Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 293:

 

Hàn Tam Thiên thua trận đấu, khiến hiệp hội cò vây Thiên Vân bị bôi đen, cũng khiến mấy ông già này mất mặt, với cái thái độ vừa ngoan cố vừa ngạo mạn của mấy ông già đó sao có thể bỏ qua cho Hàn Tam Thiên?

 

“Hàn Tam Thiên, cậu giỏi thật đó, không vừa lòng việc chúng tôi kéo cậu tham gia thi đấu, liền cố ý thua trận để chúng tôi mắt mặt đúng không?”

 

“Thằng nhóc kia, đây là quyết định ngu xuẩn nhất cuộc đời cậu, cậu biết hậu quả đối đầu với chúng tôi không?”

 

“Nếu cậu không muốn, chúng tôi cũng không ép, vậy mà cậu cố tình thua trận, không để chúng tôi vào mắt.”

 

Mấy người đua nhau chỉ trích Hàn Tam Thiên, còn Hàn Tam Thiên lại thờ ơ coi bọn họ là không khí.

 

Vương Mậu thông qua Thiên Xương Thịnh biết Hàn Tam Thiên không phải người dễ chọc, cho nên ông cũng không muốn thấy kết cục của mấy ông bạn già này sau khi chọc giận Hàn Tam Thiên, vội vàng ra hòa giải.

 

“Hàn Tam Thiên thua là có nguyên nhân, chờ về hiệp hội rồi tôi sẽ giải thích, ở đây nhiều người, vẫn nên về rồi nói.” Vương Mậu nói.

 

“Vương Mậu, chúng tôi coi ông là hội trưởng nhưng không có nghĩa chúng tôi Sẽ sợ ông, hẳn ông rõ địa vị của mình chứ nhỉ.”

 

“Đừng tưởng ông có cái chức hội trưởng thì chúng tôi phải cho ông mặt mũi, ông phải biết trọng lượng của mình chứ.”

 

“Ông muốn mọi người nễ mặt ông tha cho cậu ta thì không có khả năng đâu.”

 

Vương Mậu được tôn sùng tại Thiên Vân bởi vì tài nghệ cờ vây của ông được nhiều người tán thành, còn những ông già này, sau khi về hưu không có việc gì làm để giải trí trong thời gian nhàm chán, nên mới gia nhập hiệp hội cờ vây này. Vì thế, theo lời của bọn họ, với địa vị của bọ, không cần phải nễ mặt Vương Mậu.

 

Vương Mậu không ngờ bạn bè nhiều năm như thế sẽ nói ra những lời này, rõ ràng muốn ông mắt mặt tại đây.

 

“Hừ, được thôi, mấy người muốn làm thế nào thì làm.” Vương Mậu hừ lạnh.

 

“Mọi người nhìn này, đây là Hàn Tam Thiên nỗi tiếng vô dụng ở Thiên Vân, chắc mọi người đều đã nghe tên của cậu ta đúng không, hôm nay cho mọi người thêm kiến thức.” Người nào đó lớn tiếng nói với quần chúng xung quanh.

 

Danh tiếng của Hàn Tam Thiên vang dội như thê nào ở Thiên Vân không cần nhiều lời, vừa nói ra đám người vây quanh lập tức trào phúng, bọn họ nghe thấy rất nhiều chuyện của Hàn Tam Thiên, nhưng chưa từng thấy khuôn mặt của anh, hôm nay có dịp mở rộng tầm mắt.

 

“Không ngờ anh ta là kẻ vô dụng, buồn cười thật, tôi còn tưởng đón tiếp ông bà lớn nào đó cơ.”

 

“Xem ra cái kẻ vô dụng này đắc tội với nhiều người lắm, ăn không ở không ở nhà họ Tô không nói, còn gây rắc rồi lớn như thế này.”

 

“Haz, thật tiếc cho Tô Nghênh Hạ, phải gả cho người đàn ông vô dụng như thế.”

 

Đám đông bu lại xem náo nhiệt cười nhạo Hàn Tam Thiên, người làm rõ thân phận của Hàn Tam Thiên thì ra vẻ đắc ý, ông cảm thấy những lời này cực kì có cảm giác thành tựu, nếu không phải ông, ai có thể biết được mặt Hàn Tam Thiên.

 

“Hàn Tam Thiên, cậu phải cảm ơn tôi, nếu không nhò tôi, cậu chỉ có cái danh thôi, nhưng giờ thì khác rồi, cả Thiên Vân sẽ biết mặt cậu.” Người nọ nói.

 

Hàn Tam Thiên có khi nào không bị sỉ nhục đâu, từ năm mười hai tuổi, anh không còn là con cháu nhà giàu nữa, bị người ngoài làm lơ, bị người thân coi thường, nên những ánh mắt trào phúng này chẳng là gì với anh, cũng không khiến anh bị rớt một cọng tóc.

 

Sau khi ở rễ nhà họ Tô, Hàn Tam Thiên không còn để ý tới cái nhìn của người ngoài, anh đã từng nói với Thi Tỉnh, quân tử che dấu tài năng chờ thời mà hành động, cho nên anh có tình ẩn nhẫn, chính để lót đường cho con đường phát triển lớn hơn.

 

Thứ bây giờ Hàn Tam Thiên theo đuổi không phải là thay thế nhà họ Hàn, anh muốn tìm được Hàn Thiên Dưỡng, cho dù người đã chết anh cũng phải đào ra kẻ địch năm đó, tìm hiểu năm đó bọn họ đã đối xử với Hàn Thiên Dưỡng như thế nào, Hàn Tam Thiên nhất định khiến bọn họ phải trả giá đắt!

 

Lạnh lùng nhìn người trong hiệp hội cò vây, Hàn Tam Thiên chỉ nói một chữ: “Cút.”

 

Lời này vừa ra khiến cả nhóm người trong hiệp hội cờ vây nghệt cả ra, còn đám người vây quanh há hốc mồm.

 

Người này là ai?

 

Chính là Hàn Tam Thiên, là kẻ nỗi tiếng vô dụng tại Thiên Vân.

 

Mà đứng trước mặt anh chính là những nhân vật nổi danh trong giới thương nghiệp tại Thiên Vân, vậy mà anh ta lại kêu bọn họ cút!

 

“Mẹ ơi, cái người Hàn Tam Thiên này không muốn sống nữa à, dám kêu bọn họ cút đi.”

 

“Anh ta ăn bám Tô Nghênh Hạ, tuy giờ Tô Nghênh Hạ là chủ tịch nhà họ Tô, nhưng nhà họ Tô đâu là gì đối với những người này?”

 

“Người ta nói chó cậy gần nhà, không ngờ thằng vô dụng này cũng như thế, nó sẽ không cho rằng Tô Nghênh Hạ nắm chức chủ tịch thì nó có quyền xằng bậy ở Thiên Vân này đó chứ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK