Chương 391:
“Không có gì, quay về công ty thôi, Hàn Tam Thiên sớm muộn cũng sẽ chết.”
Tiếng Tô Hải Siêu lạnh lùng.
Ngày thứ hai ở bệnh viện, trong phòng bệnh lại nghênh đón một vị khách mới, đối với cô ta, Hàn Tam Thiên có chỗ phải đề phòng, một cô gái nhìn qua cực kỳ nhã nhặn nhưng đã từng xông thẳng vào nhà vệ sinh nam, Hàn Tam Thiên làm sao có thể còn đối xử với cô ta như con gái đây.
Nhưng mà Tô Nghênh Hạ lại không hề cảnh giác với cô ta, hơn nữa còn vô cùng nhiệt tình.
“Y Vân, sao cậu lại biết bọn tớ ở bệnh viện?” Tô Nghênh Hạ nhiệt tình nắm tay Y Vân, đối với người bạn thân này, trong lòng cô không mảy may nghi ngờ.
“Các cậu không phải đi chụp lại ảnh cưới sao, xảy ra chuyện gì thế?” Thích Y Vân không trả lời câu hỏi của Tô Nghênh Hạ, cô ta vẫn luôn chú ý đến Hàn Tam Thiên, nên đại khái cũng biết chuyện xảy ra ở hòn đảo, chỉ là những việc này cô ta không thể để cho Tô Nghênh Hạ biết.
Nghe được câu hỏi này, Tô Nghênh Hạ lại không biết nói gì, nhà họ Lục sở dĩ gây phiền phức là bởi vì ông ta không hề muốn dùng nhiều tiền như thế để cạnh tranh với Hàn Tam Thiên, lý do bá đạo như vậy thật khiến cho người ta bất đắc dĩ, cũng may kết quả cuối cùng không gây ra chuyện lớn gì, vết thương của Hàn Tam Thiên cũng chỉ là bị thương ngoài da mà thôi.
“Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ ngoài ý muốn mà thôi.” Tô Nghênh Hạ đáp, cái chết của cha con nhà họ Lục, đã được định là chuyện ngoài ý muốn nhưng thật ra lại là Hàn Tam Thiên làm, bí mật này, cho dù là người thân thiết nhất, Tô Nghênh Hạ cũng sẽ không nói ra.
“Chuyện ngoài ý muốn này cũng không nhỏ đâu.” Thích Y Vân cười, lửa lớn thiêu chết cha con nhà họ Lục, dẫu Thích Y Vân không biết chân tướng sự việc, nhưng cô biết rõ trận lửa lớn đó tuyệt đồi không đon giản chỉ là ngoài ý muốn.
*“Nghênh Hạ, anh khát rồi muốn uống đồ uống, em có thể giúp anh mua một bình nước không?” Hàn Tam Thiên nói với Tô Nghênh Hạ.
Tô Nghênh Hạ trừng mắt với Hàn Tam Thiên: “Đã bị thương rồi còn uống gì chứ, có nước sôi ấm.”
“Anh chỉ uống một ngụm, thèm ăn cũng không được, em cho anh mãn nguyện đi”.
Biểu cảm của Hàn Tam Thiên lộ ra vẻ ấm ức.
Tô Nghênh Hạ còn muốn nhẫn tâm từ từchoois Hàn Tam Thiên, nhưng mà dù sao Hàn Tam Thiên cũng là bệnh nhân, hơn nữa nhìn anh còn tỏ vẻ ấm ức, thật không đành lòng từ chối.
“Chờ đó.” Tô Nghênh Hạ nói xong quay đầu lại bảo với Thích Y Vân: “Cậu cứ ngồi trước đi, tớ lập tức quay về ngay.”
Thích Y Vân gật đầu.
Sau khi Tô Nghênh Hạ rời khỏi phòng bệnh, phòng bệnh, Hàn Tam Thiên hỏi Thích Y Vân: “Cô có mục đích gì, không ngại nói thẳng cho tôi chứ.”
“Tôi thích anh.” Thích Y Vân trả lời.
Hàn Tam Thiên cười nhạt, chuyện hoang đường này làm sao có thể tin được, từ biểu hiện lần trước của Thích Y Vân, khẳng định là cô ta có mục đích nào đó.
“Người yêu thích tôi rất nhiều, có điều trong mắt tôi chỉ có Tô Nghênh Hạ.” Hàn Tam Thiên đáp lại.
Thích Y Vân cởi bỏ luôn áo T trắng, lộ ra dáng người xinh đẹp: “Chẳng lẽ tôi còn chưa đủ hấp dẫn anh sao?”
“Mẹ nó, cô làm gì vậy, nhanh mặc áo vào.”
Hàn Tam Thiên bối rối kêu lên, néu để Tô Nghênh Hạ trở về thấy cảnh này, làm sao anh giải thích rõ ràng được.
“Anh sợ cái gì? Chẳng lẽ đây không phải điều đàn ông các người thích nhất sao?”
Thích Y Vân tháo kính, đề lộ ra khuôn mặt đẹp đẽ, nếu như ở thời cổ đại, chắc chắn là người đẹp hồng nhan họa thủy.
“Thích Y Vân, tôi đã điều tra cô rồi, thân thế của cô rất sạch sẽ, cô cho rằng như vậy sẽ không đề lộ dấu vết gì, nhưng chính vì quá sạch sẽ cho nên tôi mới hoài nghỉ cô, nói đi, rốt cuộc cô là ai.” Hàn Tam Thiên mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, anh tuyệt đối trung thành với Tô Nghênh Hạ, nhưng anh cũng là đàn ông, sắc đẹp cám dỗ ngay trước mặt, sao anh lại không động lòng chứ.
Trên đời này, chỉ có đàn ông có khắc chế dục vọng, nhưng không có tên đàn ông nào không động lòng khi đối mặt với sắc đẹp.
“Anh sợ nhìn tôi, là bởi vì không chịu được sao?” Thích Y Vân cười.
Hàn Tam Thiên cắn răng, tâm trạng như đang đi trên băng mỏng, anh sợ Tô Nghênh Hạ đột nhiên trở về, việc này coi xong đời.
“Cô rất xinh đẹp, dáng người rất tốt, năng lực khắc chế của đàn ông đối với cô đều vô dụng, có điều cô quá coi thường tôi, tôi tuyệt sẽ không làm ra chuyện có lỗi với Tô Nghênh Hạ.” Hàn Tam Thiên nói.
Thích Y Vân nâng đôi tay như phần lên, vẻ mặt cực kỳ không cam lòng, cô đã làm đến bước này vẫn không khiến cho Hàn Tam Thiên động lòng, chẳng lẽ thật sự muốn ôm ấp yêu thương, chủ động phát sinh quan hệ với Hàn Tam Thiên sao?
“Anh muốn biết tôi là ai, rất đơn giản, chỉ cần anh trở thành người đàn ông của tôi, tôi cũng không ngại anh cưới hai vợ.”
Thích Y Vân nói.