Chương 459:
“Bây giờ bà ta ở biệt thự sườn núi, công ty của Tô Nghênh Hạ lại lợi hại như vậy, bà ta kiêu ngạo cũng đúng.”
“Haiz, đây gọi là sông có khúc người có Í—} 06:51 9122 @73 Á Trang 18 ca lúc đấy, trước kia bà ta là người sống thảm nhất trong số chị em chúng ta, không ngờ rằng bây giờ lại sống tốt nhát.”
“Sống tốt thì sao, lúc trước quậy ra trò cười như vậy, chăng lẽ không buồn cười hả? Hôn lễ của con gái bà ta, lúc trước đã khiến tôi cười đến đau cả bụng.”
Lúc này, một chiếc Audi dùng lại trước cổng nông gia nhạc, lúc Tưởng Lam bước xuống xe, tất cả mọi người ở cổng đều nhìn về phía bà, điều này khiến lòng hư vinh của Tưởng Lam được thỏa mãn rất lớn.
Í—]) 0651 912 @73 Á Trang19 l —==== Quả nhiên vẫn phải xuất hiện cuối cùng mới được, may mà không đến sớm, nếu không sao có người gặp bà như vậy chứ?
Bộ quần áo này đã tốn hết mấy vạn, không được càng nhiều người nhìn thấy thì có lẽ không thể hiện được giá trị của nó.
“Tưởng Lam, bà đến muộn đó, mấy chị em chúng tôi đã đợi bà lâu rồi.” Quý Xuân bước đến trước mặt Tưởng Lam, nhiệt tình nói, bà ta là mẹ của nhân vật chính hôm nay, nhưng nhiệt tình chỉ là ngoài mặt, trong lòng bà ta vô cùng bất mãn với Í— 06:51 9122 @73 Á Trang 20 Tưởng Lam, ăn mặc còn chói mắt hơn bà ta, như vậy không phải cho thấy cướp nỗi bật
“Sau này em sẽ không biến thành như vậy đâu nhỉ?” Sau khi Hàn Tam Thiên đỗ xe xong, nhìn mấy người phụ nữ trung niên đứng ở cổng, người này ăn mặc diêm dúa hơn người kia, không khỏi hỏi Tô Nghênh Hạ.
Tô Nghênh Hạ hung hăng bám thịt trên eo của Hàn Tam Thiên một cái, khiến Hàn Tam Thiên không nhịn được hít vào một hơi.
“Trong mắt anh em là loại người đó hả?”
Tô Nghênh Hạ nghiền răng nghiền lợi nói với Hàn Tam Thiên.
Í— 06:51 9122 @70 Á Trang 1 Hàn Tam Thiên tự biết mình nói sai lập tức phủ nhận: “Dĩ nhiên là không, anh chỉ thuận miệng nói thế thôi, em đừng tưởng là thật.”
Tô Nghênh Hạ lạnh lùng hừ khẽ, bảo: “Sau này trước khi nói chuyện nghĩ rõ ràng, em cũng không phải dễ trêu.”
Hàn Tam Thiên vẻ mặt cười khổ, lần nữa xác định tính tình phụ nữ hay thay đổi, trở mặt còn nhanh hơn lật sách.
Tiến vào nông gia nhạc, phần lớn khách mời đã an tọa trong phòng ăn, sân khấu (R—). 0651 9122 @70 Á Trang2 hôn lễ được bồ trí vô cùng sang trọng, MC hôn lễ và đôi tân nhân vừa hoàn toàn quá trình cuối cùng.
“Các người tới trễ quá, vị trí tốt được sắp xếp bị người khác ngồi rồi, người tới đều là khách, chỉ có thể để mọi người ấm ức, ngồi chỗ này đi.” Quý Xuân dẫn bốn người Tưởng Lam tới một bàn ăn cách sân khấu xa nhất, vị trí này, hiển nhiên là chỗ không được coi trọng nhất.
Điều này khiến trong lòng Tưởng Lam hơi bất mãn, hỏi những người khác: “Các người cũng ngồi ở chỗ này hả?”
Í—) 0651 9122 @79 ÁI Trang 3 : __ “Sao vậy chứ, bọn tôi tới sớm, ngôi ở phía trước, ai bảo bà tới muộn, chỉ đanh đề bà chịu ấm ức thôi.” Người chị em nào đó chê cười Tưởng Lam, trong lòng không nhịn được nghĩ ai bảo bà cố ý vênh váo tới muộn, ngồi ở chỗ không được coi trọng nhất này cũng là đáng đời.
Quý Xuân ra vẻ áy náy, nói: “Tưởng Lam, hôm nay thật sự ngại quá, hôm khác tôi sẽ tìm cơ hội nhận lỗi với bà.”
Nói hay như vậy, Tưởng Lam cũng không thể tức giận, chỉ đành bảo: “Không sao, ngồi ở đâu cũng như nhau, dù sao tôi —) 0651 9122 @70 ÁÂ Trang4 cũng không có hứng thú gì với hôn lễ, có thấy hay không cũng không sao cả.”
Sắc mặt Quý Xuân nặng nè, bảo: “Cũng đúng, có lẽ bà chẳng có cảm tình gì với hôn lễ nhỉ, dù sao lần trước…” Nói đến đây, Quý Xuân cố ý tát nhẹ vào miệng mình một cái, tiếp tục nói: “Bà xem cái miệng của tôi này, thật sự là không biết ý tứ, không nói nữa không nói nữa, khỏi nhắc tới chuyện đau lòng của bà.”
Tưởng Lam cắn chặt răng, rõ ràng là Quý Xuân có ý nhắc tới, còn giả bộ giả vờ giả VỊ.
Í—} 06:52 9122 @70 Â Trang 5 Lúc này, đột nhiên chú rễ trên sân khấu lao tới cửa phòng ăn, không biết đang vội vã điều gì.
“Anh Kỳ, không ngờ rằng anh lại nễ mặt như thế.” Chú rễ khúm núm đối mặt với Dương Kỳ, mặc dù bây giờ khu vực màu xám ở thành phố Thiên Vân là thiên hạ của Mặc Dương, nhưng Dương Kỳ vẫn có địa vị khá cao, ít nhất không phải người anh ta có thể chọc nỗi.
Từ khi chịu thiệt lần trước, Dương Kỳ đã bót kiêu ngạo kiêu căng, cũng không bao che bất cứ chuyện gì cho Dương Văn Í—1 06:52 9122 @70 Á Trang 6 : — – nữa, có thê nói muốn khiêm tốn bao nhiêu thì khiêm tốn bầy nhiêu.
“Cậu đã bao hết cả chỗ này, dù sao tôi cũng phải cho cậu chút thể diện mới được chứ.” Dương Kỳ cười nói, lúc này, Dương Kỳ phát hiện Hàn Tam Thiên, cơ thể không khỏi run lên, sao anh cũng tới đây.
Chẳng lẽ anh có quen biết với chú rễ hôn nay?
“Anh Kỳ, đi theo em, vị trí khách quý đã = và an.
sắp xếp xong xuôi rôi.” Chú rễ nói.
Vị trí khách quý tất nhiên là gần sân khấu, Í—} 06:52 9122 @70 Â Trang?
AC “w nhưng Hàn Tam Thiên lại ngồi vị trí sau cùng nhất, Dương Kỳ không khỏi nhíu mày, đừng nói tên nhãi này căn bản không biết Hàn Tam Thiên là ai nhé?