Chương 258:
“Ý Vân, tớ tưởng cậu đã chết rồi chứ, nhiều năm như thê không có trở về, tớ còn tưởng cậu chạy theo anh chàng đẹp trai tóc vàng nào rồi.” Tay Thẩm Linh Dao túm lấy bả vai của Y Vân, vẻ mặt uy hiếp: “Nói, có bao nhiêu anh chàng đẹp trai tóc vàng thích cậu, có phải có người đặc biệt ưu tú hay không, giới thiệu cho tớ một người, nếu như tớ không yêu đương sẽ trở thành ni cô mắt.”
Thích Y Vân dường như cũng không bài xích sự nhiệt tình của Thẩm Linh Dao, chỉ là chút khổ sở mà cười: “Tớ cũng không có bạn trai, không bằng chúng ta cùng đi làm ni cô đi.”
Thẩm Linh Dao. không tin hỏi: “Sao cậu chưa có bạn trai, cậu tháo kính xuống thử xem, còn không phải điên đảo biết bao anh chàng tóc vàng?”
Thích Y Vân theo bản năng đầy kính, nói: “Có thể do tớ không phải hình tượng mà bọn họ thích đi.”
“Dao Dao, cậu ấy đã về ba tháng rồi, nhưng không có liên lạc với chúng ta, cậu xem thử xử lý thế nào.” Tô Nghênh Hạ ở một bên vừa cười vừa nói.
“Cái gì!” Thảm Linh Dao vừa nghe xong liền xù lông, vẻ mặt tàn khốc mà nhìn Thích Y Vân: “Được nha Thích Y Vân, về nước mà không liên lạc với tớ, nhiều năm như với cậu không bị tớ đánh nên ngứa da đúng không?”
Hai người đùa giỡn cùng một chỗ, Hàn Tam Thiên nhịn không được nhẹ giọng hỏi Tô Nghênh Hạ: “Quan hệ của các em rất tốt?”
“Lúc học đại học ở cùng phòng, sau khi tốt nghiệp vẫn luôn duy trì liên lạc, chỉ là sau khi tốt nghiệp Thích Y Vân ra nước ngoài, cho nên anh vẫn chưa gặp được cậu ấy. Tình cảm bọn em như chị em vậy, quần áo trước kia còn mặc chung nữa.”
Tô Nghênh Hạ giải thích.
Hàn Tam Thiên gật đầu, khó trách Thẩm Linh Dao không hề kiêng nẻ gì cả, hóa ra tình cảm sâu như vậy.
Còn có một vấn đề khiến Hàn Tam Thiên rất muốn hỏi, bởi vì Thầm Linh Dao mới vừa nói, Thích Y Vân nếu như tháo kính xuống có thể khiến cho một đám đàn ông mê đắm, vì vậy anh rất hiều kỳ với dáng vẻ của Thích Y Vân khi tháo kính.
€ó điều vấn đề này hiển nhiên không quá thích hợp, cho nên chỉ có thể đè xuống tò mò.
“Đúng rồi, cậu trở về không tìm đến tớ, mà tìm Tô Nghênh Hạ, có phải quan hệ của cậu và tớ không tốt, không lẽ cậu coi trọng cậu ấy hơn?” Thẩm Linh Dao đột nhiên nghĩ đến chuyện này, lại đè Thích Y Vân trên ghề sa lon.
Thích Y Vân cực kỳ sợ nhột, cho nên không bao lâu liền đầu hàng trước dâm uy của Thẩm Linh Dao, vội vàng đáp: “Là Tô Nghênh Hạ tìm tớ, cậu trách cậu ấy đi.”
“Hừ, tớ mới không thèm tin.”
Tô Nghênh Hạ ở bên cạnh giải thích: “Là tớ liên lạc với cậu ấy, có một vài người muốn cùng so tài với Thích Y Vân để xem ai lợi hại hơn.”
“Một vài người?”
Thẩm Linh Dao sững sờ, nhìn về phía Hàn Tam Thiên, khinh thường đánh giá một phen: “Không phải là anh chứ, chẳng lẽ anh không biết Y Vân ở trường học của chúng tôi là nhóm trưởng câu lạc bộ cờ vây trường sao?”
Nhìn ánh mắt chất vấn của Thẩm Linh Dao, Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ mà cười: “Lế nào không được?”
Thẩm Linh Dao lắc đầu cảm thán: “Không phải không được, tôi sợ anh thua rồi sẽ khóc, đến lúc đó sẻ rất mất mặt.”
Hàn Tam Thiên nhìn Thích Y Vân, xem ra cô ấy trong suy nghĩ của Thẩm Linh Dao và Tô Nghênh Hạ rất lợi hại, nếu không Thẩm Linh Dao đã không có lòng tin đối với cô ấy như vậy.
Sau khi ăn cơm tối về, Thảm Linh Dao thích xem náo nhiệt chủ động sắp xếp bàn cờ, sau đó giúp Thích Y Vân xoa bóp bả vai buông lỏng thân thể, giống như: chuẩn bị lên võ đài để đánh nhau.
“Y Vân, cậu đừng hạ thủ lưu tình, cho anh ta biết sự lợi hại của cậu.” Thẩm Linh Dao nhắc nhở Thích Y Vân.
Thích Y Vân cực kỳ ngại ngùng nhìn thoáng Hàn Tam Thiên: “Tôi cũng không có lợi hại như những gì các cậu ây nói, mong anh hạ thủ lưu tình.”
Nghe thấy lời này Thảm Linh Dao không hề vui, nói với Thích Y Vân: “Y Vân, sao cậu lại nâng cao sĩ khí cho người khác, cậu là nhân vật quan trọng số một của trường chúng ta, ngay cả Thượng Quan Hắc Bạch cũng nói cậu rát lợi hại.”
Câu nói này khiến Hàn Tam Thiên có chút sửng sốt, Thượng Quan Hắc Bạch là người cao ngạo, nếu như ông cũng công nhận Thích Y Vân, xem ra thực lực của cô ấy hẳn sẽ không kém..
Có điều với Hàn Tam Thiên mà nói, cho dù là Thượng Quan Hắc Bạch ở trước mặt anh, anh cũng có thể thắng được, chứ đừng nói đến Thích Y Vân.
“Lần này Y Vân trở về là để tham gia trận đấu cờ vậy, néu anh cũng tham gia, hôm nay có thể đấu thử với đối thủ.” Tô Nghênh Hạ nói với Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên gật đầu nhẹ, chấp quân đen đi trước.
Bởi vì Tô Nghênh Hạ cùng Thẩm Linh Dao không hiểu cờ vây, cho nên náo nhiệt hóng chuyện rất nhanh đã thấy nhàm chán, hai người ngồi ở một bên, trò chuyện chuyện trước kia ở trường học.
“Đúng rồi, lần này Y Vân trở về, còn đi nữa không?” Thẩm Linh Dao hỏi.