Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 464:

 

Thiên Linh Nhi vỗ tay, tiến vào hội trường, lúc những người kia thấy rõ hai người Thiên Hoành Huy và Thiên Linh Nhi thì lập tức che miệng, rút câu đã tới cổ họng lại.

 

May mà không mắng ra miệng, nêu mắng người nhà họ Thiên, bọn họ có thể suốt đêm dọn dẹp hành lý cút khỏi thành phó Thiên Vân rồi.

 

Tạ Vân Bằng giống như bị sét đánh trúng, đứng chết trân tại chỗ.

 

Người vỗ tay lại là Thiên Linh Nhi!

 

Lúc này, Quý Xuân chạy chậm tới bên cạnh Thiên Hoành Huy, lạnh mặt nói: “Hoành Huy, hai người này không biết từ đâu chui ra, mà dám phá hỏng hôn lễ của của Vân Bằng, ông phải làm chủ cho nhà họ Tạ chúng tôi.”

 

Thiên Hoành Huy cười lạnh, quay đầu nhìn Quý Xuân, nói: “Làm chủ cho bà, tôi không có tư cách đó.”

 

Quý Xuân khó hiểu nhìn Thiên Hoành Huy, không hiểu ý ông là gì.

 

Lúc này, Thiên Linh Nhi mở miệng nói: “Là tôi võ tay đấy, bây giò tôi đã xuất hiện rồi.”

 

Tạ Vân Bằng hoảng sợ luống cuống chạy đến bên cạnh Thiên Linh Nhi, vội vàng giải thích: “Linh Nhi, xin lỗi, ban nãy là anh mồm đi trước não, anh không nghĩ tới là em “Đừng gọi thân thiết như vậy, tôi với anh thân lắm à?” Thiên Linh Nhi khinh thường nói.

 

Tạ Vân Bằng bởi vì để quan hệ gần gũi với nhà họ Thiên hơn, cho nên từ trước đến nay cứ tự nhiên gọi rất thân thiết cới bất cứ người nhà họ Thiên nào. Nhưng mà, trước đây anh ta gọi Thiên Linh Nhi như vậy, cũng không bị Thiên Linh Nhi chán ghét, vì thế, anh ta không hiểu tại sao Thiên Linh Nhi lại nói như thế.

 

“Linh Nhi, nếu em tức giận, anh có thể bồi thường cho em, em muốn cái gì đều được hết.” Tạ Vân Bằng nói.

 

“Bồi thường?” Thiên Linh Nhi cười nhạt, nói: “Chẳng lẽ thứ tôi thích, còn cần người khác mua giúp sao? Anh đang khinh thường tôi hay là đang khinh thường nhà họ Thiên?”

 

Lời này khiến da đầu Tạ Vân Bằng run lên, anh ta nào có lá gan khinh thường nhà họ Thiên. Tuy có quan hệ hợp tác với nhà họ Thiên, ñữñ8 ở trước mặt họ nhà họ Tạ còn chẳng có tư cách đứng thẳng sống lưng. Nhà họ Thiên muốn đổi đối tượng hợp tác, chẳng qua chỉ là một câu nói mà thôi.

 

“Không không, anh không có ý đó, anh chỉ là muốn xin lỗi vì lời nói hồi nãy mà thôi.”

 

Tạ Vân Bằng nói.

 

“Nếu muôn xin lỗi, thì quỳ xuống xin lỗi đi.”

 

Thiên Linh Nhi nói, vừa rồi Tạ Vân Bằng đã đá Hàn Tam Thiên một đá, thù này, Hàn Tam Thiên không báo, cô cũng phải báo thay Hàn Tam Thiên.

 

Tạ Vân Bằng biết vậy, sắc mặt cực kỳ khó coi, dù sao hôm nay cũng là đám cưới của anh ta, ở trường hợp này, anh ta chính là nhân vật chính, nếu quỳ xuống, thì đám cưới này chẳng phải thật sự sẽ biến thành trò cười.

 

Trước đây, anh ta xem đám cưới của Hàn Tam Thiên như trò cười, nhưng cũng không muốn chuyện đó xảy ra trên người mình.

 

“Chú Hoành Huy, có chuyện gì, có thể chờ đám cưới kết thúc rồi nói sau được không?” Tạ Vân Bằng nhìn Thiên Hoành Huy hỏi.

 

Thiên Hoành Huy nhìn thoáng qua Hàn Tam Thiên, nhàn nhạt nói: “Không được, Hàn Tam Thiên là anh của Linh Nhi. Ban nãy cậu đá cậu ấy một cái, việc này sao có thể cứ vậy cho qua được?”

 

“Cái gì?” Tạ Vân Bằng khiếp sợ nhìn Thiên Hoành Huy.

 

Sao Hàn Tam Thiên có thể là anh Thiên Linh Nhi được, điều này sao có thể chứ!

 

Thiên Linh Nhi đi đến bên cạnh Hàn Tam Thiên, nở nụ cười tươi, nói: “Anh, anh thật đúng là biết rải đường đấy, em sắp hâm mộ chết rồi nè.”

 

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười, chuyện xảy ra đột ngột, anh cũng không có ngờ sẽ làm chuyện đó, cũng bởi vì bỗng nhiên xúc động, nhớ tới nhiều năm qua khiến Tô Nghênh Hạ chịu uất ức, còn có ba chữ mà Tô Nghênh Hạ nói khi anh quỳ một gối xuống trên đảo Bedrock, thế nên mới làm Hàn Tam Thiên cảm thấy, mình nên là bù đắp cho Tô Nghênh Hạ một nghi thức cầu hôn.

 

Nghỉ thức ấy trong mắt người ngoài là dư thừa bởi vì bọn họ đã kết hôn rồi, nhưng hơn theo Hàn Tam Thiên thì anh nên bù lại cho Tô Nghênh Hạ.

 

“Sao hai người lại đến đây?” Hàn Tam Thiên hỏi.

 

Thiên Linh Nhi khinh thường bĩu môi, nói: “Nhà họ Tạ này có hợp tác với nhà họ Thiên, cho nên bố em mới tham dự. Xem như cho bọn họ chút mặt mũi đi.”

 

Hàn Tam Thiên hiểu ra gật đầu, khó trách Tạ Vân Bằng lại tìm anh gây sự, hóa ra là có nhà họ Thiên chống lưng.

 

Thiên Linh Nhi nói xong, đi đến bên cạnh Tô Nghênh Hạ, kéo tay Tô Nghênh Hạ nói tiếp: “Chị dâu, được cầu hôn có cảm gì thế? Hạnh phúc không?”

 

Tô Nghênh Hạ lộ ra vẻ mặt thẹn thùng, vừa nãy cô rất cảm động, khóc bù lu bù loa, nhưng giờ nhớ lại, ít nhiều hơi dọa người, dù sao cũng khóc trước mặt công chúng.

 

“Có.” Mất mặt là một chuyện, nhưng trong lòng lại hạnh phúc, Tô Nghênh Hạ không nhận cũng không được, hơn nữa, cầu hôn trong đám cưới của người khác, chuyện điên cuồng như thé, có lẽ chỉ có Hàn Tam Thiên mới làm ra nỗi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK