Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 82: Tình cờ gặp Thẩm Linh Dao.

Tại phòng VỊP của ngân hàng.

Đỗ Hồng đang trong tâm thế lo lắng thấp thỏm gặp mặt Hàn Tam Thiên.

Đỗ Hồng rất sốc khi thấy Hàn Tam Thiên trẻ tuổi như thế, không phải ông chưa bao giờ gặp người tuổi trẻ tài cao, nhưng người trẻ vậy đã có tài sản hơn chục tỷ thì ông mới gặp lần đầu tiên.

“Anh Hàn, không ngờ anh trẻ tuổi như vậy, tôi khá bắt ngờ đó.”

Đỗ Hồng nói.

Giám đốc ở bên liếc mắt đưa tình, tính dùng sắc đẹp của mình để mê hoặc Hàn Tam Thiên, nhưng không may Hàn Tam Thiên lại phót lờ hành động của cô ta.

“Tổng giám đốc Đỗ, hôm nay tới gặp ông hy vọng ông chiếu cố Tô Nghênh Hạ nhiều hơn.” Hàn Tam Thiên nói thẳng.

Chỉ đích danh Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên này liệu có phải là con rễ nhà họ Tô không!

“Anh Hàn, tôi hơi tò mò một chút, không biết tôi có thể hỏi một câu không.” Đỗ Hồng nói.

Hàn Tam Thiên cười, biết ông ta nghỉ ngờ gì, nói: “Tôi chính là người mà ông nghĩ, còn chuyện khác tôi không tiện lắm.”

Đúng thật kìal Đại gia chục tỷ, sao có thể ở rễ nhà họ Tô chịu nhục nhã như thế? Chẳng lẽ anh coi trọng tài sản nhà họ Tô sao?

Nhưng nhìn giá trị nhà họ Tô kia cũng không xứng để anh ta phải chịu nhục suốt ba năm, tài sản nhà họ Tô không bằng một góc của anh.

Nhưng Hàn Tam Thiên đã nói không tiện, Đỗ Hồng cũng không dám hỏi.

“Chỉ cần ông giúp đỡ Tô Nghênh Hạ, tôi sẽ nợ ngô một ân tình, sau này ông cần giúp gì cứ báo cho tôi.” Hàn Tam Thiên tiếp tục nói.

Ấn tình còn quý giá hơn cả tiền bạc, hơn nữa Đỗ Hồng hiểu sức nặng ân tình của người như Hàn Tam Thiên nói.

Giờ người nhà họ Thiên đứng đầu Thiên Vân, nhưng nếu Hàn Tam Thiên trợ giúp nhà họ Tô, chắc chắn họ có tư cách phân tranh với nhà họ Thiên.

Nếu sau này nhà họ Tô trở thành gia tộc đứng đầu Thiên Vân, ân tình này có tác dụng cực kì lớn!

“Anh Hàn, anh cứ yên tâm, tôi sẽ hỗ trợ hết sức.” Đỗ Hồng nói.

“Giám đốc cũng giúp tôi không ít, giới thiệu cho tôi sản phẩm tài chính đi.” Hàn Tam Thiên cười nhìn giám đốc.

Giám đốc không hỗ trợ gì nhiều về việc nãy giờ, cô chỉ liên lạc với Đỗ Hồng thôi, giờ Hàn Tam Thiên lại cho cô lợi ích!

“Anh Hàn, đây là điều tôi nên làm.” Giám đốc nói.

“Cô không cần từ chối đâu, cơ hội chỉ có một lần, cô sẽ tiếc nếu không lắm chắc đó.” Hàn Tam Thiên nói.

“Nếu anh Hàn đã nói như vậy, cô đồng ý đi.” Đỗ Hồng cười nói.

Giám đốc chạy nhanh đi lấy tư liệu, giới thiệu cho Hàn Tam Thiên.

Hàn Tam Thiên không hứng thú với sản phẩm tài chính lắm, anh muốn cho giám đốc lợi ích qua cách này thôi, nên anh chỉ bừa một khoản: “Vậy cái này đi, lấy trăm triệu đầu tư chơi.”

“Một… Một trăm triệu!” Giám đốc kinh ngạc nhìn Hàn Tam Thiên, cảm tháy lỗ tai mình nghe nhằm rồi.

Ngay cả Đỗ Hồng cũng không tưởng tượng nỏi, ông nhìn Hàn Tam Thiên, người này tùy hứng quá rồi, bỏ ra một trăm triệu để đầu tư chơi, tiền này không phải là tiền âm phủ đâu.

“Xử lý nhanh giúp tôi, tôi phải đi đón vợ tan tầm nữa.” Hàn Tam Thiên cười nói.

Những lời này khiến giám đốc hâm mộ đỏ cả mắt, mọi người đều nói anh là kẻ vô dụng, ai có thể ngờ anh có thể tùy tiện bỏ ra trăm triệu cho sản phẩm tài chính? Hơn nữa sự nhiệt tình đối với Tô Nghênh Hạ này càng hiếm hơn.

Người trẻ tuổi nhiều tiền như thé, lại thật lòng thật dạ với một người phụ nữ, đó là người đàn ông mà phụ nữ cả thế giới mong muốn.

“Anh Hàn, hâm mộ vợ anh thật đó.” Giám đốc nói, thở dài trong lòng, khó trách cô õng ẹo như nào Hàn Tam Thiên cũng không để ý, thì ra trong lòng anh chỉ có Tô Nghênh Hạ.

Sau khi sắp xếp mọi việc, Hàn Tam Thiên rời ngân hàng.

Đỗ Hồng cảm thán nhìn theo, nói: “Thằng ở rễ vô dụng? Không biết những người khinh thường anh Hàn khi biết thực lực chân chính của anh sẽ có cảm tưởng gì đây?”

“Anh Đỗ, anh Hàn có tiền như vậy sao lại đi ở rễ nhà họ Tô?”

Giám đốc không hiểu.

“Cô không tưởng tượng được à?”

Giám đốc lắc lắc đầu.

“Tôi cũng không biết.” Đỗ Hồng cười khổ, ông không hiểu nổi suy nghĩ của kẻ có tiền.

Hàn Tam Thiên mới đi tháo thạch cao nên đành đi bộ tới công ty, bên đường là những người phụ nữ ăn mặc mát mẻ, lộ ra đôi chân trắng nõn, nhưng Hàn Tam Thiên không hề nhìn một lần.

Trong lòng có Phật, mọi vật là hư vô?

Không phải.

Trong lòng Hàn Tam Thiên có Tô Nghênh Hạ, nên thờ ơ với sắc đẹp của người khác.

Trên đường tới công ty, có tiếng ai đó gọi khiến Hàn Tam Thiên đứng lại.

Nhìn theo âm thanh vang lên, thì ra là Thắm Linh Dao đang đi chân đất, trong tay cầm giày cao gót chạy tới chỗ Hàn Tam Thiên.

Giờ là mùa hè đó, người phụ nữ này không cảm thấy bỏng chân à?

“Cô làm gì vậy?” Hàn Tam Thiên không hiểu hỏi.

“Nhanh, xe anh đâu.” Thâm Linh Dao vội nói.

“Hôm nay tôi không lái xe, cô bị người ta đuổi giết sao?” Hàn Tam Thiên cười hỏi, Thầm Linh Dao vì rát chân nên nhảy nhót tại chỗ.

“A.” Thảm Linh Dao khóc rống, định nhảy lên người Hàn Tam Thiên nói: “Cõng tôi.”

Hàn Tam Thiên đi sang bên, khiến Thẩm Linh Dao chụp vào không khí.

Lúc này có mấy người đuổi tới, Thâm Linh Dao chỉ có thể tránh sau lưng Hàn Tam Thiên.

“Con khốn kia, xem mày chạy được đi đâu.” Dẫn đầu là người phụ nữ trang điểm đậm, mặc áo ren mỏng, có thể nhìn rõ nội y bên trong.

“Mày là người đàn ông của con khốn này hả, đúng lúc đó, đền tiền đi.”

Hàn Tam Thiên nói: “Tôi không quen cô này.”

Thẩm Linh Dao ở đẳng sau đắm lên lưng Hàn Tam Thiên một cái rồi nói: “Tôi là bạn vợ anh đó, anh không thể thấy chết không cứu như vậy được.”

Hàn Tam Thiên cười khổ, anh không biết chuyện gì xảy ra, cứu kiểu gì?

“Nếu mày không có quan hệ với cô ta vậy cút ra chỗ khác, đừng làm chậm việc của tao.” Người phụ nữ quát lên.

“Nếu tôi không cút thì sao?” Hàn Tam Thiên nói.

“Không cút?” Người phụ nữ cười lạnh, nói: “Nếu mày muốn bị đánh, vậy thì đừng có đi.”

Mấy vệ sĩ phía sau người phụ nữ hùng hồ tới gần Hàn Tam Thiên.

“Ngu ngốc, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân thì phải coi lại mình đã.”

“Mày không đi thì đừng trách mấy người anh em của chị đây không nhẹ tay.”

Thảm Linh Dao kéo áo Hàn Tam Thiên nói: “Xin lỗi, nếu anh vào bệnh viện, tôi sẽ tìm cho anh bác sĩ tốt nhát.”

Hàn Tam Thiên dở khóc dở cười nói: “Trốn ra xa một chút, thuận tiện tra hộ mấy người kia khoa chấn thương chỉnh hình ở bệnh viện nào tốt.”

Thẩm Linh Dao chưa kịp load lời của Hàn Tam Thiên, thì thấy Hàn Tam Thiên ra tay, cho mỗi người vệ sĩ một đấm, khiến cả đám ngã xuống kêu rên.

Người phụ nữ kinh hách nhìn Hàn Tam Thiên, những người vệ Sĩ này không giỏi lắm, nhưng đâu đến nỗi không chịu được một đấm của người ta?

Thẩm Linh Dao há hốc mồm, to đến nỗi nhét đủ một quả trứng gà.

“Hàn Tam Thiên, anh… anh có thể đánh nhau à!” Thảm Linh Dao không tưởng tượng nỗi.

“Giờ nói cho tôi biết, có chuyện gì xảy ra?” Hàn Tam Thiên nói.

“Tôi…tôi…” Thẫm Linh Dao ấp úng không nói lên lời.

Hàn Tam Thiên quay đầu nhìn người phụ nữ trang điểm đậm hỏi: “Không bằng để cô nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra.”

“Mày… à bạn của anh làm làm hỏng quần áo thử trong tiệm tôi, ai ngờ cô ta chạy nhanh như vậy.” Sau khi thấy sức mạnh của Hàn Tam Thiên, người phụ nữ này không còn kiêu ngạo như lúc trước.

Hàn Tam Thiên đến chịu, nhìn mấy người bảo vệ bị đánh đành xin lỗi: “Có lỗi quá, quần áo bao tiền, tôi bồi thường cho cô ấy, à, tính thêm cả tiền thuốc men của mấy anh này đi.”

Người phụ nữ không ngờ Hàn Tam Thiên có lý trí như thế, cô ta đang tính bỏ qua, vì mấy người vệ sĩ này cũng không đánh lại được người ta.

“Anh không nói giỡn, muốn bồi thường thật hả?”

“Đương nhiên, cô ấy làm hỏng quần áo của tiệm thì nên bồi thường.” Hàn Tam Thiên nói.

“Vậy được, đi tới tiệm của tôi đi.”

Hàn Tam Thiên đi theo người phụ nữ, không hề biết ở góc phố đối diện có một người chụp lại cảnh này.

Sau khi bồi thường, lúc Hàn Tam Thiên và Thẩm Linh Dao rời khỏi tiệm quần áo, Thẩm Linh Dao nói lí nhí: “Tiền này sau này tôi trả cho anh.”

“Không cần, nhưng cô cần thận chút, không phải lần nào cũng may mắn như này đâu.” Hàn Tam Thiên nhắc nhở.

“Đúng rồi, năm nay Nghênh Hạ có đi họp lớp không?” Thảm Linh Dao đột nhiên hỏi.

“Họp lớp?” Hàn Tam Thiên kết hôn với Tô Nghênh Hạ ba năm, chưa bao giờ nghe thấy cô nói chuyện họp lớp.

“Trước kia năm nào Nghênh Hạ cũng tham gia, nhưng sau khi kết hôn với anh cô ấy không đi nữa, anh không biết mấy người bạn học toàn chế nhạo Nghênh Hạ đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK