Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 222:

 

Hàn Tam Thiên cười lạnh, đúng lúc này, nhân viên nhà trường và người Hàn Tam Thiên gọi tới lần lượt lên bục.

 

Khi các học sinh nhìn thấy Lâm Thiếu Huy, cảm thấy có chút kỳ lạ, bởi vì vẻ mặt của Lâm Thiếu Huy cực kỳ khó coi, không hề giống muốn quở trách Khương Oánh Oánh. Hơn nữa bốn người Lục Ninh Bao Trần và hiệu trưởng cùng ban giám hiệu trường học, cũng không hai có sắc mặt đẹp.

 

“Còn không quỳ xuống nói xin lỗi?”

 

Hàn Tam Thiên nói.

 

Nghe thấy câu này, hai chân Lâm Thiếu Huy mềm nhữn, không chút chần chờ quỳ xuống, sự kiêu ngạo của gã đến từ ban giám hiệu trường, nhưng mà hiện tại, ban giám hiệu trường trước mặt người thanh niên này cũng chẳng là cái thá gì.

 

“Thật xin lỗi, là tôi vu oan cháu, là tôi hủy hoại thanh danh của cháu, xin cháu tha thứ cho tôi.” Lâm Thiếu Huy nói với Khương Oánh Oánh.

 

Mấy học sinh chứng kiến cảnh tượng như vậy thì xôn xao.

 

Lâm Thiếu Huy vậy mà quỳ xuống xin lỗi Khương Oánh Oánh, sao có thể vậy được.

 

Không ít người dụi mắt, tưởng mình xuất hiện ảo giác.

 

“Tình hình gì vậy, sao Lâm Thiếu Huy lại quỳ xuống xin lỗi Khương Oánh Oánh.”

 

“Ôi đệch, tình tiết này phát triển quá ngoài sức tưởng tượng, chuyện gì xảy ra thế.”

 

“Không phải là Khương Oánh Oánh có hậu trường lớn hơn chứ, nếu không sao Lâm Thiếu Huy có thể xin lỗi cậu ta?”

 

Sau khi mấy lời này vang lên, không Ít người dời mắt nhìn về phía Hàn Tam Thiên.

 

Bọn họ đã nghe nói đến chuyện Lamborghini lao vào sân trường, nhưng kịch bản trong tưởng tượng của bọn họ là kết cục của phú nhị đại này phải rất thảm mới đúng, sao có thể giúp Khương Oánh Oánh sửa lại án oan chứ?

 

“Chuyện gì xảy ra, kể rõ ràng một năm một mười đi.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Lâm Thiếu Huy gật đầu như gà con mỗ thóc, nói hết chuyện Khương Oánh Oánh dạy kèm, cùng với ý định muốn cưỡng bức Khương Oánh Oánh ra, điều này dẫn tới một mảnh xôn xao.

 

Từ khi trong trường truyền ra phong ba của Khương Oánh Oánh, tất cả mũi nhọn dư luận đều chỉ về phía Khương Oánh Oánh. Nói cô là tiếp viên, là gái điềm, nhưng bây giờ sự thật chứng minh, Khương Oánh Oánh mới là người bị hại.

 

Sau khi trả lại chân tướng sự việc, hiệu trưởng lại lấy bản thân mình ra để răn dạy mọi người, nói rằng mình đã sơ xuất trong việc xác minh việc này, ông ta muốn gánh chịu toàn bộ trách nhiệm, hơn nữa kể từ ngày hôm nay từ chức hiệu trưởng, kết quả này khiến rất nhiều người không thể tin được.

 

Hiệu trưởng vậy mà cũng bị chuyện này kéo xuống nước.

 

Lúc này, người đầu óc không linh hoạt cũng đã nhận ra một chút ý tứ khác biệt.

 

Nếu chỉ Lâm Thiếu Huy nói xin lỗi còn có thể bảo là giấy không gói được lửa, sự thật không thể nào giấu giếm, nhưng hiệu trưởng thừa nhận trách nhiệm, gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, có lẽ không chỉ là giấy không gói được lửa đơn giản như vậy.

 

Không ít người bắt đầu thầm suy đoán thân phận của Hàn Tam Thiên, lúc này bọn họ cũng đã hiểu nguyên nhân bốn người Lục Ninh Bao Trần xuất hiện, e rằng là người thanh niên này gọi tới.

 

Nữ sinh lúc trước mặt mày trắng bệch, cô ta đoán bốn người Lục Ninh Bao Trần xuất hiện để đối phó Hàn Tam Thiên, những bây giờ xem ra hiển nhiên không phải như vậy.

 

Mà anh cũng không đơn giản là một phú nhị đại.

 

Nhà cô ta cũng rất giàu có, nếu không đã không mua được đoạn video Khương Oánh Oánh thay quần áo từ bạn cùng phòng của cô ấy, bây giờ cả bốn người Lục Ninh Bao Trần cũng làm chỗ dựa cho anh, cô ta không dám tưởng tượng nếu anh muốn truy cứu chuyện này sẽ gây ra hậu quả gì.

 

Rời khỏi đám đông, cô ta lặng lẽ gọi về nhà một cú điện thoại: “Cha, có thể con đã gây họa rồi.”

 

“Con gái cưng của cha, trời sập xuống cha cũng có thể chống cho con, đừng lo lắng.” Bên kia đầu điện thoại rất bình tĩnh, đối với chuyện con gái mình gặp rắc rối không hề để ý chút nào.

 

“Nhưng mà, nhưng mà chuyện này rất phiền phức, người con chọc phải, hậu trường rất có thể là máy vị đại nhân vật Lục Ninh Bao Trần ở Thành phố Dung.”

 

“Cái… cái gì! Con nói ai?” Bên kia đầu điện thoại lập tức kích động.

 

“Lục Hoành Quang, Ninh Hưng Bằng, Bao Cảnh Trung và Trần Khải Hoa.

 

“Thẩm Đan, mày đã làm trò gì vậy!”

 

Giọng nói bên kia đầu điện thoại giận dữ hét lên, ông ta cưng chiều con gái mình, nâng niu từ bé, nhưng ông ta thật không ngờ Thảm Đan vậy mà lại trêu ra phiền phức lớn như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK