Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 339:

 

“Ngài Hàn, nếu là dưới danh nghĩa của tôi, thì chỉ trong vòng ba ngày.” Tần Lâm nói.

 

Hàn Tam Thiên quay đầu lại và nhìn Tần Lâm một cách lạnh lùng, nói, “Dưới danh nghĩa của anh, không phải là tương đương với việc tiết lộ danh tính của tôi à2”

 

Tần Lâm nhanh chóng cúi đầu xuống và nói một cách do dự: “Ngài Hàn, chỉ với danh nghĩa của nhà họ Tô, tôi sợ rằng mình không thể đạt được hiệu quả như ông muốn, dù sao thì…”

 

“Tôi sẽ đi trong một tuần.” Hàn Tam Thiên ngắt lời Tần Lâm.

 

Tần Lâm hiểu ý này và nói: “Ngài Hàn yên tâm, một tuần nữa, Tầm Lâm sẽ cho ông một lời giải thích thỏa đáng”.

 

“Chung Lương, anh hãy hợp tác với Tần Lâm. Vì hai người là bạn cũ nên sẽ không cần tôi nhắc nhở thêm. Chỉ cần nhớ rằng, không được để lộ thân phận của tôi ở thành phố Thiên Vân.” Hàn Tam Thiên nhắc nhở.

 

“Vâng.”

 

“Vâng.”

 

Sau một hồi giải thích, Hàn Tam Thiên bỏ đi.

 

Chung Lương và Tần Lâm đều thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù Hàn Tam Thiên trẻ hơn họ rất nhiều, và ở độ tuổi của họ, thì có thể là đàn anh của Hàn Tam Thiên, nhưng khi đối mặt với Hàn Tam Thiên, họ vẫn cảm thấy vô cùng áp lực.

 

“Lão Tần, tôi không nghĩ rằng vào bây giò, chúng ta có cơ hội làm việc cùng nhau lần nữa.” Chung Lương vừa cười vừa nói.

 

“Đây là một cơ hội hiếm có. Nhưng một khi chúng ta không làm tốt, hậu quả là không thể tưởng tượng được.” Tần Lâm thở dài.

 

Chung Lương luôn rất tò mò về cách mà năm đó Hàn Tam Thiên biến Tần Lâm trở thành một con rối, từng bước tiến lên hàng ngũ những người có tiếng ở thủ đô.

 

“Lão Tần à, anh có thể cho tôi biết vài điều về năm đó không?” Chung Lương hỏi một cách tò mò.

 

“Năm đó?” Vẻ mặt của Tần Lâm dần trở nên nghiêm trọng. Người đàn ông chân chính không đề cập đến sự dũng cảm của năm đó. Hơn nữa, năm đó, Tần Lâm không phải là người đàn ông chân chính nào cả, mà chỉ là một kẻ ăn mày ở dầu đường xó chơi.

 

“Anh có thể tưởng tượng một chàng trai mười mấy tuổi giúp tôi giết những kẻ đòi nợ không?” Tần Lâm hít một hơi thật sâu và nói một cách nặng nề.

 

Chỉ với một câu nói đơn giản, Chung Lương mở to mắt đầy ngạc nhiên. Anh thật không thể tin đượ!

 

c “Đêm đó, trời mưa rất to, tôi nợ tiền trong sòng bạc, và bị truy đuổi, đánh đập. Tôi đã gần như bị giết. Ngài ấy đã xuất hiện để cứu tôi. Ngài ấy nói với tôi rằng, anh có muốn trở lại làm em… Lúc đó, tôi không biết phải đi đâu. Vì vậy, mặc dù ngài ấy mới chỉ là một đứa trẻ, nhưng tôi vẫn lựa chọn tin tưởng ngài ấy. “Tần Lâm tiếp tục nói.

 

Chung Lương cau mày, theo cách hiểu của anh, thì trước đây, Tần Lâm cũng là một doanh nhân. Mặc dù công việc kinh doanh không lớn, nhưng vẫn khá sôi động. Anh chưa bao giờ nghe nói về cuộc sống nghèo túng này của Tần Lâm.

 

“Trước đây, không phải là anh bạn có một công ty nhỏ à?” Chung Lương hỏi.

 

“Mọi người đều có tham vọng. Làm thế nào mà tôi có thể tình nguyện, bằng lòng làm chủ một công ty nhở? Vào thời điểm đó, để mở rộng các mối quan hệ, tôi đã liên lạc với rất nhiều người. Cho đến khi tôi bước vào sòng bạc, thì cuộc sống của tôi bắt đầu trở nên xám xịt và bất lực.

 

“Tần Lâm nói.

 

“Tôi vẫn không hiểu tại sao thiếu chủ lại chọn anh.” Chung Lương hỏi một cách bối rối, vì Tần Lâm chỉ là một ông chủ nhỏ.

 

Tại sao Hàn Tam Thiên lại coi trọng con tốt này đến vậy?

 

“Tôi cũng không hiểu tại sao ngài ấy mở cho tôi một sòng bạc.” Tần Lâm cười một cách cay đắng.

 

Chung Lương há hốc miệng trong sự kinh ngạc một lần nữa. Hàn Tam Thiên mở một sòng bài cho Tần Lâm, nghĩa là, Tần Lâm ngã xuống là do Hàn Tam Thiên đã có tình làm vậy, và việc anh ấy xuất hiện đễ cứu Tần Lâm, là đã được sắp xếp trước.

 

Sao có thể như thê đượ!

 

c Vào thời điểm đó, thiếu chủ mới chỉ là một đứa trẻ, làm sao có thể nghĩ ra một âm mưu khủng khiếp như vậy!

 

“Anh biết bây giờ ngài ấy khủng khiếp đến mức nào mà . Vì vậy, ngay cả khi tôi biết được sự thật, thì trong nhiều năm qua, tôi vẫn không dám có bắt kỳ suy nghĩ nào về việc trả thù.” Tần Lâm nói.

 

Chung Lương hít một hơi thật sâu và càng ngày càng ETm HiAỹ FồHDEIEB nhà họ Hàn bài trừ Hàn Tam Thiên là một điều dại dột.

 

Năng lực của Hàn Quân không thể bằng với Hàn Tam Thiên. Gã chỉ là một kẻ ăn chơi, chỉ có uống rượu và tán gái. Nhưng Hàn Tam Thiên lại biết suy nghĩ, tạo ra thê lực của riêng mình.

 

Ngẫm lại về thái độ của Nam Cung Thiên Thu đối với Hàn Tam Thiên, Chung Lương cảm thấy rằng, nều Nam Cung Thiên Thu biết những điều này, thì ngay cả khi bà đã chết, bà vẫn sẽ không thể tin được.

 

“Nam Cung Thiên Thu thực sự đã làm một điều vô cùng ngu ngốc. Thậm chí là cả toàn bộ mọi người trong thủ đô cũng sẽ phải khiếp sợ thiếu chủ.” Chung Lương nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK