Chương 318:
Trong phòng bệnh, Hàn Tam Thiên không móc được tin tức gì từ miệng Tô Quốc Diệu, giờ Tô Nghênh Hạ cũng không chịu nói khiến anh thầy bát đắc dĩ.
“Nếu em không nói, anh gọi một cuộc điện thoại là biết ngay đó.” Hàn Tam Thiên nói.
Tô Nghênh Hạ biết Mặc Dương là bạn bè của anh, mà chuyện này cực kì đơn giản, cô không thể giấu nỗi.
“Không phải chuyện lớn gì, công ty xảy ra chuyện thôi, anh an tâm nghỉ ngơi đi, em có thể giải quyết, chẳng lẽ anh không tin em sao?” Tô Nghênh Hạ cười nói.
Hàn Tam Thiên tin tưởng năng lực của Tô Nghênh Hạ, nhưng chuyện to nhỏ khác nhau, nếu vượt qua phạm vi năng lực của Tô Nghênh Hạ, em ấy giải quyết được sao?
Hơn nữa chuyện này tác động tới Tưởng Lam, hiển nhiên không phải chuyện nhỏ, Hàn Tam Thiên không muốn Tô Nghênh Hạ phải chịu áp lực một mình.
“Là chuyện của hiệp hội cò vây kia sao?”
Hàn Tam Thiên hỏi, trong tình hình hiện giờ, chỉ có đám già đó mới có thể gây phiền phức cho Tô Nghênh Hạ.
Tô Nghênh Hạ do dự một lúc rồi gật đầu nói: “Là Giang Phú muốn anh quỳ xuống xin lỗi ông ta, em không đồng ý.”
Hàn Tam Thiên cười lạnh, quỳ xuống Sao, lão già này có yêu cầu cao thật.
Nhà họ Giang cũng có quyền lực ở Thiên Vân, nhưng trong mắt Hàn Tam Thiên, bọn họ chỉ như con khỉ đang làm trò hè.
“Đây là cách giải quyết đơn giản nhất.”
Hàn Tam Thiên nói.
“Sao được.” Tô Nghênh Hạ phản ứng kịch liệt khi nghe Hàn Tam Thiên nói thế: “Dù công ty có phá sản, em cũng không muốn anh quỷ gồi trước mặt ông ta.”
Những lời này khiến Hàn Tam Thiên cực kì hạnh phúc, Tô Nghênh Hạ có thể Suy nghĩ cho anh, chẳng phải đó là chuyện hạnh phúc nhất sao?
“Xem ra anh quan trọng hơn công ty rồi.”
Hàn Tam Thiên nói.
“Đương nhiên.” Tô Nghênh Hạ không do dự nói, không mắt một giây nào để suy nghĩ.
Hàn Tam Thiên vẫy tay với Tô Nghênh Hạ, bảo cô ngồi xuống giường.
Tô Nghênh Hạ không rõ chuyện gì ngồi xuống hoi: “Sao thê?”
“Công ty có rất nhiều hợp tác, chắc giờ không có vấn đề, nếu em muốn anh nghỉ ngoi, vậy chờ xuất viện xong anh sẽ tới gặp máy ông già đó.” Hàn Tam Thiên nói.
Đây là tình huống Tô Nghênh Hạ muốn nhìn tới nhất, nhưng tình hình hiện tại không hè lạc quan như Hàn Tam Thiên nghĩ, bởi vì Tô Hải Siêu chen chân, khiến công ty như một cái vỏ rỗng, trừ Chung Thu ra, không có một công nhân nào làm việc.
“Thật ra… còn một chuyện nữa.” Tô Nghênh Hạ ấp úng nói.
“Có chuyện gì?”
“Là Tô Hải siêu, anh ta lấy đâu ra 1 tỷ đầu tư, muốn mở công ty mới, kéo toàn bộ công nhân của công ty chúng ta sang bên đó.” Tô Nghênh Hạ nói.
Thân Ông để mắt tới Tô Hải Siêu thật, vừa đầu tư đã đưa luôn một tỷ, nhưng kẻ vô dụng như Tô Hải Siêu có một tỷ thì sao, có thê gây lên sóng gió tại Thiên Vân à?
“Một tỷ sẽ bị Tô Hải Siêu tiêu hết sớm thôi, không có chuyện gì đâu, thiếu công nhân thì để anh tuyển người mới, đảm bảo dùng người tài.” Hàn Tam Thiên nói.
“Anh biết công ty môi giới việc làm à?” Tô Nghênh Hạ thắc mắc, quan hệ của Hàn Tam Thiên trải rộng khắp ngành nghề, không có chỗ nào anh không có bạn, cứ như ông chồng vạn năng vậy?
“Anh có máy người bạn làm phương diện này, nhưng em phải đồng ý với anh một chuyện, khi chuyện này kết thúc em phải đi chụp ảnh cưới với anh, vách tường trong nhà trống vắng lắm.” Hàn Tam Thiên cười nói.
Tô Nghênh Hạ không bài xích việc Hàn Tam Thiên cố ý lấy chuyện này làm điều kiện, bởi vì cô muốn làm từ lâu rồi, chẳng qua không có thời gian rảnh để làm “Được, nhưng máy bữa nay anh phải nghỉ ngơi ở bệnh viện, nếu anh lợi hại như thế, chậm mấy ngày cũng không thành vấn đề đúng không?” Tô Nghênh Hạ hỏi.
Hàn Tam Thiên cười nói: “Đương nhiên không có vấn đề, để con khỉ đó đắc ý mây hôm đi.”
Biệt thự nhà họ Thiên.
Thiên Xương Thịnh nấu trà, đối diện là Vương Mậu đang cực kì nôn nóng. Một người cực kì bình tính với một người sốt ruột tới cười khổ, tạo thành sự đối nghịch rõ ràng.