Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 376:

 

“Gấp cái gì, người này làm anh hùng, tôi phải thỏa mãn anh ta chứ, cho anh ta biết bản chất vô dụng của mình.” Lục Huân đắc ý nói.

 

Mắt thấy Dương Thần tiếng kêu ngày càng mỏng manh, Tô Nghênh Hạ muốn ra chặn lại, nhưng sức của cô yếu, không có hiệu quả gì.

 

Đợi đến khi Dương Thần hấp hối, Lục Huân mới nói: “Không sai biệt lắm, loại rác rưởi này nên đánh tiếp đến chết.”

 

Mấy người đang đánh dừng lại, Lục Huân đến bên người Dương Thần, cười nhạo: “Lần sau trước khi muốn làm anh hùng, phải suy nghĩ đến năng lực của mình, loại rác rưởi này, đến tư cách xách giày cho tao cũng không có, còn muốn thành đối thủ của tao.”

 

Dương Thần mặt mũi bằm dập, trên người đầy máu đọng, thân thể ngay cả cử động cũng không có.

 

“Lục Huân, mày sẽ hồi hận.” Dương Thần suy yếu nói.

 

Lục Huân đá vào đầu Dương Thần một cái, nhổ vào bãi nước bọt vào người Dương Thần, hùng hỗ nói: “Đồ vô dụng này, còn làm cho tao hối hận, mày còn không thể đứng lên nói chuyện.”

 

Dương Thần hai mắt tối sầm, trực tiếp hôn mê bắt tỉnh.

 

Lục Huân cũng không liếc mắt nhìn Dương Thần một cái, nhìn Tô Nghênh Hạ từ trên xuống dưới: “Thật không tôi, tuy rằng mày là cái người đàn bà dâm đãng, nhưng vì tội của chồng mày, tao cũng không ngại cùng cô đại chiến ba trăm hiệp trước mặt anh ta.”

 

Nghe nói như thế, Tô Nghênh Hạ sợ hãi: “Anh muốn làm gì.”

 

“làm gì? Tất cả mọi người là người trưởng thành, chẳng lẽ lời nói của tôi còn chưa đủ rõ ràng sao? Người đàn ông của cô trêu chọc tôi, anh ta phải trả giá, tôi phải để anh ta trơ mắt nhìn thấy tôi chơi cô.” Lục Huân cười lạnh.

 

“Nói xong , Lục Huân lấy ra điện thoại, tiếp tục nói: “Trước đó, tôi cho hắn một niềm vui bất ngờ.”

 

Điện thoại thông, hình ảnh xuất hiện Hàn Tam Thiên, Tô Nghênh Hạ nhìn thấy Hàn Tam Thiên cơ thể toàn máu, nước mắt chảy ra.

 

“Tam Thiên.”

 

Hàn Tam Thiên nghe được âm thanh quen thuộc, đột nhiên ngắng đầu, đến khi qua điện thoại thấy được Tô Nghênh Hạ cùng Lục Huân, lập tức có cảm giác đau đón vô cùng.

 

Sao có thể?

 

Lục Huân sao có thể tìm thấy Tô Nghênh Hạ nhanh như vậy chứ.

 

“Hàn Tam Thiên, người đàn bà của mày, hiện tại đang ở trước mặt tao, mày cho tao gợi ý đi, tao nên chơi cô ta như thế nào? Là đầu tiên ở đây dạy dỗ trước, vẫn làm làm trò chơi trước mặt mày, cho mày nhìn cô ta giãy dụa như thế nào?” Lục Huân vô cùng đắc ý nói, hiện tại Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ trong tay gã như hai con kiên, để gã tùy việc chơi đùa.

 

“Lục Huân, mày nêu dám làm bậy, tao giết mày.” Hàn Tam Thiên tức giận nói.

 

Lục Huân lắc đầu cười cười: “Vô dụng, mày xem chính mình đi, mày bây giò, còn giết tao, thật sự là chê cười.”

 

“Mày muốn làm gì? Thả cô ấy ra, tao đều đáp ứng mày” Hàn Tam Thiên khẩn trương nói, chỉ cần Tô Nghênh Hạ không bị thương, anh ta chuyện gì đều làm.

 

“Nếu không, mày làm cô ấy ngoan ngoãn nghe lời, theo tao, cũng có thể làm tao tiết kiệm sức lực? Bằng không như lời trước, tao không cẩn thận làm bị thương cô ta, thủ đoạn độc ác dù sao cũng không tốt.”

 

Lục Huân nói.

 

Ánh mắt Hàn Tam Thiên như bắn ra lửa, có nhịn cơ thể đau đớn, đứng lên, lại lập tức quỳ xuống.

 

“Lục Huân, tao cầu xin mày, thả cô ấy.”

 

Hàn Tam Thiên cúi đầu nói.

 

Tô Nghênh Hạ thấy một màn như vậy, không ngừng lắc đầu, anh ấy quỳ xuống, như thê nào lại quỳ xuống chứ.

 

“Tam Thiên, đứng lên, anh vì sao lại quỳ trước tên rác rưởi này!” Tô Nghênh Hạ không ngừng rơi nước mắt, hô hấp thôi cũng đau lòng.

 

Ớ quảng trường Nhân dân, đối mặt với áp lực mạnh mẽ từ phía Giang Phú, Hàn Tam Thiên cũng chưa từng thỏa hiệp, còn khiến máy lão già đó đồng loạt quỳ xuống, chân động cả thành phố Thiên Vân. Đầu gối của anh, không quỳ trước trời cũng không quỳ với đất, nhưng bây giờ lại quỳ xuống trước mặt Lục Huân. Đối với Hàn Tam Thiên mà nói, chuyện nhục nhã này gần như là không có khả năng xảy ra, nhưng vì Tô Nghênh Hạ, anh chỉ có thể làm như vậy, hơn nữa còn bắt buộc phải làm như Vậy.

 

“Ha ha ha ha ha.” Lục Huân bật cười sảng khoái, không có bắt kỳ giày vò, tra tắn nào khiến cho anh thỏa hiệp, nhưng người phụ nữ này lại có thể khiến anh khuất phục, điều này làm Lục Huân hả hê vô cùng, gã nói: “Hàn Tam Thiên, không phải mày cứng đầu lắm sao? Sao bây giờ không tiếp tục ương ngạnh nữa đi, dập đầu cho tao mấy cái trước đi rồi nói tiếp, tao sẽ suy nghĩ có nên bỏ qua cho nó hay không.

 

Hàn Tam Thiên không chút do dự nện mạnh trán xuống sàn nhà, phát ra từng tiếng cốp cốp.

 

“Lục Huân, chỉ cần mày buông tha cho cô ấy, tao có đập nát đầu cũng không sao cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK