Chương 164: Làm nhục danh dự Ngày gia tộc.
Sáng sớm Hàn Tam Thiên đã rời giường rửa mặt, lần trước cháu trai của bà nội là anh bị đuổi ra khỏi nhà họ Tô, theo lý mà nói, ngày gia đình này anh không có tư cách tham gia, nhưng hiện tại Tưởng Lam không dám nói lung tung trước mặt Hàn Tam Thiên, cho nên không sợ Hàn Tam Thiên chuẩn bị tham gia ngày gia đình, bà cũng chỉ dám nhìn mà thôi.
Nghĩ đến ngày Nam Cung Thiên Thu treo cổ ở phòng khách, đến nay Tưởng Lam nghĩ mà sợ, đối với nhà mình đưa ở rễ vô dụng này, bà tuy không coi trọng, nhưng không dám xem thường.
“Anh cũng đi sao?” Tô Nghênh Hạ hỏi Hàn Tam Thiên “Hai ngày trước gặp Tô Hải Siêu, anh ta bảo anh đi, anh phải đi góp vui chứ.” Hàn Tam Thiên cười nói, hôm nay Thi Tinh sẽ xuất hiện, đến lúc đó Tô Diệc Hàm cũng đưa tất cả đồ ăn hỏi ra. Loại trò này, có cơ hội xem, Hàn Tam Thiên thế nào lại bỏ qua.
Tô Nghênh Hạ nhíu mày, Tô Hải Siêu đây là đổi tính à, như thế nào lại bảo Hàn Tam Thiên đi.
Lúc này, Tưởng Lam nhịn không được nói Hàn Tam Thiên: “Hàn Tam Thiên, hôm nay, thật sự muốn Tô Diệc Hàm nhỗ toàn bộ đồ ăn hỏi này ra sao?”
*Ðó là tất nhiên, nhưng gần đây cô ta tiêu nhiều, cũng không biết còn lại nhiều ít thế nào?” Hàn Tam Thiên nói, Tô Diệc Hàm trước kia cầm tiền, tiêu tiền như nước, hơn 8 tỷ, có lẽ cũng không còn nhiều, dù sao cô ta thích mua đồ xa xỉ giá cả đều trên trời.
Tưởng Lam muốn nhanh chóng đến biệt thự nhà họ Tô xem trò hay, tuy phần đồ ăn hỏi này sẽ không đến tay Tô Nghênh Hạ, nhưng so với việc Tô Diệc Hàm cầm thì tốt hơn.
Hơn nữa, hôm nay, người nhà họ Tô sẽ biết phần đồ ăn hỏi này là của ai.
“Mẹ, lúc nữa đi, mẹ đừng nói lung tung.” Tô Nghênh Hạ có lẽ đoán được Tưởng Lam muốn làm gì, nhắc nhở.
“Có ý gì?” Tưởng Lam khó hiểu hỏi.
Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn Tam Thiên, nói với Tưởng Lam: “Mẹ không thể nói phần đồ ăn hỏi này vốn là cho con.”
“Vì sao?” Tưởng Lam khó hiểu, đây là chuyện mặt mũi Tô Nghênh Hạ, vì sao không thể nói?
“Bảo mẹ đừng nói thì đừng nói, đừng hỏi vì sao.” Tô Nghênh Hạ trừng mắt nhìn Tưởng Lam.
Tưởng Lam cần thận nhìn Hàn Tam Thiên, chẳng lẽ anh không muốn đưa chuyện này ra ánh sáng sao?
Trước kia Tưởng Lam còn dám không nghe, chỉ làm theo ý mình, nhưng hiện tại, bà không thể không để ý suy nghĩ của Hàn Tam Thiên, nếu anh không muốn, thật sự không thể nói.
“Nghe lời Nghênh Hạ đi.” Hàn Tam Thiên nói, thân phận hiện tại không thể cho ra ánh sáng, có mang đến ảnh hưởng gì không Hàn Tam Thiên không rõ lắm, nhưng hình ảnh ba năm qua bị hủy, cũng rất đáng tiếc.
Quan trọng hơn là, Hàn Tam Thiên đang âm thầm nắm tất cả trong tay.
Trong lòng Tưởng Lam thở dài, như vậy chuyện mặt mũi này, không thể nói, đây không phải là đang bỏ lỡ cơ hội sao?
Hàn Tam Thiên lái xe, đi đến biệt thự nhà họ Tô.
Đến biệt thự còn sớm, nhưng Tô Diệc Hàm đến cũng đến từ rất sớm, đang cùng mấy người cùng thế hệ khoe đồ hiệu trên người.
“Chiếc váy này, là hàng giới hạn, hiện tại có tiền cũng không mua được, tôi phải bỏ đến vài trăm triệu.”
“Đồng hồ này, mấy người biết bao nhiêu tiền không? Tám mươi triệu, đời này mấy người mua cũng không nỗi.”
“Gần đây mua một cái vòng cổ, cũng hơn ba mươi triệu, chỉ tiếc đồ còn chưa bán ra, tôi đã không kịp mua rồi.”
Nghe thấy lời khoe khoang trong lời nói của Tô Diệc Hàm, những người ở đó đều tươi cười phụ họa, nhìn thì vui mừng nhưng trong lòng lại không vui, nếu Tô Hải Siêu không đưa đồ ăn hỏi này cho cô ta, cô ta cũng sẽ không sống cuộc sống như vậy.
Hiện tại trong lòng mấy người này, ước gì lời nói Hàn Tam Thiên sẽ thành hiện thực, hung hăng đánh khí thế của Tô Diệc Hàm một chút.
: Một nhà Tô Nghênh Hạ khi vào biệt thự, Tô Diệc Hàm thây Hàn Tam Thiên, tâm trạng lập tức không thoải mái.
“Hàn Tam Thiên, sao anh lại tới đây, biệt thự này anh không có tư cách đi vào, chẳng lẽ quên rồi sao?” Tô Diệc Hàm khí thế nói Hàn Tam Thiên.
“Tô Hải Siêu bảo tôi đến, tôi tất nhiên có thể đến.” Hàn Tam Thiên cười nói, Tô Diệc Hàm bay càng cao, rơi càng thảm, cô ta giờ muốn khoe ra, chờ Thi Tỉnh xuất hiện, không biết sẽ có tâm trạng gì.
“Ha hả.” Tô Diệc Hàm cười lạnh, cô ta cùng Tô Hải Siêu đã nói qua, không để Hàn Tam Thiên tham gia ngày gia đình, làm gì có chuyện Tô Hải Siêu bảo anh ta đến.
Quay đầu nhìn Tô Nghênh Hạ: “Tô Nghênh Hạ, kẻ vô dụng này không có tư cách tham gia chuyện này, không lẽ cô quên rồi à?
Vẫn là ỷ vào việc là người phụ trách phía tây thành phố, mang anh ta đến, chẳng lẽ không để Hải Siêu vào mắt sao?”
Tô Nghênh Hạ cùng Tô Hải Siêu bây giờ, xem như là nước sông không phạm nước giếng, Tô Hải Siêu không xen vào chuyện phía tây, cô cũng không nhúng tay vào chuyện Tô Hải Siêu.
“Tô Diệc Hàm, anh ấy có thể tới hay không, không phải cô nói là được, cô không bằng hỏi Tô Hải Siêu đi.” Tô Nghênh Hạ lạnh lùng nói.
“Được rồi, hỏi thì hỏi, xem anh ấy nghe ai.” Tô Diệc Hàm một bộ dáng không xem ai ra gì, hiện tại Tô Hải Siêu sao dám đắc tội cô, sau này vào nhà họ Hàn, Tô Hải Siêu còn chờ nhà họ Hàn đầu tư, như thế nào có thể vì tên Hàn Tam Thiên kẻ vô dụng này đối đầu cô?
Trong phòng Tô Hải Siêu, cũng không có chuyện gì cả, chính là học bà nội, cố ý tối nay xuất hiện, muốn phô trương. Đây là bệnh chung của nhà họ Tô, một dòng họ nhỏ, quy củ lắm, làm như mình là dòng họ danh giá, cảm thấy mình tài trí hơn người, làm chuyện không có ý nghĩa lại có cảm giác mình vô cùng tốt bụng.
Không bao lâu, Tô Hải Siêu xuất hiện, Tô Diệc Hàm đến bên người: “Hải Siêu, kẻ vô dụng kia là anh bảo tham gia sao, thật à?”
Tô Hải Siêu ngoáy lỗ tai, cười nói: “Diệc Hàm, tên ấy nói cái gì cũng đều nghe sao? Anh như thế nào có thể bảo nó tham gia ngày gia đình chứ, nó chính là hung thủ hại chết bà đấy.”
Nghe nói như thế, Tô Diệc Hàm đắc ý nở nụ cười, cười nhạo nói: “Hàn Tam Thiên, anh có thể vì cái gì mà vô liêm sỉ vậy, nói dối có ý nghĩa gì không?”
Trên mặt Hàn Tam Thiên cười khẽ, nói với Tô Hải Siêu: “Loại trò chơi nhàm chán này, cậu chơi vui, cảm thấy thú vị sao?”
Tô Hải Siêu hiện là gia chủ nhà họ Tô, mang theo khí thế của người bề trên, nói: “Nói với kẻ vô dụng này, làm hạ giá trị bản thân, hơn nữa cậu cũng không có tư cách, tôi chỉ trêu chọc mà thôi, thế nào, loại cảm giác này có phải rất khó chịu hay không, lúc bị người đùa bỡn, cậu còn không thể làm gì được tôi, không phục sao?”
Hàn Tam Thiên lắc đầu, lúc ấy là đùa bỡn? Chỉ cần anh đồng ý, loại người Tô Hải Siêu này sẽ sống không bằng chết, mặc dù là nhà họ Tô, cũng trong một đêm phá sản, cũng không biết Tô Hải Siêu này có cảm thấy gì ưu việt hơn người.
“Nếu là tôi hiểu lầm ý của cậu, tôi đây đi ra ngoài là được rồi.”
Hàn Tam Thiên nói.
Trước kia Tưởng Lam coi Hàn Tam Thiên là kẻ vô dụng, cho nên trước kia khi Hàn Tam Thiên nén giận, ở trong mắt bà là uất ức không dám nói.
Chính là hiện tại, bà biết rõ Hàn Tam Thiên không phải người như vậy, bà không hiểu Hàn Tam Thiên có gì phải nén giận như thế.
Một người đàn ông, chẳng lẽ ngay cả mặt mũi cũng từ bỏ 2 “Hàn Tam Thiên, không phải đi.” Tưởng Lam mở miệng nói.
“Dì Tưởng, nơi này là chỗ dì nói chuyện sao? Chẳng lẽ dì có tư cách cho nó ở lại, dì đừng quên, nhà họ Tô hiện tại do cháu làm chủ.” Tô Hải Siêu lạnh giọng nói.
Tô Nghênh Hạ kéo tay Tưởng Lam, Hàn Tam Thiên không muốn làm, bà càng không có tư cách đi làm.
“Mẹ, chúng ta đang là khách.” Tô Nghênh Hạ nói nhỏ.
Làm khách!
Nghĩ đến hai chữ này, Tưởng Lam cảm nhận được khí lạnh đập vào người, nhịn không được rùng mình, sau đó cúi đầu không dám nói thêm một câu.
“Hàn Tam Thiên, nhanh chóng cút đi, đừng làm chậm ngày gia đình hôm nay.” Tô Hải Siêu lạnh lùng nói.
Hàn Tam Thiên không nói một câu, đi ra biệt thự.
Tô Hải Siêu đắc ý nở nụ cười, loại cảm giác chà đạp tôn nghiêm Hàn Tam Thiên, thật sung sướng, tiếp theo, nhát định phải tình cách công khai, làm cho người ngoài cũng biết Hàn Tam Thiên có bao nhiêu vô dụng.
Cho dù tên ấy được Thiên Xương Thịnh coi trọng, ở nhà họ Tô cũng chỉ kẻ hèn mọn đáng thương mà thôi.
“Tô Nghênh Hạ, tôi cảm thấy đáng thương thay cô, có kẻ vô dụng này làm chồng, không giống tôi, chồng tương lai chính là nhà giàu có.” Tô Diệc Hàm cười nhạo nói.