Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 381:

 

Lục Phong sợ đến mức phát run. Nếu như Hàn Tam Thiên chỉ còn sót lại nửa cái mạng, thì tính mạng của mây miệng ăn trong nhà họ Lục, sợ là một người cũng sống không được.

 

Lúc này rốt cuộc Lục Phong hồi hận thế nào, chỉ có mình ông ta biết rõ.

 

Trong lòng ông ta hi vọng đây chỉ là một giấc mơ, nêu chuyện này không xảy ra thì tốt biết bao, đáng tiếc hi vọng này cuối cùng cũng chỉ có thể là ảo tưởng.

 

“Lập tức thả Hàn Tam Thiên ra.” Lúc này, Đao Thập Nhị mở miệng nói.

 

—.

 

Nghe thấy lời này, Lục Huân nhìn Đao Thập Nhị với vẻ khinh thường, lạnh giọng nói: “Mày là cái thá gì mà có tư cách ra lệnh cho tao?”

 

Lời nói này khiến cho cả người Lục Phong không khỏi run lên. Lục Huân dùng thái độ này để nói chuyện với Đao Thập Nhị, không phải là tự tìm đường chết sao?

 

“Làm càn, con câm miệng lại cho ba, lập tức mang Hàn Tam Thiên tới đây.” Lục Phong quát lớn.

 

“Ba, hôm nay ba uống lộn thuốc rồi hả?”

 

Lục Huân khó hiểu hỏi. Lục Phong giống như đột nhiên biến thành một người khác Vậy, khiến gã không tài nào đoán được suy nghĩ của ông ta.

 

Lục Phong hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói: “Con còn nhớ ba từng kể với con chuyện ba ở nước ngoài không?”

 

Chuyện này Lục Huân biết, chẳng qua trước nay gã đều cho rằng Lục Phong đang khoác lác, làm gì có chuyện lại có người lợi hại như thế, thi thể chất đầy đường, chuyện này là chuyện mà con người có thể làm sao?

 

“Ba, chuyện mà ba nói đó, trước nay con chưa từng xem là thật. Con biết ba cố ý dọa con mà thôi.” Lục Huân dửng dưng nói.

 

Thấy dáng vẻ không sợ sống chết của Lục Huân, mãi đến bây giờ Lục Phong mới biết được đứa con này coi trời bằng vung thế nào. Nếu nó cứ tiếp tục ngạo mạn như vậy, cho dù lần này không chết trong tay Đao Thập Nhị, sau này cũng sẽ chết trong tay người khác.

 

Cây cao ắt sẽ đón gió, người quá ngông cuồng sao có thể không vì thế mà trả giá chứ?

 

“Con cho rằng ba nói giỡn với con, nhưng bây giờ người đó đang đứng trước mặt con đấy. Nếu con không muốn chết, thì lập tức giao Hàn Tam Thiên ra đây.” Lục Phong nghiền răng nghiền lợi nói.

 

“Cái gì?” Lục Huân khiếp sợ nhìn Lục Phong, lập tức chuyển sang Đao Thập Nhị, lẽ nào là anh ta?

 

“Nhanh lên, mang cậu ta ra đây trước đi, mấy chuyện khác thì để ba nghĩ cách.”

 

Lục Phong thúc giục.

 

Lục Huân mắt hết hồn vía. Nhìn dáng vẻ của Lục Phong hiển nhiên không giống như đang nói đùa, nều như vị thần chết ấy đang đứng trước mặt gã, hơn nữa còn đến cứu Hàn Tam Thiên, vậy thì gã sẽ có kết cục gì chứ?

 

Gã không kìm lòng nổi mà nuốt nước bọt, Lục Huân vội vàng đi về phía hầm rượu.

 

Lúc này Mặc Dương lại nhíu mày, tuy ông không nhìn thẳng Đao Thập Nhị, nhưng ánh mắt lại đang âm thầm đánh giá anh †a.

 

Ông và Lâm Dũng suýt chút nữa đã bị đuổi ra ngoài, nhưng từ sau khi Đao Thập Nhị đến, nháy mắt đã xoay chuyển được chuyện này. Hơn nữa nhìn dáng vẻ Lục Phong vô cùng sợ hãi Đao Thập Nhị, từ lúc đi vào biệt thự cho tới giờ, cơ thể ông ta vẫn không ngừng run rầy, sự sợ hãi này tuyệt đối không phải trong nửa tiếng là có thể tạo ra được, chắc chắn ông ta đã có một ám ảnh rất lớn với Đao Thập Nhị.

 

Trước đây Mặc Dương chỉ cảm thấy Đao Thập Nhị không đơn giản, thế nên ông vẫn chưa cho người điều tra thân phận của Đao Thập Nhị. Nhưng sức ảnh hưởng của anh ta đã lan đến đảo Cơ Nham, khiến Mặc Dương không thể không nảy sinh sự phòng bị.

 

Trỏ lại hầm rượu, sau khi Hàn Tam Thiên nhìn thấy Lục Dương, bèn nghiền răng nghiền lợi nói: “Thả cô ấy ra, có chuyện gì thì nhằm vào tao đây này.”

 

Tô Nghênh Hạ chắn ngay trước mặt Hàn Tam Thiên, nói: “Đừng tổn thương anh ấy, tôi đồng ý với anh.”

 

Nhìn hai người đang ra sức bảo vệ lẫn nhau, Lục Huân đã không còn chế giễu cười nhạo như lúc trước, vẻ mặt của gã vô cùng nghiêm trọng, trong đầu cứ mãi nhớ tới câu chuyện mà Lục Phong từng kể cho gã. Khung cảnh máu me chỉ biểu đạt bằng ngôn ngữ mà đã khiến gã như đi lạc vào nơi đó, hơn nữa Lục Phong cũng từng nói, nếu như chọc đến vị thần chết này, chỉ có một kết cục duy nhất, đó chính là chết.

 

Thấy Hàn Tam Thiên bị thương nặng, Lục Huân dường như đã nhìn thấy kết cục của bản thân trong tương lai, gã không cho phép chuyện đó xảy ra.

 

“Đưa đi.” Lục Huân nói với thuộc hạ.

 

Hàn Tam Thiên nhíu mày, nhìn thái độ hòa hoãn của Lục Phong đối với bọn họ, lẽ nào Mặc Dương đã tìm được người nào trên đảo Cơ Nham có thể áp chế Lục Huân sao? Nếu thật sự là như vậy thì đúng là ngoài dự đoán, bởi vì Hàn Tam Thiên cho rằng sự hiện diện của Mặc Dương không hề có chút tác dụng nào cả.

 

Lúc Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ đi đến phòng khách, ba người Mặc Dương nhìn thầy tình cảnh bi thảm của Hàn Tam Thiên, lập tức giận dữ không thể kìm chế, nhưng may là Tô Nghênh Hạ không bị thương, Mặc Dương biết rất rõ miếng vảy ngược này có ý nghĩa gì với Hàn Tam Thiên. Tô Nghênh Hạ không sao, chuyện này đồng nghĩa với việc sự tức giận của anh vẫn chưa đạt đến cực điểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK