Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 366:

 

Con cờ bị gia tộc từ bỏ này có thể ép chết Nam Cung Thiên Thu, thủ đoạn của anh tuyệt đối không tầm thường, mà người thần bí gọi anh là kẻ bắt lực kia hiển nhiên không rõ về Hàn Tam Thiên, nhưng hiện tại vào lúc công ty mình bị uy hiếp, Văn Lương không thể không làm vậy.

 

“Đùng trách tôi, tôi không có cơ hội lựa chọn.” Vẻ mặt Văn Lương cảm thán nói.

 

sau khi bước một bước này, cuối cùng sẽ là tình huống gì, ông ta không thể nào đoán trước, vì vậy lúc đối mặt chuyện không biết, trong lòng Văn Lương cảm thấy hơi sợ hãi.

 

Con cờ bị gia tộc từ bỏ này có thể ép chết Nam Cung Thiên Thu, thủ đoạn của anh tuyệt đối không tầm thường, mà người thần bí gọi anh là kẻ bắt lực kia hiển nhiên không rõ về Hàn Tam Thiên, nhưng hiện tại vào lúc công ty mình bị uy hiếp, Văn Lương không thể không làm vậy.

 

“Đùng trách tôi, tôi không có cơ hội lựa chọn.” Vẻ mặt Văn Lương cảm thán nói.

 

Tô Nghênh Hạ thay áo cưới ra, trang phục mát mẻ khiến Hàn Tam Thiên cảm thấy trong lòng rất mắt tự nhiên.

 

Vợ của người khác mặc thế này, Hàn Tam Thiên rất tình nguyện nhìn thêm vài lần, nhưng là vợ mình, bị người đàn ông khác nhìn, chẳng phải chịu thiệt to ư..

 

“Nghênh Hạ, em có muốn đổi bộ quần áo khác không?” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Tại sao?” Tô Nghênh Hạ khó hiểu nhìn lại bản thân, dưới cái nhìn của cô không có chỗ nào kỳ lạ, rất đẹp, chẳng lẽ thẩm mỹ của Hàn Tam Thiên không giống cô sao?

 

“Hở quá nhiều, đều bị người đàn ông khác nhìn, anh chịu thiệt to.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Sau khi Tô Nghênh Hạ hơi sững số thì cười đến ngã ra sau, lập tức bảo: “Em không thay, để cho anh ghen.”

 

Hàn Tam Thiên hận không thể cầm áo khoác mặc vào người Tô Nghênh Hạ, thật ra quần áo của Tô Nghênh Hạ chỉ là loại mặc vào mùa hè bình thường mà thôi, cũng không có chỗ nào đặc biệt hở, nhưng lúc Hàn Tam Thiên chú ý thây ánh mắt của rất nhiều tên đàn ông dừng lại trên người Tô Nghênh Hạ thì có chút không chịu nồi, ánh mắt của bọn họ càng trắng trợn, giống như muốn nuốt sống Tô Nghênh Hạ.

 

“Tam Thiên, hai người định chừng nào quay về thành phố Thiên Vân?” Dương Thần bước đến bên cạnh hỏi, mấy ngày nay sau khi tiếp xúc, quan hệ giữa bọn họ cũng không tệ, vì vậy xưng hô cũng trở nên thân mật hơn một chút.

 

“Chơ hai ngày nữa, trước kia kết hôn không có tuần trăng mật, lần này xem như bổ sung.” Hàn Tam Thiên nói, đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác, hiện tại cho dù anh muốn đi cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, dựa vào năng lực của Lục Huân trên đảo Bedrock, tùy tùy tiện tiện nói hai câu là có thể tạm giam anh ở sân bay.

 

Dương Thần gật đầu, bảo: “Tôi đi với hai người.”

 

“Anh không sợ hả?” Hàn Tam Thiên cười hỏi, Dương Thần biết ở lại đảo Bedrock sẽ gặp nguy hiểm nhưng lại không lựa chọn đi trước, điều này khiến Hàn Tam Thiên nghe được mùi vị khác.

 

Dương Thần cười, nói: “Đi chung thì đi chung, không có gì phải sợ.”

 

“Anh tìm một homestay, tốt nhất là nơi cách trung tâm thành phố xa một chút, chuyện này đừng nói với bất kỳ ai.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Dương Thần khó hiểu nhìn Hàn Tam Thiên.

 

“Làm theo lời tôi nói là được.” Không đợi Dương Thần mở miệng hỏi, Hàn Tam Thiên đã nói tiếp.

 

“Được, tôi đi tìm ngay.” Dương Thần đáp.

 

Tô Nghênh Hạ nghỉ hoặc nhìn Hàn Tam Thiên, hỏi: “Không phải chúng ta ở khách sạn đang yên đang lành hả, sao phải tới homestay?”

 

“Bởi vì homestay sẽ có cảm giác gia đình hơn.” Hàn Tam Thiên cười nói, nguyên nhân khác, anh không giải thích cho Tô Nghênh Hạ, tránh để cô lo lắng.

 

Tối nay phải gặp Lục Huân, đến cùng là tình huống như thế nào, Hàn Tam Thiên không thể nào chắc chắn, nhưng anh lại buộc phải đi, vì vậy nhất định phải sắp xếp cho Tô Nghênh Hạ thỏa đáng, đổi chỗ ở, đến homestay xa hơn, cho dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lục Huân muốn tìm được Tô Nghênh Hạ cũng chẳng phải chuyện trong chốc lát.

 

Nghe Hàn Tam Thiên nói, trong lòng Tô Nghênh Hạ đầy cảm động, bảo: “Từ lâu anh đã xem em là người một nhà, nhưng em vẫn hờ hững với anh, anh sẽ không trách em chứ?”

 

“Đương nhiên là không.” Hàn Tam Thiên không chút do dự lắc đầu, nói: “Anh ở rễ mang đến cho em nhiều đau khổ như vậy, em chưa từng nói một câu kêu anh cút, anh đã rất cảm kích rồi.”

 

Tuy rằng nói thì nói thế nhưng trong lòng Tô Nghênh Hạ vẫn cảm thấy cực kỳ có lỗi với Hàn Tam Thiên, đặc biệt là thái độ của Tưởng Lam đối với Hàn Tam Thiên lúc trước, quả thực là một bà mẹ vợ độc ác, loại nhục nhã này ngay cả bản thân Tô Nghênh Hạ đôi khi cũng không nhìn nỗi.

 

“Đau khổ của hai chúng ta, ai cũng không ít hơn ai, có thể đi tới bước hôm nay thật sự là không dễ dàng.” Tô Nghênh Hạ cảm thán.

 

Hàn Tam Thiên đồng ý gật đầu, hơn ba năm, quả thực là không dễ dàng, chỉ tiếc hiện tại vẫn chưa đến thời điểm chính thức khổ tận cam lai, nếu không có chuyện của Hàn Thiên Dưỡng, sau khi Hàn Tam Thiên có năng lực thay thế nhà họ Hàn có lẽ sẽ hưởng thụ cuộc sống với Tô Nghênh Hạ, nhưng mà bây giờ, hiển nhiên cuộc đời của anh không thể trôi qua đơn giản như vậy.

 

Chuyện ông nội còn sống hay không, Hàn Tam Thiên nhất định phải nghĩ hết mọi cách để xác nhận, cho dù là chính mình xâm nhập vào nhà tù Địa Tâm, anh cũng phải điều tra ra.

 

Gió biển, bọt sóng, hai người chân trần bước đi trên bờ cát ẩm ướt, thỉnh thoảng có sóng đánh tới, nước không qua mu bàn chân, lập tức rút xuống theo thủy triều, cảm giác an nhàn này khiến tâm trạng Hàn Tam Thiên cực kỳ thoải mái dễ chịu, nhưng nếu muốn vĩnh viễn giữ được phần an nhàn này, nhất định anh phải đủ mạnh, đặc biệt là có khả năng nhà họ Hàn còn tồn tại một kẻ địch trong bóng tối, anh không thể lơ là cảnh giác và phát triển một giây nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK