Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 474:

 

” Yên tâm đi, tôi không hiểu lầm cô ấy, bởi vĩ tôi tin lời anh nói Eifif là thật.” Hàn Tam Thiên nói, Hàn Tam Thiên cảm thầy khá thoải mái khi nói chuyện với loại người chỉ có biết đanh đắm mà hoàn toàn không có chỉ số thông minh. Tuy Đông Hạo có thể một chiêu giết chết anh, nhưng về mặt đối nhân xử thế thì Hàn Tam Thiên có thể tùy tiện chơi Đông Hạo xoay vòng vòng.

 

Bây giờ, tâm trạng của Đông Hạo dù có giết Hàn Tam Thiên chết một nghìn lần cũng chưa thể nguôi giận, nhưng gã lại không thể có tình làm như vậy.

 

Khi thang máy lên tới tầng mà Thích Y Vân ở thì Đông Hạo nói: “Cô chủ ở căn phòng cuối hành lang, tự anh đi đi.”

 

“Yên tâm, cho dù anh không đi, tôi cũng sẽ nói lời nói ban nãy cho Thích Y Vân biết.” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

Trong phòng, Thích Y Vân cố ý trang điểm trang nhã, thay một bộ váy dài đi qua đi lại, liên tục soi gương trong phòng rửa tay.

 

Cô luôn luôn vô cùng tự tin với bộ dáng của mình, lúc này lại có vẻ cực kỳ căng thẳng.

 

Cũng không phải là lần đầu cô gặp Hàn Tam Thiên, nhưng tâm trạng mỗi một lần gặp, đều khiến Thích Y Vân có cảm giác con dâu xấu xí gặp mặt bố mẹ chồng, trong lòng như có chú nai con nhảy nhót lung tung.

 

Khi cô nghe thấy tiếng bước chân dừng lại ở cửa thì thần kinh cả người kéo căng, chuông cửa vang lên, càng khiến cho cô hơi cứng người lại.

 

Đứng ở cửa, hít sâu một hơi, Thích Y Vân mới mở cửa phòng ra.

 

Ánh mắt Hàn Tam Thiên lạnh như băng không chứa chút cảm xúc nào, đi vào phòng.

 

Thích Y Vân thở hắt ra một hơi, con gái làm đẹp để người mình thương ngắm, cô cố ý ăn diện, lại không thể khiến Hàn Tam Thiên liếc nhìn một cái, tuy đây là tình huống mà cô đã sớm dự đoán được, nhưng khi nó thật sự xảy ra, trong lòng cô vẫn không chấp nhận nỗi.

 

“Chẳng lẽ, anh không thẻ liếc nhìn tôi một cái được ư?” Thích Y Vân không phục nói. Cô cũng chẳng có tình cảm gì với Hàn Tam Thiên, nhưng cô cảm thấy mình tỉ mỉ ăn diện, ít nhất cũng phải có được ánh mắt khen ngợi của Hàn Tam Thiên, này đây chẳng thèm nhìn, không khác gì sỉ nhục đối với cô.

 

“Cô muốn lợi dụng tôi như thế nào, nói thẳng luôn đi.” Hàn Tam Thiên lạnh nhạt nói.

 

Thích Y Vân nhăn hàng lông mày xinh đẹp lại, nói: “Tôi không lợi dụng anh mà chỉ là muốn hợp tác với anh mà thôi.”

 

Hàn Tam Thiên ngồi ở trên sô pha, lúc này mới nhìn thoáng qua Thích Y Vân, đúng là phải thừa nhận rằng, vóc người và diện mạo của cô ta đối với đàn ông có một sức hấp dẫn cực lớn, có điều với Hàn Tam Thiên mà nói, cũng chỉ là một người phụ nữ xinh đẹp thôi, không hơn.

 

Trong lòng Hàn Tam Thiên, không có bắt cứ ai có địa vị so sánh được với Tô Nghênh Hạ. Tình cảm giữa anh và Tô Nghênh Hạ, cũng không nảy sinh vì sắc đẹp của Tô Nghênh Hạ, mà là ba năm qua, bọn họ chịu những đau khổ vì đối phương.

 

Vất vả lắm mới đợi đến một ngày trời quang mây tạnh, thì sao Hàn Tam Thiên có thể vì sắc đẹp của Thích Y Vân mà dao động tình cảm với Tô Nghênh Hạ cơ chứ?

 

“Thuộc hạ của cô đã nói rõ hết rồi, cô không cần phải nói dối nữa.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Sắc mặt Thích Y Vân lập tức trầm xuống, nghiền răng nói: “Anh ta nói cái gì?”

 

“Anh ta nói cô yêu thương nhung nhớ tôi, không hãi là thích tôi, mà là vì muốn lợi dụng tôi. Có điều cô cũng đừng trách anh ta, đó là do tôi nói bóng nói gió, tuy võ nghệ của anh ta rất lợi hại, nhưng đầu óc, vẫn là hơi khiếm khuyết.” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

Thích Y Vân biết, từ trước đến giờ, Đông Hạo đều không hy vọng cô ta thân thiết quá với Hàn Tam Thiên, nhưng Thích Y Vân tin, Đông Hạo tuyệt đối không tùy tiện những lời đó, nhất định là Hàn Tam Thiên dùng mưu kế, mới khiến Đông Hạo không đề phòng nói ra khỏi miệng.

 

“Đúng thé, trước đây tôi đúng là muốn lợi dụng anh, nhưng giờ chúng ta có chung một kẻ địch, nên chúng ta có thể hợp tác.”

 

Thích Y Vân nói.

 

“Chung một kẻ địch?” Hàn Tam Thiên nói: “Cái gọi là có chung kẻ địch của cô, là chỉ Hàn Yên hả?”

 

“Là toàn bộ nhà họ Hàn ở nước Mỹ.”

 

Thích Y Vân nói.

 

“Xem ra nhà các cô ở nước Mỹ, cũng không phải chỉ buôn bán đơn giản?” Hàn Tam Thiên cười nói, không thể điều tra ra chút sơ hở nào về thân phận của Thích Y Vân ở thành phó Thiên Vân, điều này cho thấy cô ta giấu rất kỹ, mà càng giấu kỹ, lại càng cho thây cô ta không đơn giản.

 

“Đúng vậy, nhà họ Thích ở khu người Hoa ở Mỹ có sức ảnh hưởng rất lớn, thậm chí còn có quan hệ với hoàng gia, có điều so với nhà họ Hàn, thì vẫn có một sự chênh lệch lớn.” Thích Y Vân giải thích.

 

“Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao bị cô lừa thảm ghê, tôi nghe Nghênh Hạ nói, trước đây ở trong trường, khi cô không có tiền, đều dùng tiền của hai cô ấy.” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Do hai người đó hiểu lầm tôi không có thôi. Tôi 2U T85 nói mình không có tiền.” Thích Y Vân nói. Lúc còn ở trong trường, cô ăn uống rất đạm bạc, nhưng đây là do cô thích, lại bị Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao hiểu lầm thành tiết kiệm, cho nên hai người này thường xuyên sẽ mua một ít đồ ăn ngon cho cô ta, tuy mấy món đó cuối cùng cũng quăng vào thùng rác, có điều phần tình cảm đó, Thích Y Vân vẫn ghi nhớ trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK