Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 528:

 

Hàn Yên nhìn Thi Tỉnh, cười khế nói: “Nói theo một ý nghĩa nào đó, có lẽ bà cũng xem như là bề trên của tôi, chỉ đáng tiếc, nhánh gia tộc này của bà sớm đã không được thừa nhận rồi. Cho nên tôi gọi thẳng tên bà luôn vậy, Thi Tỉnh?”

 

“Cô muốn làm gì?” Thi Tỉnh hỏi.

 

“Bà đến thành phố Thiên Vân là muốn giúp Hàn Tam Thiên hay là muốn khuyên anh ta mau mau đổi họ?” Hàn Yên hỏi.

 

“Tôi đến thành phố Thiên Vân không liên quan gì đến nó. Nếu ngay cả chuyện tôi tới cô cũng biết rồi, vậy cô hẳn là biết rõ tôi không hề gặp nó.” Thi Tinh nói.

 

“Tin tức này cũng là tôi mới nhận được thôi, cho nên bà đã gặp người nào thì cần bà phải thẳng thắn với tôi.” Hàn Yên đứng lên từ ghế sofa, đi đến trước mặt Thi Tinh.

 

Khi chỉ còn cách một bước chân, Hàn Yên mới đứng lại, mà cô ta cao hơn Thi Tỉnh, cho nên góc độ nhìn Thi Tinh lúc này là từ trên cao nhìn xuống.

 

“Tôi khuyên bà một câu, tốt nhất là đừng nói dối tôi. Tuy bà là phu nhân của nhà họ Hàn ở Yên Kinh, nhưng trong mắt tôi thì chẳng là gì đâu.” Hàn Yên lạnh giọng nói.

 

Đối mặt với khí thế mạnh mẽ đập thẳng vào mặt, Thi Tinh cả kinh trong lòng. Khí thế mạnh mẽ đến mức này, dù là Nam Cung Thiên Thu cũng không có được. Thi ÍÑ —_). 0927 49135 @289 ÁÂ Trang 6 Tỉnh tự nhận là áp lực Nam Cung Thiên Thu mang đến cho bà đã đủ lớn rồi, nhưng khi đối mặt với Hàn Yên bà mới biết được sự chênh lệch trong đó.

 

Hơn nữa hiện giờ Hàn Yên mới chưa quá hai mươi tuổi, không có khí thế do thời gian dài lắng đọng lại mà ra như Nam Cung Thiên Thu.

 

Lẽ nào đây là khí chất mạnh mẽ mà người xuất thân giàu sang thực thụ mới có được sao?

 

“Tôi không gặp nó.” Thi Tinh nói.

 

Hàn Thanh đột nhiên đi tới bên cạnh Thi Tinh, một cái tát vang dội đánh lên mặt bà, lạnh giọng nói: “Nói thật với tiểu thư, nếu không thì tôi phá nát gương mặt già này của bà đó.”

 

Thi Tinh hít sâu một hơi. Bà là người của nhà họ Hàn ở Yên Kinh, tuy trước kia thường xuyên bị Nam Cung Thiên Thu mắng đến tối tăm mặt mũi, nhưng cũng chưa từng bị ai đánh bao giờ.

 

Cô gái trẻ trước mắt này lại dám ra tay với bà.

 

“Cô là ai?” Thi Tinh lạnh giọng hỏi Hàn Thanh.

 

“Tôi là hầu gái nhà họ Hàn, có điều dù tôi chỉ là một hầu gái cũng có đủ tư cách giáo huấn bà.” Nói xong, Hàn Thanh lại giơ tay lên.

 

Lần này Thi Tỉnh đã có phòng bị, trực tiếp nắm lấy cổ tay Hàn Thanh.

 

“Bà làm gì hả? Mau buông tôi ra.” Hàn Thanh tức giận nói.

 

“Một đứa hầu gái nhỏ bé lại dám không coi ai ra gì như vậy. Đây là cách dạy dỗ của nhà họ Hàn sao?” Thi Tinh lạnh giọng nói.

 

Điều khiến cho Thi Tinh vạn lần không ngờ tới đó là, lúc này Hàn Yên lại đột nhiên giơ tay lên, cho bà một cái tát.

 

“Bà là cái thá gì chứ? Cũng có tư cách nhắc tới cách dạy dỗ của nhà họ Hàn?”

 

Hàn Yên khinh thường cười nhạo, nói.

 

Trong lòng Thi Tinh nhát thời dâng lên sự căm thù, nhưng nhìn trong phòng còn có mấy người đàn ông, lại không thể không áp chế sự hẳn học bên trong mình xuống.

 

“Tôi không gặp Hàn Tam Thiên, hơn nữa có lẽ cô cũng biết rõ, Hàn Tam Thiên chỉ là đứa con bị gia tộc từ bỏ của nhà họ Hàn thôi.” Thi Tinh nghiên răng nói.

 

“Tên vô dụng này bị các người vứt bỏ, tất nhiên là tôi biết. Có điều hiện giờ Hàn Quân đã tàn phế rồi, hơn nữa còn đang ngồi tù, nhà họ Hàn chỉ còn lại một mình Hàn Tam Thiên là người có thể chủ trì đại cục. Tôi làm sao biết được giờ bà có đặt hi vọng lên người Hàn Tam Thiên hay không?” Hàn Yên thản nhiên nói.

 

“Chuyện của nó không liên quan đến nhà họ Hàn.” Thi Tỉnh nói.

 

Nụ cười trên mặt Hàn Yên càng sâu hơn, không ngờ tên vô dụng này lại bị gia tộc mình vứt bỏ một cách vô tình như vậy.

 

“Thật không viết vì sao ba tôi lại cứ muốn đối phó với kẻ rác rưởi thế này. Bà cút đi.”

 

Hàn Yên khinh thường nói.

 

Thi Tỉnh rời khỏi khách sạn, dấu tay sưng đỏ trên mặt hiện rõ vô cùng, nhưng không bằng được một phần vạn sự phẫn nộ trong lòng bà.

 

Sự ngạo mạn của nhà họ Hàn ở Mỹ, trước đây bà chưa từng thấy.

 

Truy về nguồn gốc, chung quy bà cũng là bề trên của Hàn Yên, nhưng Hàn Yên lại không hề để bà vào mắt, thậm chí ngay cả một đứa hầu gái cũng dám đánh bài “Hàn Tam Thiên, mẹ không xứng làm mẹ của con. Nếu con không thể giúp mẹ báo thù, làm sao xứng làm con trai của mẹ được?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK