Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 410:

 

Nếu Thích Y Vân tham gia hội từ thiện thì nhất định sẽ gây tiếng vang, sẽ có rất nhiều ánh mắt háo sắc dừng lại trên người Thích Y Vân, quan trọng hơn là, Đông Hạo biết cô ta vì ai mới đi.

 

“Tiểu thư, kiểu hội từ thiện này đối với cô mà nói có ý nghĩa để tham gia không?”

 

Đông Hạo nói.

 

“Có ý nghĩa hay không, anh có tư cách định nghĩa giúp tôi sao? Từ khi nào chuyện tôi muồn làm lại còn cần anh đồng ý vậy?” Thích Y Vân không hài lòng, lạnh giọng nói.

 

Đông Hạo cúi đầu, nói: “Tiểu thư, Đông Hạo không có ý này, giờ cô không phải là người trong giới kinh doanh của thành phố Thiên Vân, đi tham gia hội từ thiện sẽ dễ bị người ta hiểu lầm.”

 

“Anh cảm thầy bọn họ sẽ xem tôi như gái hồng lâu*?” Thích Y Vân cười nói. (*) Gái hồng lâu: ý chỉ dạng người như gái bán hoa hạng sang Đông Hạo không dám nói lời nào, ba chữ này là sự sỉ nhục dành cho Thích Y Vân.

 

“Đi làm đi, tôi không phải đang thương lượng với anh mà là mệnh lệnh.” Thích Y Vân nói với giọng điệu cương quyết.

 

“Vâng.” Đông Hạo cúi đầu ra khỏi phòng.

 

Thích Y Vân đi vào nhà vệ sinh, nhìn bản thân quyến rũ xinh đẹp trong gương. Đã nhiều năm vậy rồi, cô chưa bao giờ thử cuộc sóng được tháo kính mắt ra.

 

“Cũng đến lúc phải thay đổi trạng thái của cô rồi, đã đeo kính sống nhiều năm như vậy, hẳn là cô rất uất ức. Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ cho người đời chứng kiến vẻ đẹp của cô.” Thích Y Vân tự nói với bản thân mình trong gương.

 

“Anh Tam Thiên, chị Nghênh Hạ, hai người tới sớm quá đó.” Từ Đồng vừa mở cửa, vẻ mặt tươi cười nói.

 

Ở nhà Tô Nghênh Hạ đã rất nóng lòng rồi, thậm chí hôm nay ngay cả chạy bộ buổi sáng cũng không đi nữa, nêu không phải Hàn Tam Thiên cản lại, chưa đến bảy giờ cô đã định ra cửa rồi.

 

“Từ Đồng, cô lại còn học được cách trêu chọc người khác rồi à, đây không phải là hành vi tốt đâu nha.” Tô Nghênh Hạ nói.

 

Trong lòng Từ Đồng vô cùng hâm mộ tình cảm của hai người, bởi vì cô hiểu rõ đoạn đường này không hề dễ dàng. Ngày đó khi Tô Nghênh Hạ để Hàn Tam Thiên quỳ một gối xuồng, nói ra ba chữ “tôi đồng ý”, Từ Đồng đã đỏ hoe cả viền mắt. Tình cảnh ấy nhất định sẽ khiến cô khắc ghi cả đời.

 

“Chị Nghênh Hạ, em không phải trêu chọc chị đâu, mà là hâm mộ chị đó.” Từ Đồng nói.

 

“Vì sao mấy người lại chọn đặt phòng làm việc ở đây? Hẻm nhỏ này cũng không có y người mà.” Hàn Tam Thiên khó hiểu hỏi. Ngõ hẻm vắng vẻ, rất hiếm có người xuất hiện ở đây. Khu vực như thê này mà dùng vào việc buôn bán chắc chắn là chỉ có đường chết.

 

“Vì tiền thuê nhà rẻ, hơn nữa bọn tôi cũng nhận hàng trên mạng mà, cho nên yêu cầu đối với khu vực vị trí không cao. Dù sao tôi cũng dựa vào tay nghề để kiếm cơm.” Lúc này vừa hay Dương Thần đi tới cửa phòng làm việc, nói với Hàn Tam Thiên.

 

Hàn Tam Thiên gật đầu, đi theo Dương Thần cùng vào trong.

 

Diện tích không lớn, bày rất nhiều thành phẩm, có vẻ hơi hỗn loạn, hoàn toàn không thể so sánh với những cửa hàng áo cưới khác. Nếu không phải danh tiếng của Dương Thần ở trên mạng tốt, với mặt tiền cửa hàng như vậy, có lẽ rất khó có thể buôn bán thành công.

 

“Có hơi bừa bộn, để hai người chê cười rồi.” Dương Thần ngại ngùng nói.

 

“Nếu trước đây tôi biết phòng làm việc của anh là như thế này, tôi chắc chắn sẽ không chọn anh.” Hàn Tam Thiên nói thẳng.

 

Dương Thần rất xấu hỏ, điều kiện thế này đúng là rất khó đem tới ấn tượng tốt cho người ta, nhưng do cuộc sống bức ép, gây dựng sự nghiệp cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

 

“Tôi thấy danh tiếng trên mạng của anh rất tốt, việc làm ăn chắc là không tệ nhỉ?

 

Sao không đổi một nơi khác chứ?” Tô Nghênh Hạ khó hiểu hỏi.

 

Dương Thần cười, không hề giải thích, nhưng Hàn Tam Thiên lại phát hiện biểu cảm của Từ Đồng hơi thay đổi, hình như là Dương Thần có điều gì khó nói.

 

Chuyện mà đối phương không muốn đề cập tới tất nhiên Hàn Tam Thiên cũng sẽ không hỏi nhiều.

 

“Tất cả ảnh chụp đều đã chỉnh sửa rồi, hai người chọn thử xem, xem cái nào đóng khung dựng lên, cái nào dùng để trang trí, cũng có thể làm máy thứ đồ trang sức nhỏ.” Dương Thần nói.

 

Khi hai người chọn ảnh chụp mới hiểu được vì sao ở trên mạng Dương Thần lại có danh tiếng tốt. Kỹ thuật chụp ảnh của anh đúng là rất tuyệt, mỗi tám ảnh đều thể hiện vô cùng hoàn mỹ, khiến cho Tô Nghênh Hạ rơi vào tình cảnh vô cùng bồi rồi, không biết cái nào đẹp hơn.

 

“Làm sao giờ, tấm nào em cũng muốn treo trong nhà hết.” Tô Nghênh Hạ bối rồi nhìn Hàn Tam Thiên.

 

“Hay là làm thành giấy dán tường, dán hết tất cả các bức tường trong nhà?” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

Tô Nghênh Hạ liên tục lắc đầu, tuy cô rất muốn làm như vậy, nhưng thế thì quá khoa trương rồi. Nhỡ khách đến nhà nhìn thấy thì sẽ ngượng ngùng đến đâu chứ.

 

Trong khi hai người chọn ảnh, Dương Thần trò chuyện với Từ Đồng ở quầy rượu.

 

“Anh Thần, tình hình gần đây của cô thế nào rồi?” Từ Đồng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK