Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 205 Lời nói của Tô Nghênh Hạ khiến cho đàn em phía sau anh Long phá lên cười, ngay cả Tưởng Uyễn cũng không nhịn được ở một bên giễu cọt: “Tô Nghênh Hạ, cô thật sự coi mình là gì kia chứ, lại dám uy hiếp anh Long.”

Anh Long ngồi xổm xuống, tay nâng cằm Tô Nghênh Hạ lên: “Tôi khuyên cô nên nghe lời Tưởng Uyễn, cô ta rất thông minh, biết được ông đây không phải người dễ chọc, cô còn dám dọa dẫm tôi, ngại mình sống quá lâu hay sao?”

“Chồng tôi là bạn của Đường Tông.” Tô Nghênh Hạ đáp.

Đường Tông!

Những lời này làm da đầu anh Long tê dần, vội vàng buông lỏng tay.

Vợ của bạn Đường Tông là người có thể để cho anh ta tùy tiện chọc vào sao?

“Anh Long, anh đừng nghe cô ta nói bậy bạ, cô ta chỉ là hù dọa anh mà thôi, cô ta là em họ của tôi, gia đình Tương Thăng là loại gì chẳng lẽ anh còn không biết ?” Tưởng Uyễn nói.

“Tưởng Thăng là loại người gì, anh Long đã nghe tiểu Cầu nói qua, là một tên phế vật, người dính dáng đến nhà họ Tưởng đều là loại không có tiền đồ, loại người của gia đình này sao có thể biết đến Đường Tông được?

“Mẹ nó, con đàn bà thối, mày lại dám hù dọa tao.” Anh Long nắm lấy tóc Tô Nghênh Hạ, nhe răng cười: “Dáng người cũng không tồi, hơn hẳn Tưởng Uyễn đấy, nếu tên đàn ông của mày không đưa ra cái giá khiến cho ông đây vừa lòng, vậy đề tao làm kẻ thứ ba đi, chỉ cần phục vụ tao thoải mái, vậy tao sẽ không gây khó dễ cho mày.”

Tưởng Uyễn tự cho rằng tướng mạo của mình hơn hẳn Tô Nghênh Hạ, không nghĩ đến trong mắt anh Long cô ta lại không đẹp bằng Tô Nghênh Hạ.

Có điều vào thời điểm này, Tưởng Uyển sẽ không quan tâm chuyện đó, nu như anh Long ngủ với Tô Nghênh Hạ, cô ta vui còn không kịp, thậm chí còn không chờ nổi mà muốn Hàn Tam Thiên sớm biết được.

“Anh Long, dáng của cô ta rất đẹp, anh không muốn nhìn thử sao?” Tưởng Uyễển ở một bên quạt gió thổi lửa nói.

Anh Long sờ cái đầu trọc của mình, ánh mắt thèm thuồng: “Nhìn một chút cũng không tệ, dù sao mày cũng không mắt mát gì.”

“Anh muốn làm gì, đừng qua đây.” Tô Nghênh Hạ hoảng sợ la lên, ngay cả Hàn Tam Thiên cũng chưa từng chạm vào cô, cô sao có thể cho phép cơ thể mình cùng tên đàn ông khác tiếp xúc chứ?

“Đừng sợ, tôi rất dịu dàng, chỉ nhìn một chút mà thôi, có cái gì quan trọng chứ.” Anh Long vừa nói vừa đưa tay về phía Tô Nghênh Hạ.

Ngay lúc đó, điện thoại đột nhiên vang lên.

“Mẹ nó nữa, là thằng nào không biết điều gọi điện vào lúc này cho tao.” Anh Long hùng hùng hổ hổ cầm lấy điện thoại, sau khi nhìn thấy tên hiện trên màn hình, lập tức thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ.

“Tổng giám đốc Đường, chuyện ngài giao cho tôi đã làm xong rồi.” Anh Long nói.

“Cậu đang ở đâu, tôi lập tức đến.” Giám đốc Đường nói, bây giờ tung tích của Tô Nghênh Hạ còn chưa rõ, chỉ có thể tìm kiếm thông tin ở chỗ Tưởng Uyễn mà thôi.

“Ở phòng bida, anh bây giờ đến sao?” Anh Long hỏi.

“Ngay bây giờ.”

Giám đốc Đường tắt máy, anh Long tiếc hận nhìn Tô Nghênh Hạ nói: “Coi như vận khí của cô tốt, bây giờ ông đây phải đi gặp đại nhân vật, đợi lát nữa quay về tiếp tục chơi với cô.”

Nói xong, anh Long mang theo đàn em rời khỏi phòng ngầm dưới đất.

Tô Nghênh Hạ nặng nè thở ra một tiếng, néu như thật sự bị anh Long ô nhục, cả đời này cô sẽ không dám cùng Hàn Tam Thiên phát sinh quan hệ, cô cảm thấy mình không còn xứng với Hàn Tam Thiên nữa.

“Tô Nghênh Hạ, đừng có vội, anh Long sẽ trở về sớm thôi, nhất định sẽ yêu thương cô thật tốt.” Tưởng Uyên mỉm cười lạnh nhạt nói Tô Nghênh Hạ hoàn toàn không lo lắng gì, vì lúc nãy anh Long nghe điện thoại có kêu một tiếng giám đốc Đường, rất có thể chính là Đường Tông, nếu như Đường Tông đến rồi, cô có thể có nguy hiểm gì nữa kia chứ 2 *Tưởng Uyễn, Đường Tông đến, cô cho là Hàn Tam Thiên không tới hay sao? Cô vẫn nên nhớ rõ hoàn cảnh của bản thân thì hơn, chuyện này tôi sẽ nói cho Hàn Tam Thiên biết, cũng tuyệt đối không cầu xin cho cô.” Tô Nghênh Hạ đáp.

Sắc mặt của Tưởng Uyên lập tức thay đổi, dựa vào quan hệ của Đường Tông và Hàn Tam Thiên, nếu như Đường Tông thật sự tới đây, người gặp họa không phải là Tô Nghênh Hạ mà chính là cô.

“Tô Nghênh Hạ, chuyện này là do Tưởng Thăng đề nghị, hoàn toàn không có quan hệ với tôi.” Tưởng Uyễn hốt hoảng kêu.

“Chậm rồi, đã không còn kịp nữa.”

Ở phòng bida đợi không quá mấy phút thì Đường Tông đã xuất hiện, còn có cả Hàn Tam Thiên.

Anh Long nhìn Hàn Tam Thiên đầy quái dị, tên này từ đâu xuất hiện vậy, nều như là trợ lý của Đường Tông, không lý nào lại đi trước Đường Tông được.

“Tổng giám đốc Đường, đã bắt được Tưởng Uyên, ngài còn có gì phân phó không?” Long ca hỏi.

Đường Tông nhìn Hàn Tam Thiên rồi mới lên tiếng: “Đi hỏi thử xem có phải cô ta ra lệnh cho cậu bắt cóc Tô Nghênh Hạ hay không, Tô Nghênh Hạ là vợ của anh Hàn, nếu như bị thương chút gì ngoài ra, cậu cũng không yên ổn đâu.”

Anh Hàn!

Tô Nghênh Hại Hai từ mấu chốt này dọa cho chân anh Long mềm nhũn ra.

Tô Nghênh Hạ bị bắt, hơn nữa còn là tự gã ta bắt, vừa rồi ở dưới phòng ở hằm, nếu như không phải có điện thoại của Đường Tông cắt ngang, gã ta còn đang ngắm nghía vóc dáng của Tô Nghênh Hạ nữa.

Anh Hàn!

Mẹ nó là nhân vật thần tiên nào, thậm chí ngay cả Đường Tông cũng phải dùng kính ngữ.

Nếu như bị phát hiện chuyện bản thân làm với Tô Nghênh Hạ, bản thân không chết cũng bị lóc da!

“Anh, anh Hàn, em biết Tô Nghênh Hạ ở đâu.” Da đầu anh Long tê dại, giống như bị chạm vào điện.

*Ở chỗ nào?” Hàn Tam Thiên khẩn trương hỏi. Với bắt kỳ là chuyện gì Hàn Tam Thiên cũng có thể thản nhiên xử lý, chỉ duy nhất chuyện liên quan đến Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên không có cách nào bình tínhđược.

Anh Long nuốt nước miệng: “Ở phòng dưới tầng hầm.”

“Cậu bắt cóc Tô Nghênh Hạ.” Đường Tông giận dữ, tên đáng chết này.

“Tổng giám đốc Đường, tôi không hề liên quan gì cả, tôi không biết cô ấy là ai, là Tưởng Thăng, Tương Thăng tìm đến tôi bảo tôi bắt Tô Nghênh Hạ.” Anh Long hốt hoảng khai.

Tưởng Thăng!

Nghe được cái tên này, Hàn Tam Thiên nghiền răng nghiền lợi.

“Dám lừa gạt tôi?” Trên mặt Hàn Tam Thiên không khỏi cười nhạt.

Anh Long nhìn thấy biểu tình của Hàn Tam Thiên, sợ hãi cúi đầu xuống, gã ta cảm nhận được một cỗ áp lực khiến người ta không thể hít thở nỏi trên người Hàn Tam Thiên.

Đây là loại khí chất chỉ có ở kẻ đứng trên mới có được, làm cho anh Long không khỏi tò mò, rốt cuộc anh là kẻ nào, còn có địa vị cao hơn cả Đường Tông?

“Bắt cả nhà Tưởng Thăng tới đây, tôi muốn xem thử bọn họ đối đãi với người thân đến cùng có thể làm tới trình độ nào.” Hàn Tam Thiên nói.

“Vâng, em lập tức phái người đi ngay.” Anh Long dạ một tiếng, tự mình dẫn người đến nhà của Tưởng Thăng.

Lại nói một nhà ba người Tưởng Thăng đang ngồi ăn bánh bao, bỗng nhiên thấy anh Long xuất hiện, hoàn toàn không biết phải làm thế nào.

Anh Long biết lần này mình bị Tưởng Thăng hại chết rồi, chưa kể tên khốn này có nuốt mắt mười ngàn tệ, từ trước đến giờ chưa có kẻ nào dám ở trước mặt gã ta giễểu võ đâu.

“Tưởng Thăng, lá gan của mày không nhỏ đâu, đánh cho ông đây.”Anh Long nói.

Mấy tên đàn em không nói hai lời đánh cho Tưởng Thăng một trận, ngay cả người đàn bà thường ngày chua ngoa như Lưu Hoa cũng không dám động đậy. Nếu bà ta khóc lóc om sòm thì sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp, trước mặt người như anh Long dám khóc lóc thì chỉ tự tìm đường chết mà thôi.

“Anh Long, sao lại như vậy, em đã làm sai điều gì mà anh lại đánh em.” Tưởng Thăng không thể giải thích nổi mà hỏi.

“Mày cầm hai mươi nghìn tệ mà chỉ đưa cho tao mười nghìn, lá gan cũng không nhỏ đâu, ngay cả tiền của tao cũng dám ăn bớt.” Anh Long đi tới trước mặt Tưởng Thăng đánh thẳng vào mặt cậu ta.

Mũi phun ra máu tươi, Tưởng Thăng ôm mặt thống khổ kêu to.

Anh ta sao lại biết chuyện hai mươi ngàn tệ, lẽ nào con bé thối Tưởng Uyễn bán đứng?

Nhưng làm thế nào cô ta tiếp xúc với anh Long được!

“Anh Long, anh muốn tiền, em lập tức đưa anh, cầu xin anh tha cho em.” Máu từ kẽ hở ngón tay chảy ra, Tưởng Thăng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Lưu Hoa đối với tiền cực kỳ nhạy cảm, bà ta chỉ đưa cho Tưởng Thăng mười ngàn tệ, bây giờ tại sao lại lòi ra hai mươi ngàn được?

“Anh Long, có phải có hiểu nhằm gì hay không, tôi chỉ đưa – cho nó có mười ngàn tệ.” Lưu Hoa lo lắng cho số tiền mình bỏ ra, cảm thấy nhất định phải làm rõ mọi chuyện.

“Còn mười nghìn tệ nữa, như vậy là ba mươi nghìn lận?”

Anh Long mỉm cười lạnh lùng.

Bây giờ Tưởng Thăng chỉ muốn khóc, vốn dĩ còn lại mười ngàn tệ, không nghĩ đến Lưu Hoa lắm mồm, bây giờ một đồng cũng không có nữa.

“Thằng nhóc đáng chết, ở đâu ra ba mươi nghìn tệ hả, rốt cuộc là chuyện gì.”

Lưu Hoa đi tới bên người Tưởng Thăng, hoàn toàn không để ý Tưởng Thăng có bị đánh nghiêm trọng hay không, chỉ nhéo lỗ tai của Tưởng Thăng hỏi, biểu hiện thật sự coi tiền như mạng mình.

“Mẹ, là Tưởng Uyễển,Tưởng Uyển cho con hai mươi nghìn tệ để con tìm người dạy dỗ Tô Nghênh Hạ.” Tưởng Thăng đáp.

Tay của Lưu Hoa càng thêm dùng sức, hai mươi nghìn tệ này Tưởng Thăng không hề nhắc đến, hiển nhiên là muốn một mình nuốt lấy, loại chuyện này Lưu Hoa làm sao có thể chấp nhận được 2?

“Mày còn không nhanh láy tiền ra.” Lưu Hoa nói.

“Lấy ra thì cũng là của tôi, không có quan hệ với bà, cút sang một bên.” Anh Long quát.

Lúc này Lưu Hoa không khỏi sửng sốt, tiếc đứt cả ruột, cũng biết mình đã làm ra chuyện ngu xuẩn.

“Anh Long, mười nghìn tệ đã đủ dạy dỗ Tô Nghênh Hạ rồi, không cần ba mươi nghìn tệ đâu.” Lưu Hoa bày ra dáng vẻ đáng thương .

“Ba mươi nghìn tệ này là để cho cả nhà cách người biết giá trị của Tô Nghênh Hạ, đi.” Anh Long bên ngoài tỏ ra không có gì nhưng trong lòng lại sợ hãi cực điểm. Bây giờ gã ta làm việc là do Hàn Tam Thiên yêu cầu, bản thân cũng hiểu rõ, đợi Hàn Tam Thiên đối phó với đám người này xong, tai họa sẽ đổ lên đầu mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK