Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 186

“Tô Hải Siêu, từ chủ tịch lại biến thành người làm thuê, cảm giác này tuy không dễ chịu, có điều tôi tin anh có thể thích ứng được. Chúc anh may mắn.” Hàn Tam Thiên nói xong lời này, cũng không so đo chuyện vừa nãy Tô Hải Siêu đánh anh mà đi thẳng luôn.

Nếu anh muốn so đo, Tô Hải Siêu sớm đã chết rồi.

Có điều với tình hình hiện tại mà nói, Tô Hải Siêu chưa hề chạm tới giới hạn của anh.

Tô Hải Siêu tránh sang mấy bước, nhường đường cho Hàn Tam Thiên. Anh ta không dám cản trở, đánh cũng đánh không lại, chỉ có thể dùng võ mồm mà thôi.

Sau khi Hàn Tam Thiên rời đi, Tô Hải Siêu muốn đến bất động sản Nhược Thủy tìm Chung Lương nhưng bị bảo vệ ngăn lại, bởi vì Chung Lương sớm đã dặn dò nếu Tô Hải Siêu xuất hiện thì không được để anh ta vào công ty.

Tô Hải Siêu bất đắc dĩ chỉ có thể đứng chờ ở cửa.

Đến tận lúc tan ca, nhìn thấy Chung Lương, Tô Hải Siêu mới chạy tới.

“Anh Chung, anh Chung, cầu xin anh cho công ty một cơ hội đi. Anh có thể đưa ra yêu cầu, chuyện gì em cũng sẽ làm anh hài lòng mà.” Tô Hải Siêu dùng bộ dạng khẩn cầu mà nhìn Chung Lương, giờ biện pháp duy nhất có thể khiến công ty cải tử hoàn sinh chính là lấy được cơ hội hợp tác với bất động sản Nhược Thủy. Chỉ có như vậy, ngân hàng mới không tạo áp lực với công ty nữa.

“Tô Hải Siêu, cậu cho là tôi đùa với cậu à? Đây đã là lần thứ ba rồi đó, cậu cảm thấy mình vẫn còn cơ hội sao?”

Chung Lương lạnh giọng nói.

“Anh Chung, xin anh giúp đỡ, nếu anh không giúp tôi thì em xong đời rồi. Nếu anh muốn Tô Nghênh Hạ quay về công ty em cũng có thể đi mời cô ấy.” Tô Hải Siêu nói.

Chung Lương lắc đầu: “Muộn rồi, nếu cậu không muốn đi đến bước đường cùng thì biện pháp tốt nhất bây giờ là bán công ty đi, đây là ý kiến đúng trọng tâm nhất mà tôi cho cậu rồi, còn về chuyện hợp tác, đó là chuyện không thể nào đâu.”

Tô Hải Siêu thấy Chung Lương sắp lên xe rồi, dứt khoát chặn phía trước anh, nói: “Anh Chung, cho em cơ hội đi, thương lượng chút thôi, em mới lên làm chủ tịch, em không muốn bán công ty đi như thế đâu.”

“Gieo gió gặt bão, hơn nữa với năng lực của cậu, không thích hợp để làm chủ tịch, đồ phế vật.” Chung Lương khinh thường nói.

Bảo vệ của công ty thấy Tô Hải Siêu chặn Chung Lương lại liền xông lên trước, ai nấy đều bừng bừng khí thế mà nhìn Tô Hải Siêu.

Tô Hải Siêu bị mắng là phế vật cũng không cam tâm tình nguyện, nói: “Anh Chung, giờ em đúng là phế vật thật, nhưng chỉ cần anh cho em cơ hội, em sẽ chứng minh cho anh thấy em có thể trưởng thành mà.”

Chung Lương bật cười, nói: “Cậu có trưởng thành hay không liên quan gì đến tôi? Hơn nữa đời này cậu cũng đừng mong trở mình nữa, vì cậu đã chọc phải người không thể chọc. Đừng nói là cậu, ngay cả bà cụ của Tô gia còn sống thì cũng không chọc nỏi đâu.”

Chung Lương đưa tay lên, mấy bảo vệ liền kéo Tô Hải Siêu đi.

Tô Hải Siêu tuyệt vọng nhìn xe của Chung Lương rời đi.

Lễ nào thật sự chỉ có bán công ty đi thì mới có đường sống sao? Nhưng mới lên làm chủ tịch được bao lâu chứ, nội tâm Tô Hải Siêu vô cùng không cam lòng.

“Tô Nghênh Hạ, đồ con đĩ thói tha, không phải chỉ là ngủ với anh ta thôi sao? Tao không tin không tìm được biện pháp khác.” Tô Hải Siêu nghiến răng nghiến lợi mà nói, sau đó lấy điện thoại ra gọi tới số Tô Diệc Hàm.

“Em ở đâu? Anh muốn gặp em, ngay bây giờ.” Tô Hải Siêu nói.

Tô Diệc Hàm tuy cũng lo lắng cho tình hình hiện tại và tương lai của công ty, nhưng đối với cô ta mà nói, đây là không phải là chuyện quan trọng nhất cuộc đời. Điều cô ta muốn làm là gả vào nhà giàu có, cho nên hai ngày nay Tô Diệc Hàm cũng qua lại với rất nhiều bạn bè, tham gia vào rất nhiều nhóm người khác nhau, quen biết với một vài người có tiền, chỉ tiếc là không có ai đạt yêu cầu của cô ta.

Bởi thế, Tô Diệc Hàm chưa vội vàng ra tay.

“Em đang ở nhà, có chuyện gì sao?” Tô Diệc Hàm hỏi.

“Anh qua đó ngay, ở nhà chờ anh.” Tô Hải Siêu cúp máy, lái xe đi tới nhà Tô Diệc Hàm.

Tô Diệc Hàm trang điểm xong, mặc một bộ đồ vô cùng gợi cảm vào, định đến tối đi tham gia một buổi họp mặt của đám cậu ấm cô chiêu, xem có cơ hội nào có thể quen biết với người giàu có như ý nguyện của cô ta không.

Sau khi Tô Hải Siêu đến, Tô Diệc Hàm cũng nói: “Có việc gì thì nói nhanh đi, em còn phải đi tham gia một buổi họp mặt.”

Nhìn dáng vẻ gợi cảm xinh đẹp của Tô Diệc Hàm, Tô Hải Siêu nói: “Em có biết vì sao Chung Lương lại coi trọng Tô Nghênh Hạ không?”

Tô Diệc Hàm cười lạnh, trả lời: “Không phải anh đã từng nói cô ta với Chung Lương có quan hệ không rõ ràng sao?”

“Không sai, cho nên anh định để em giúp công ty vãn hồi cục diện.” Tô Hải Siêu nói.

“Em?” Tô Diệc Hàm nhíu này, phần trách nhiệm này là do Tô Hải Siêu gánh vác, sao lại đẩy lên người cô ta rồi? Hơn nữa cô ta cũng không có cách nào khiến Chung Lương hồi tâm chuyền ý cả.

“Em đi theo Chung Lương, chỉ cần anh ta vui, chắc chắn sẽ cho công ty một cơ hội.” Tô Hải Siêu nói.

“Tô Hải Siêu, có phải anh điên rồi không?” Tô Diệc Hàm nghe được câu này, kích động nói. Cô ta sao có thể đồng ý đi theo Chung Lương được? Sau này cô ta còn muốn gả cho nhà giàu, lỡ đâu quá khứ đen tối này bị người ta đào ra, chẳng phải là cắt đứt tương lai của mình sao? “Tô Diệc Hàm, em cũng là người nhà họ Tô, giờ bảo em hi sinh cho nhà họ Tô một chút thôi, lẽ nào cũng không được hay sao?” Tô Hải Siêu nói.

“Đương nhiên không được, sự trong sạch của em không phải chỉ đáng giá một nhà họ Tô thôi đâu, nếu để nhà chồng em sau này biết được, chẳng phải em đi đời luôn sao?” Tô Diệc Hàm nói.

Tô Hải Siêu biết cô ta vẫn còn mơ mộng chuyện gả cho nhà giàu, nhưng có một sự thật Tô Diệc Hàm không hề hiểu rõ, vẻ đẹp của cô ta đối với phụ nữ bình thường mà nói thì đúng là rất có ưu thế, nhưng đối với nhà giàu có thì thắm vào đâu chứ? Mấy gia đình thực sự có tiền, người mẫu nồi tiếng bên cạnh nhiều vô số, cô ta sao thể so sánh được chứ? “Tô Diệc Hàm, em đừng có nằm mơ nữa, với nhan sắc của em sao có thể gả cho nhà giàu, em vẫn là tỉnh táo lại đi.” Tô Hải Siêu nói.

Nghe được lời này, sắc mặt Tô Diệc Hàm thoáng chốc trầm xuống, nói: “Tô Hải Siêu, anh có ý gì?”

“Ý anh rất rõ ràng, máy người có tiền đó không thể nào nhìn trúng em đâu. Em có thể so sánh với những minh tinh người mẫu đó sao? Hơn nữa với địa vị hiện tại của em, sao có thể tiếp xúc với giới thượng lưu thực sự? Anh biết dạo này em tham gia rất nhiều buổi họp mặt, nhưng em nên hiểu rõ, những người trong các buổi họp mặt đó đều không phải là người có tiền thực sự.” Tô Hải Siêu nói.

Điều này Tô Diệc Hàm biết, hơn nữa cô ta cũng đang nghĩ cách tiếp xúc với giới thượng lưu, chỉ là tạm thời chưa có cách nào dùng được mà thôi. Có điều cô ta tin chỉ cần cô ta bằng lòng làm thì sẽ có thể làm được.

“Chỉ là vấn đề thời gian thôi, em nhát định có thể tiếp xúc được với họ.” Tô Diệc Hàm nói.

“Em không làm được đâu, trừ phi nhà họ Tô trở thành gia tộc có thế lực hàng đầu, nếu không em vĩnh viễn cũng không thẻ tiếp xúc với những người như thế.” Giọng điệu của Tô Hải Siêu rất kiên định: “Bao nhiêu năm qua bà nội cũng chưa từng chạm tới được ngưỡng cửa của gia tộc thế lực hàng đầu, em cảm thấy chỉ dựa vào gương mặt này là có thể hay sao?”

Sự cố gắng bao năm của bà cụ, Tô Diệc Hàm cũng hiểu rất rõ, nhưng gia tộc thế lực hàng đầu thực sự thì căn bản không để nhà họ Tô vào mắt, cho nên đến khi bà sắp chết cũng chưa thể khiến Tô gia thành công tiến vào xã hội thượng lưu thực sự.

Niềm tin của Tô Diệc Hàm bị lời nói này của Tô Hải Siêu đánh cho tan tác như thủy tinh bị đập vỡ, hơn nữa cô ta cũng hiểu sự khác biệt giữa mình và những minh tinh người mẫu kia.

Thấy Tô Diệc Hàm bắt đầu do dự, Tô Hải Siêu liền nói tiếp:”Sau khi nhà họ Tô trở thành gia tộc thế lực hàng đầu, những người em quen biết không phải là loại đẳng cấp như hiện tại nữa đâu, em tự mình suy nghĩ cho rõ ràng đi.”

Sau một lúc, Tô Diệc Hàm mở miệng hỏi: “Anh muốn em làm thế nào?”

Tô hải Siêu thấy Tô Diệc Hàm đã thỏa hiệp, lần nữa tìm được hy vọng, lộ ra ý cười mà nói: “Đi theo Chung Lương, thủ thỉ bên gối với anh ta, để anh ta hợp tác với công ty.”

“Nếu anh ta vẫn không chịu thì sao?” Tô Diệc Hàm nói.

“Chỉ cần em có thể làm vừa ý anh ta, sao lại không chịu được chứ, nhân lúc vẫn còn thời gian, lên mạng tra xem làm sao mới có thể khiến đàn ông khuất phục đi.” Tô Hải Siêu nói.

“Được rồi.” Tô Diệc Hàm thỏa hiệp.

Muốn làm cho đàn ông vui vẻ, biện pháp duy nhất chính là hầu hạ bọn họ thật thoải mái, Tô Diệc Hàm không thể không lên mạng học tập nhiều hơn.

Chỉ cần có thể gả vào nhà giàu, chuyện gì Tô Diệc Hàm cũng có thể làm. Cô ta không cho phép Tô Nghênh Hạ sống tốt hơn mình, cho nên tìm một người đàn ông có tiền là cách duy nhất để cô ta có thể vượt qua Tô Nghênh Hạ.

Tối ngày hôm đó, Tô Diệc Hàm đến nhà Chung Lương.

Thông tin về mặt này đều là Tô Hải Siêu cho cô ta, Tô Hải Siêu thậm chí còn cố ý bảo Tô Diệc Hàm trang điểm cho gợi cảm hơn chút.

Khi gõ cửa nhà Chung Lương, Tô Diệc Hàm một thân đồ xuyên thấu mà cúi đầu, lộ ra dáng vẻ e lệ, nói với Chung Lương: “Anh Chung, đêm nay em đến cùng anh.”

Chung Lương không ngờ Tô Diệc Hàm sẽ làm như vậy, chắc chắn là Tô Hải Siêu bày mưu, có điều anh không dám làm chuyện này. Hơn nữa cho dù có ngủ với Tô Diệc Hàm thì cũng không thể thay đổi việc hợp tác được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK