Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 335:

 

Đúng là tâm tư phụ nữ thật kì lạ, sự lo lắng lại biến thành sự thù ghét một cách khó hiểu, là do lúc này Tô Nghênh Hạ đang đứng bên cạnh Hàn Tam Thiên, hơn nữa còn nắm tay Hàn Tam Thiên, việc này khiến cô có chút khó chịu.

 

Nếu đổi chỗ của cô cùng Tô Nghênh Hạ, cô có thê khiến Hàn Tam Thiên làm chắn động cả khu này, làm cho lão già kia phải cúi đầu trước Hàn Tam Thiên.

 

“Ông nội, có một chiếc xe đang dừng bên đường, hình như là Giang Phú đã đến.”

 

Thiên Linh Nhi đột nhiên lên tiếng.

 

“Cậu ta cũng nên đến, cậu ta sao có thể thoát khỏi chuyện này.” Thiên Xương Thịnh thản nhiên đáp lời.

 

Bên cạnh quảng trường, sắc mặt Giang Phú nặng nề bước xuống xe, sự xuất hiện của anh ta, khiến quảng trường một lần nữa xôn xao.

 

“Đến rồi đến rồi, Giang Phú cuối cùng cũng đến rồi.”

 

“Để mọi người chờ đợi mãi, Hàn Tam Thiên không thể kiêu ngạo nữa rồi.”

 

“Mẹ nó, tên phế vật này còn còn muốn trở mình, nhìn xem nó còn có cái quái gì không.”

 

Giang Phú đi theo khoảng trống trước mặt,thẳng đến bên cạnh Hàn Tam Thiên.

 

Khi thấy các thành viên của hội đã quỳ sau Hàn Tam Thiên, lão nghiền răng. Lão không ngờ Hàn Tam Thiên lại sử dụng Bây giờ, Giang Hải đang nằm trong tay của Mặc Dương, còn sống hay đã chết cũng không chắc chắn. Lão không muốn người già lại phải nhìn người trẻ ra đi, nhưng lão lại phải quỳ xuống trước mặt Hàn Tam Thiên giữa một đám đông lớn.

 

Điều đáng xấu hổ này không phải là điều mà Giang Phú có thể làm được.

 

“Hàn Tam Thiên, anh nghĩ là anh thực sự có thể kiểm soát được tình hình sao? Anh có thể đe dọa tôi bây giờ, nhưng anh có thể chịu được sự trả thù của tôi trong tương lai không?” Giang Phú nghiền răng nói với Hàn Tam Thiên.

 

“Tröig? tương lại? Giang Phú, ông quá ngây thơ rồi. Ông vẫn nghĩ rằng tập đoàn Giang Hà sẽ còn có cơ hội trong tương lai sao?” Hàn Tam Thiên nói một cách thản nhiên.

 

Giang Phú mỉm cười đầy lo lắng. Tên phế vật này, thế mà lại muốn đánh bại tập đoàn Giang Hà ở thành phố Thiên Vân, đó là một ảo tưởng ngốc nghéch. Ngay cả nhà họ Thiên ở thành phó Thiên Vân không dám nói về điều này, thì kẻ bắt lực này có tư cách sao.

 

“Hàn Tam Thiên, tôi cho anh hai phút để thả Giang Hải ra.” Giang Phú nói.

 

“Tôi cho ông một phút để quỳ xuống. Nếu không, tôi có thể tặng ông một cỗ quan tài thật tốt.” Hàn Tam Thiên nói một cách hờ hững.

 

Giang Phú siết chặt nắm đắm trong sự thù hận. Lão là một nhân vật nổi tiếng, làm sao lão có thể quỳ gói với Hàn Tam Thiên như vậy. Nhưng thái độ mạnh mẽ của Hàn Tam Thiên không cho người khác có cơ hội để thương lượng.

 

“Hàn Tam Thiên, nếu không lo cho bản thân, anh cũng phải nghĩ về những người xung quanh. Anh có thể bảo vệ Tô Nghênh Hạ trong bao lâu mà không sợ rằng Tô Nghênh Hạ sẽ rơi vào tay tôi?”

 

Giang Phú nói.

 

Hàn Tam Thiên nghe thấy điều này, anh nở nụ cười lạnh lùng trên khuôn mặt, nói: “Giang Phú, ông đang nhắc nhở tôi đấy à? Yên tâm, tôi sẽ không bao giờ cho ông cơ hội để làm điều đó đâu.”

 

“Cái gì đã cho anh cái can đảm đề đối mặt với tôi vậy? Chẳng lẽ là nhà họ Thiên ở sau lưng giúp anh sao?” Giang Phú hỏi.

 

Đây là chỗ chồng lưng duy nhất mà lão có thể tưởng tượng ra. Nếu Hàn Tam Thiên không được nhà họ Thiên giúp đỡ, làm sao anh có thể cứng đầu cứng cổ như Vậy.

 

“Ba mươi giây.” Hàn Tam Thiên nhắc nhở.

 

Giang Phú rùng mình, đôi mắt lão bừng bùng giận dữ, nói: “Hàn Tam Thiên, tôi cảnh báo anh, đừng có mà gây rối. Tôi, Giang Phú, không phải là loại người mà anh có thể chọc vào.”

 

“Hai mươi giây.” Hàn Tam Thiên nhìn thẳng vào Giang Phú. Hơi thở của anh đầy khí thế, không hề giống như đang đùa.

 

Khí thế này khiến Giang Phú cảm thấy bị áp bức một cách mạnh mẽ, thậm chí còn khiến lão cảm thấy khó thở.

 

Làm thế nào mà một kẻ bát lực có thể có một khí thê mạnh mẽ như vậy. Anh ta giống như một người đàn ông to lớn, đã ở một địa vị cao trong xã hội trong một thời gian dài, và chỉ cần một cái nhìn để khiến mọi người ở khắp nơi sợ hãi.

 

“Sao vậy, Giang Phú vẫn khiến cho Hàn Tam Thiên phải quỳ xuống.”

 

“Không, chẳng lẽ là Giang Phú cũng không làm gì được tên rác rưởi này.”

 

“Đây là tình huống nào vậy. Đây là tin tức được Giang Phú đưa ra, rằng lão muốn Hàn Tam Thiên quỳ tại Quảng trường Nhân dân. Nhưng theo tình hình hiện tại, thì tình huống này không đúng rồi. Dường như lão đã bị tên phê vật này áp ché rồi.”

 

Sự khó hiểu bao phủ những người đang có mặt tại Quảng trường Nhân dân. Mọi người lặng lẽ chờ đợi kết quả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK