Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 133: Ông Viêm Thượng

Quan Hắc Bạch gần như đã tức đến mức hộc máu, giận dữ đưa Âu Dương Tu Kiệt rời đi, mấy hội viên còn lại của hiệp hội chỉ có thể ngạc nhiên nhìn Hàn Tam Thiên.

Vậy mà anh lại dám nói thẳng trước mặt Thượng Quan Hắc Bạch là anh chẳng xem Âu Dương Tu Kiệt ra gì.

Hơn nữa, lại còn thể hiện ra khả năng tài giỏi như thế, chỉ vì yêu thích mà thôi!

“Ông trời của tôi ơi, người này rốt cuộc là ai thế, sao mà lại kiêu ngạo đến vậy cơ chứ.!

“Trước đây chưa từng thấy người này bao giò, đến ngay cả Thượng Quan Hắc Bạch mà cũng dám coi thường.!

“Anh ta cũng không phải là quá kiêu ngạo, có thể ép Thượng Quan Hắc Bạch tới bước này thì không phải ai cũng có thể làm được đâu.!

“Mẹ ơi, không ngờ thành phố Thiên Vân cũng có người giỏi tới mức này. Thật sự khiến giới cờ vây ở thành phố Thiên Vân như chúng ta được nở mày nở mặt.!

Hàn Tam Thiên nhìn mấy người rục rịch muốn bắt chuyện với anh thì nhanh chóng nói với Vương Mậu: “Ông Vương, cháu còn có chút việc, xin phép đi trước ạ.!

Nói xong, chân Hàn Tam Thiên như được bôi dầu, Thiên Linh Nhi phản ứng cũng nhanh, vội vàng đuổi theo Hàn Tam Thiên.

Thiên Xương Thịnh đi tới trước mặt Vương Mậu, bất mãn nói: “Cái lão già nhà ông lại dám lợi dụng tôi.!

“Tôi lợi dụng cái gì của ông cơ?” Vương Mậu khó hiểu.

Vốn dĩ Thiên Xương Thịnh không muốn nói chuyện nhận thầy cho người khác biết. Dù sao cũng đã ngần này tuổi, nói ra rất mắt mặt.

Nhưng tình hình hiện tại đã khác, Hàn Tam Thiên đã ép Thượng Quan Hắc Bạch tới tận bước này rồi, chỉ thua người kia mười điểm chênh lệch nhỏ xíu, người tài giỏi như thế mà làm thầy của ông thì cũng không mắt mặt gì cả.

“Tôi là học trò của cậu ấy, đây không phải là ông lợi dụng tôi, biến tôi thành đồ tôn“ của ông ư2” Thiên Xương Thịnh nói Vương Mậu nghẹn họng nhìn trân trối, Thiên Xương Thịnh nhận người kia làm thầy? Cái lão già này không phải kiểu dễ dàng tin phục người khác đâu. Hai người bọn họ đấu với nhau nhiều năm như thế, tuy là mấy năm gần đây đã biến chiến tranh thành hòa bình rồi nhưng Thiên Xương Thịnh cũng chưa từng phục ông, hiện giờ… hiện giờ thì ông lại thành học trò của cái cậu nhóc kial Vị thế của cậu trai trẻ này trong lòng Thiên Xương Thịnh cũng cao quá rồi đấy!

“Ông… ông…” Vương Mậu ấp úng, nói không ra lời.

“Tôi cái gì mà tôi, lần này tôi giúp ông một việc lớn như vậy, ông tốt nhất nên nghĩ xem phải cảm ơn tôi như thế nào đi.!

Thiên Xương Thịnh đắc ý nói.

Chuyện này quả thực không phải nhỏ, nếu không hôm nay Vương Mậu nhất định sẽ mất mặt, hiện giờ không chỉ không mất mặt mà lại còn khiến cho Thượng Quan Hắc Bạch phải chịu thua, đây là chuyện mà Vương Mậu đến nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ.

“Được được được, tôi nhất định sẽ cảm ơn ông.!

Sau khi rời khỏi hiệp hội cờ vây, vẻ mặt Thiên Linh Nhi tươi cười đi theo bên cạnh Hàn Tam Thiên. Chỉ cần như vậy, dù cho không nói gì cô, tâm trạng của cô cũng vô cùng tốt, đúng lúc đánh cờ cùng Thượng Quan Hắc Bạch, Hàn Tam Thiên thật sự rất nhập tâm, nhìn tới mức Thiên Linh Nhi như say như sỉ, càng tiếp xúc thì cô lại càng cảm thấy Hàn Tam Thiên rất quyền rũ.

“Cô cười cái gì vậy?” Hàn Tam Thiên khó hiểu hỏi.

Thiên Linh Nhi ngửa đầu nói: “Không có gì, chỉ là muốn cười thôi, không được sao?!

“Được chứ, cô là cô lớn nhà họ Thiên. Muốn làm gì ở thành phố Thiên Vân mà chẳng được, ai mà có tư cách ngăn cản cô chứ.” Hàn Tam Thiên nói.

“Hôm nay anh rảnh không?” Thiên Linh Nhi hỏi.

Chuyện này chắc chắn là không trốn được rồi, chỉ bằng làm sớm một chút cho xong, Hàn Tam Thiên nói: “Đi thôi, cô muốn đi dạo ở đâu, nhưng mà tôi không có bao nhiêu thời gian đâu, nhiều nhất chỉ được một tiếng thôi.!

“Anh cho rằng tôi đi dạo cũng tốn nhiều thời gian như mấy người phụ nữ khác sao? Tôi cũng không phải là bọn họ.” Lúc nói mấy lời trái lương tâm này, Thiên Linh Nhi dường như đã hoàn toàn quên mát tiêu sức chiến đấu của bản thân khi có thể cùng bạn thân đi dạo phố cả một ngày dài.

Hai người đến trung tâm thương mại, trong mắt người khác thì rất giống một đôi tình nhân, khiến cho người ta cảm thấy rất ngưỡng mộ.

Thiên Linh Nhi không có đến mấy cửa hàng mà mình đã từng đến trước đó mà tìm một cửa tiệm bình thường, giày bên trong cửa tiệm chắc là dao động khoảng tầm từ ba trăm đến một nghìn, đối với gia đình bình thường mà nói thì cũng đã đắt rồi, nhưng đối với cô cả nhà họ Thiên như cô mà nói thì trước kia cô tuyệt đối sẽ không ghé vào cửa tiệm như thế này.

Thiên Linh Nhi chọn mấy đôi giày cao gót, thử từng đôi cho Hàn Tam Thiên xem.

Khuôn mặt Thiên Linh Nhi kiểu đẹp ngọt ngào, hơn nữa dáng người cao gầy, dường như giày kiểu nào thì cô cũng có thể đi được hết, cho nên lúc mà cô hỏi Hàn Tam Thiên có đẹp hay không, đáp án của Hàn Tam Thiên trước sau như một, chỉ hai chữ, đẹp lắm.

Thiên Linh Nhi cũng không cảm thấy Hàn Tam Thiên chỉ qua loa với cô, vì cô rất tự tin mình đi cái gì vào thì cũng đẹp hết.

Cuối cùng thì mua một đôi giày cao gót hơn sáu trăm đồng, Hàn Tam Thiên trả tiền, Thiên Linh Nhi cảm thấy rất hài lòng.

Hai người đi ra khỏi trung tâm thương mại thì chia tay nhau, hơn nữa lúc Thiên Linh Nhi rời đi còn lộ ra vẻ cực kì sốt ruột, dường như đang có việc gì đó rất gấp gáp.

Việc đầu tiên Thiên Linh Nhi làm sau khi về nhà là lấy cái hộp đựng trong suốt mà bình thường dùng để đựng giày ra, bỏ đôi giày cao gót vào, hơn nữa còn trịnh trọng đặt lên đầu giường, nhìn có vẻ là không định đi nó đâu.

Trong tủ giày của cô cả nhà họ Thiên này thì có đủ các loại giày hơn mười nghìn, nhưng so với đôi giày mà Hàn Tam Thiên mua tặng này thì tất nhiên không đáng để nhắc tời rồi.

Hàn Tam Thiên sau khi rời khỏi trung tâm thương mại thì dừng lại trước một cửa hàng trang sức rất lâu, một chiếc dây chuyền kim cương trong tủ trưng bày cực kì đẹp, ngay giây phút đầu tiên lúc anh nhìn thấy chiếc dây chuyền này đã nghĩ tới Tô Nghênh Hạ, nếu đeo lên cổ cô thì chắc chẳn phải đẹp lắm đây.

Đương lúc Hàn Tam Thiên ngắm nhìn đến mê man thì có một đôi nam nữ trẻ tuổi đi từ trong ra.

Người đàn ông nhìn thấy dáng vẻ mê say của Hàn Tam Thiên thì cười nhạo: “Em nhìn đi, người không có tiền đồ thì chỉ có thể đứng ngoài nhìn mà thôi, em tìm được một người bạn trai như anh đây hạnh phúc biết bao nhiêu kia chứ.!

Người phụ nữ che miệng cười khẽ, ánh nhìn khinh bỉ lướt qua Hàn Tam Thiên, nói: “Cái loại nghèo hèn thế này thì cho dù mắt em có bị mù cũng không thể thích anh ta được đâu.!

Sau khi nói xong, hai người nghênh ngang rời đi, đi tới bên cạnh con xe BMW Z4 đậu ven đường. Mà gần bên xe của bọn họ, còn có một chiếc xe Lamborghini cũng dừng ở đó.

“Chiếc xe này đẹp quá đi, đến khi nào thì anh có thể mua được một chiếc thế này?” Người phụ nữ hỏi người đàn ông.

Người đàn ông hơi xấu hỗ, nói: “Nhanh lên xe đi, còn nói vớ vẫn cái gì nữa. Cái xe này là loại mà người bình thường có thể mua được chắc?!

Đúng lúc này, đèn xe chớp động, chiếc Lamborghini sau khi mở khóa đang đợi chủ nhân của nó tới.

Người phụ nữ ngồi trong xe nhìn quanh, muốn xem thử chủ nhân của chiếc Lamborghini là ai.

Đột nhiên Hàn Tam Thiên dừng lại bước chân, có một ông lão đứng chặn trước mặt anh, chặn đường anh đi.

“Ông Viêm.” Hàn Tam Thiên không dám tin gọi một tiếng.

Viêm Quân là thầy của Hàn Tam Thiên từ nhỏ tới lớn, có thể nói hiện giờ Hàn Tam Thiên tài giỏi được như thế không thể thiếu được công ơn dạy dỗ của Viêm Quân, hơn nữa, cả nhà họ Hàn cũng chỉ có mỗi Viêm Quân là đối xử tốt với anh. Hàn Tam Thiên đối xử với ông cũng giống hệt như đối xử với ông nội mình vậy, nên anh không gọi là thầy mà gọi là ông.

Viêm Quân đã lớn tuổi nhưng nhìn qua cũng khác với những bạn bè cùng tuổi này. Dáng người cao ngắt tràn đầy tinh thần.

Ông hiền lành cười nói: “Hơn ba năm không gặp, con cao lên rồi đó.!

“Ông Viêm.” Hàn Tam Thiên bát đắc dĩ nhìn Viêm Quân, nói: “Mắt ông bị lão rồi, con đã bao nhiêu tuổi rồi chứ, còn có thể không cao lên được sao?!

Viêm Quân đi đến bên cạnh Hàn Tam Thiên, tay trái phủ lên đầu vai Hàn Tam Thiên, nói: “Không tồi, vóc dáng cũng mạnh mẽ hơn trước kia rồi này, xem ra bài tập mà ông giao con, con cũng không bỏ.!

“Ông Viêm, con chưa từng lơ là ngày nào đâu ạ.” Hàn Tam Thiên chột dạ nói, thật ra trước kia không hề lơ là ngày nào thật, ngày nào cũng đi rèn luyện, nhưng mà dạo gần đây Tô Nghênh Hạ không cần anh chạy bộ cùng nữa, nên Hàn Tam Thiên cũng trộm lười một đoạn thời gian.

“Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần con nói dối, con sẽ theo bản năng chà ^ ^ Á ^ , £ ^ TA Ẩ ˆ tay vào nhau, tật xâu này của con, đên bây giờ vân chưa bỏ được.” Viêm Quân cười ầm lên nói.

Vẻ mặt Hàn Tam Thiên xấu hổ, trên thế giới này, người thân thuộc nhất với anh chỉ có Viêm Quân, đến cả chỉ tiết nhỏ như thế mà cũng biết hết cả.

“Ông Viêm, sao ông lại đến thành phố Thiên Vân?” Hàn Tam Thiên hỏi.

Ý cười trên mặt Viêm Quân dần tan ra, trong lòng Hàn Tam Thiên cũng trầm xuống.

“Bọn họ cử ông đến đưa con về ư?” Hàn Tam Thiên hỏi.

“Tuy rằng ông là thầy con, nhưng con cũng biết…!

“Ông Viêm, con biết, nhưng mà ông có thể cho cho con thêm “Mắt ông bị lão rồi, con đã bao nhiêu tuổi rồi chứ, còn có thể không cao lên được sao?!

Viêm Quân đi đến bên cạnh Hàn Tam Thiên, tay trái phủ lên đầu vai Hàn Tam Thiên, nói: “Không tồi, vóc dáng cũng mạnh mẽ hơn trước kia rồi này, xem ra bài tập mà ông giao con, con cũng không bỏ.!

“Ông Viêm, con chưa từng lơ là ngày nào đâu ạ.” Hàn Tam Thiên chột dạ nói, thật ra trước kia không hề lơ là ngày nào thật, ngày nào cũng đi rèn luyện, nhưng mà dạo gần đây Tô Nghênh Hạ không cần anh chạy bộ cùng nữa, nên Hàn Tam Thiên cũng trộm lười một đoạn thời gian.

“Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần con nói dối, con sẽ theo bản năng chà tay vào nhau, tật xấu này của con, đến bây giờ vẫn chưa bỏ được.” Viêm Quân cười ầm lên nói.

Vẻ mặt Hàn Tam Thiên xấu hồ, trên thế giới này, người thân thuộc nhất với anh chỉ có Viêm Quân, đến cả chỉ tiết nhỏ như thế mà cũng biết hết cả.

“Ông Viêm, sao ông lại đến thành phố Thiên Vân?” Hàn Tam Thiên hỏi.

Ý cười trên mặt Viêm Quân dần tan ra, trong lòng Hàn Tam Thiên cũng trầm xuống.

“Bọn họ cử ông đến đưa con về ư?” Hàn Tam Thiên hỏi.

“Tuy rằng ông là thầy con, nhưng con cũng biết…!

“Ông Viêm, con biết, nhưng mà ông có thể cho cho con thêm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK