Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 369:

 

“Ông quá đề cao chính mình rồi, Văn Lương, nếu không hay là ông tự nói xem, dù sao chuyện đã tới nước này rồi, còn cần phải giấu giếm sao?” Hàn Tam Thiên nói với Văn Lương.

 

Văn Lương không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đầy lạnh lẽo của Hàn Tam Thiên, nhìn Lục Phong nói: “Tôi nhận được một cú điện thoại đến từ thủ đô, nhưng tôi không biết ông ta là ai.”

 

Thủ để?

 

Chẳng lẽ là lão già Thân Ông kia đã thò tay tới đảo Bedrock, điều này khiến Hàn Tam Thiên có chút bắt ngờ, nhưng trừ ông ta ra, cũng không còn ai có thể uy hiếp Văn Lương phản bội anh.

 

“Nói như vậy, ông phải phải cho nhà họ Lục tôi mặt mũi?” Lục Phong lạnh giọng nói.

 

Đối mặt Lục Phong, Văn Lương không sợ.

 

hãi chút nào, thị trường đảo Bedrock với ông ta hôm nay mà nói, có cũng được mà không có cũng chẳng sao, sợ Lục Phong không có chút ý nghĩa nào.

 

“Đúng vậy, tôi không sợ nhà họ Lục, bởi vì ông ta đáng để sợ hãi hơn, nhà họ Lục trong mắt ông ta, e rằng cũng chỉ là một thằng hề trong gánh xiếc mà thôi.” Văn Lương nói.

 

Những lời này khiến Lục Phong tức giận đứng bật dậy, dám xem nhà họ Lục như tôm tép nhãi nhép, loại nói năng ngông cuồng này với ông ta mà nói là sỉ nhục.

 

“Văn Lương, ông nói chuyện cần thận một chút, nếu không hôm nay tôi sẽ khiến ông không thể rời khỏi biệt thự nhà họ Lục.”

 

Lục Phong uy hiếp.

 

Văn Lương cười nhạt một tiếng, nói: “Máy người ở thủ đô kia có bao nhiêu năng lực, tôi nghĩ có lẽ ông rất rõ ràng, nếu ông không tin có thể thử xem.”

 

Vẻ mặt Lục Phong càng dữ tọn, nhưng hai chữ thủ đô này lại khiến ông ta có phẫn nộ như không dám rút ra, lỡ như địa vị của đối phương thật sự rất lớn, chưa chắc loại rắn rít địa phương như nhà họ Lục không bị đánh trúng bảy tác.

 

“Cha, hôm nay là báo thù giúp con, sao cha lại nhắc tới chuyện khác.” Lúc này Lục Huân mở miệng nói.

 

Lục Phong hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa.

 

Lục Huân bước đến trước mặt Hàn Tam Thiên, cười nhạo nói: “Thứ phế vật, bây giờ mày rơi vào tay tao, muốn biết mình sẽ có kết cục gì không?”

 

“Anh muốn thế nào?” Hàn Tam Thiên hỏi.

 

“Trò hay vẫn chưa bắt đầu, chờ sau khi người phụ nữ của mày tới, tao sẽ cho mày biết tao muốn làm gì.” Lục Huân vừa cười vừa nói.

 

Lúc này, đã có một đám người đi tới khách sạn, tuân lệnh bắt Tô Nghênh Hạ đến biệt thự nhà họ Lục, nhưng Hàn Tam Thiên đã sớm có sắp xếp nên bọn họ đã định trước sẽ uỗổng công rút lui.

 

Sau khi Lục Huân nhận một cú điện thoại, vẻ mặt liền giật mình, khách sạn không có ai, sao lại không có ai chứ, thông tin địa chỉ gã điều tra ra được tuyệt đối không sao, sao có thể không tìm thấy người.

 

Nguyên nhân duy nhát, chính là nhát định Hàn Tam Thiên đã sớm đoán được gã sẽ ra tay với Tô Nghênh Hạ nên đã sớm sắp xếp Tô Nghênh Hạ rời khỏi.

 

“Không ngờ rằng thằng phế vật như mày cũng rất thông minh, đã sớm sắp xếp giấu cô ta đi, nhưng có ích sao?” Lục Huân phất tay, hơn hai mươi gã đàn ông cao to cường tráng đồng loạt đi về phía Hàn Tam Thiên.

 

Hàn Tam Thiên đánh nhau rất giỏi, nhưng có câu châm ngôn là song quyền khó địch bốn tay, đối mặt nhiều đối thủ như vậy, tỷ lệ Hàn Tam Thiên phản kháng thành công cực kỳ nhỏ, đây cũng là chuyện anh không nghĩ tới, Lục Huân vậy mà lại chuẩn bị nhiều người như vậy.

 

Có lẽ việc này là do Thân Ông tiết lộ cho Văn Lương, Văn Lương nhắc nhở người nhà họ Lục nên bọn họ mới sắp xếp như Vậy.

 

“Mày chủ động giao di động ra, hay là sau khi bị người của tao đánh một trận, tự tao đi lấy.” Lục Huân vừa cười vừa nói, hiện tại Hàn Tam Thiên giống như một con kiến trong tay gã, có thể tùy gã trêu đùa, loại khoái cảm báo thù này khiến Lục Huân rất sảng khoái.

 

“Vô ích thôi, trong điện thoại của tôi không có bất kỳ thông tin nào.” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Mày xem tao như trẻ con ba tuổi mà đùa giỡn hả, cô ta là người phụ nữ của mày, sao mày lại không có số điện thoại của cô ta.” Lục Huân cười lạnh nói.

 

Hàn Tam Thiên lấy điện thoại ra, ném cho Lục Huân.

 

Sau khi Lục Huân mở điện thoại, quả thực bên trong không có bắt kỳ tin tức gì, danh sách liên lạc không có một người nào, ngay cả lịch sử trò chuyện cũng không có, điều này khiến Lục Huân tức đến nổ tung.

 

“Mày vậy mà lại xóa hết tất cả số.” Lục Huân nghiền răng nghiến lợi nói, gã cực kỳ cấp bách muốn có được trái tim của Tô Nghênh Hạ, thậm chí đã sớm nghĩ kỹ đùa giốn Tô Nghênh Hạ trước mặt Hàn Tam Thiên thế nào, mà Hàn Tam Thiên thì quỳ xuống cầu xin gã ra sao, nhưng hiện tại không tìm thấy Tô Nghênh Hạ, tất cả kế hoạch của gã đều phá sản.

 

“Chút trò vặt đó của mày, nếu tao không đoán ra, chẳng phải ngu xuẫn giống như mày sao.” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

“Ngu xuẩn? Mày có tư cách gì mắng tao ngu xuần, bây giờ mày nằm trong tay tao, tao muốn dạy dỗ mày thế nào cũng được.” Mặt Lục Huân u ám, dút lời, gã nói với những thuộc hạ kia: “Đánh cho tao, chừng nào hỏi được số điện thoại thì ngừng, người phụ nữ này, Lục Huân tao nhắm trúng rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK