Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 291:

 

Về phòng bên cạnh, Thích Y Vân mãi mà không thể ngủ, những lời nói kia của Hàn Tam Thiên như bùa chú liên tục quanh quần bên tai cô, khiến cô cảm thấy Hàn Tam Thiên không hề nói đùa, càng làm cảm xúc muốn đầy Tô Nghênh Hạ ra vị trí đó trở lên mãnh liệt.

 

Nhưng cô biết, hiện giờ không phải lúc, chưa chứng minh được năng lực chân chính của Hàn Tam Thiên, mọi thứ đều là nói suông.

 

“Anh có biết món quà tuyệt vời nhất là gì không?” Thích Y Vân nói với căn phòng không người.

 

Ngay sau đó, âm thanh của Đông Hạo vang lên: “Chỉ cần tiểu thư muốn, dù mắt tính mạng này tôi cũng giúp tiểu thư.”

 

Thích Y Vân khinh thường cười, nói: “Có một loại đồ vật, dù anh đánh cược cả tính mạng cũng không lấy được, bởi vì anh không có tư cách.”

 

“Tiểu thư, cô muốn lấy gì, Đông Hạo nhất định lấy cho cô.” Đông Hạo không phục nói.

 

“Toàn thế giới, anh lấy được sao?” Thích Y Vân nói.

 

Đông Hạo im lặng, toàn thế giới! Món quà không phải vật thể, cho dù gã có thực lực cực mạnh cũng không có tư cách để nói ra lời này.

 

“Tiểu thư, người nói lời này chỉ là người khoác lác thôi.” Một lúc sau, Đông Hạo nói.

 

Thích Y Vân nằm ở trên giường, luyến tiếc nhắm mắt, dường như trước mắt cô chính là toàn bộ thế giới.

 

“Anh không làm được, không có nghĩa người khác không làm được, có lẽ, anh ấy thực sự có năng lực, chúng ta phải rửa mắt mong chờ thôi.” Thích Y Vân nói.

 

Sáng sớm hôm sau, ba người Hàn Tam Thiên ngồi máy bay về Thiên Vân.

 

Hiệp hội cờ vây ở Thiên Vân biết chuyện Hàn Tam Thiên thua trận thì lửa giận ngập trời.

 

Bọn họ vốn nghĩ có thể nhờ cậy Hàn Tam Thiên rạng danh hiệp hội cờ vây Thiên Vân, không ngờ bây giờ Hàn Tam Thiên không những thua, còn thua dưới tay dưới tình huống được Âu Dương Tu Kiệt nhường, đúng là chuyện cực kì sỉ nhục.

 

“Đồ đáng chết, vậy mà thua, khiến chúng ta mất hết mặt mũi.”

 

“Đáng ra chúng ta không nên tin kẻ vô dụng đó, muốn thắng Âu Dương Tu Kiệt đâu phải dễ, nó là đồ đệ của Thượng Quan Hắc Bạch đó!”

 

“Giờ chúng ta mất mặt theo hắn, chuyện này sao nuốt trôi được.”

 

“Không nuốt trôi được? Tôi tức sắp chết đây này, chuyện này nhất định phải nói cho ra nhẽ.”

 

“Hừ, thắng đấy khiến chúng ta mất mặt, vậy công ty nhà họ Tô đừng nghĩ phát triển nữa, chúng ta bắt tay nhau, làm thằng đó không còn cơ hội ăn bám nữa.”

 

“Được đấy, đồ vô dụng đó làm chúng ta mắt mặt, chúng ta hát bát cơm của hắn.”

 

Mỗi người một câu, sôi nổi thể hiện sự căm tức của mình với Hàn Tam Thiên, trong lòng bọn họ, dù Hàn Tam Thiên có thắng trận đấu cũng chỉ là kẻ vô dụng mà bọn họ tùy ý đùa giỡn trong tay mà thôi.

 

Dù sao lúc trước Hàn Tam Thiên từ chối tham gia, bọn họ ra mặt mới khiến Hàn Tam Thiên không thể không đồng ý. Hiện tại Hàn Tam Thiên thua trận, sao bọn họ có thể dễ dàng bỏ qua cho Hàn Tam Thiên được chứ.

 

Ở khu biệt thự nhà họ Thiên.

 

Thiên Xương Thịnh ngồi ở phòng khách, nghe thấy tin tức Hàn Tam Thiên thua thi đầu thì thấy cực kì khó hiểu. Ông đã thầy rõ sự chênh lệch thực lực giữ Hàn Tam Thiên và Âu Dương Tu Kiệt qua lần đánh cò đọt trước, sự chênh lệch này rõ tới mức người ngoài như ông còn nhìn ra được, về mặt logic, lần thi đầu lần này sao có thể thua được.

 

Bất cần?

 

Với tính cách của Hàn Tam Thiên, sao có thể phạm sai lầm cấp tháp như thế.

 

Trà đã sôi nhưng Thiên Xương Thịnh vẫn không phát hiện, mãi tới khi Thiên Linh Nhi tới gần nói: “Ông nội, ông nghĩ gì mà tập trung vậy, nước sôi rồi kìa.”

 

“A.” Thiên Xương Thịnh lấy lại tinh thần, nhìn qua ấm trà, gật đầu nói: “Ừ, suýt nữa hỏng một ấm trà ngon rồi.”

 

Thiên Linh Nhi mặc bộ quần áo rộng thùng thình, che khuất đi dáng người xinh đẹp, ngồi đối diện Thiên Xương Thịnh, hỏi: “Có chuyện gì khiến ông tập trung như thế?”

 

Thiên Xương Thịnh không muốn nhắc tới chuyện của Hàn Tam Thiên, bởi vì lần gặp tình cờ lần trước tại khu biệt thự Đỉnh Vân khiến Thiên Linh Nhi buồn bã một hồi, nhưng Thiên Xương Thịnh cảm thấy kì lạ với việc Hàn Tam Thiên thua trận đấu này nên không kìm được.

 

“Linh Nhi, Hàn Tam Thiên thua thi đấu.”

 

Thiên Xương Thịnh nói.

 

“Thua ai ạ?” Thiên Linh Nhi kinh ngạc, Thiên Xương Thịnh đã từng nói việc này, Hàn Tam Thiên thừa sức lấy giải quán quân, sao giờ lại thua được.

 

“Âu Dương Tu kiệt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK