưa ra quyết định, không cần thông báo cho bất cứ ai, ngay cả tôi cũng không cần.”

Bà cụ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK