Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 466:

 

Tạ Vân Bằng ngơ ngác.

 

Vô số người ở hiện trường hít một hơi khí lạnh.

 

Cơ thể Quý Xuân nhoáng lên một cái, ngã xuống trên mặt đất.

 

Bà chỉ muốn đè sự nỗi bật của Tưởng Lam xuống, củng cô địa vị của mình ở trong đám chị em mà thôi, không ngờ sự việc lại biến thành tình thế như bây giờ.

 

Tiếng hít khí lạnh liên tục vang lên ở hiện trường, Tạ Hạo Nhiên quỳ xuống đánh vào thị giác của mọi người như một cơn sóng dữ.

 

Biểu cảm trên mặt mỗi người đều đầy vẻ không thể tin được.

 

Ai có thể tin là Tạ Hạo Nhiên thế mà thật sự quỳ xuống!

 

Hàn Tam Thiên nắm lấy tay Tô Nghênh Hạ, đi đến trước mặt Tạ Vân Bằng.

 

Tạ Vân Bằng cúi đầu, không dám nhìn Hàn Tam Thiên.

 

Chiến này vì Hàn Tam Thiên mà xảy ra, nhà họ Thiên kêu bọn họ quỳ xuống, tuyệt đối không phải chỉ là do chuyện anh ta quát Thiên Linh Nhi vỗ tay, nhưng điều này càng nói lên Hàn Tam Thiên không giống người bình thường.

 

Lúc này, trong lòng Tạ Vân Bằng không khỏi có chút oán hận Quý Xuân, nếu không phải Quý Xuân gây khó dễ cho Hàn Tam Thiên, thì sao chuyện này có thể xảy ra được?

 

“Sợ à?” Hàn Tam Thiên chỉ đơn giản nói ra hai chữ.

 

Tạ Vân Bằng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sao có thể không sợ, giờ anh ta sợ muốn chết, hận chuyện này chưa từng xảy ra, thì tình hình cũng không trở nên khó coi như bây giờ.

 

“Hàn Tam Thiên, hôm nay là đám cưới của tôi. Xin anh chừa cho tôi chút mặt mũi.” Tạ Vân Bằng dùng giọng điệu cầu xin nói với Hàn Tam Thiên.

 

“Yên tâm đi, tôi không tính gây khó dễ cho anh, mà còn phải cám ơn anh.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Tạ Vân Bằng dám tin tưởng rằng Hàn Tam Thiên sẽ cảm ơn anh ta được?

 

Hàn Tam Thiên chắc chắn còn chưa có nói hết, người như thế tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh ta.

 

“Nếu không có anh, tôi cũng không có cơ hội cầu hôn Nghênh Hạ, bố anh đã quỳ rồi, thì anh khỏi phải quỳ.” Hàn Tam Thiên nhàn nhạt nói.

 

Tạ Vân Bằng khó có thể tin ngẳắng đầu nhìn Hàn Tam Thiên, Hàn Tam Thiên sẽ thật sự cứ như vậy bỏ qua sao? Là anh dùng lòng của kẻ tiểu nhân đi đo lòng dạ của quân tử ư?

 

Những lời đó ở trong mắt đám người xem nháo nhiệt cũng có vẻ khó mà tin nổi, bởi vì mặc kệ đổi thành ai trong số bọn họ, đều chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Tạ Vân Bằng, đây chính là cơ hội để mình nở mày nở mặt, nhà họ Thiên chịu giúp đỡ, ai mà không muốn xả giận cơ chứ? Huống chỉ còn là cái loại người bị sỉ nhục hơn ba năm như Hàn Tam Thiên.

 

Chẳng lẽ trong lòng anh ta, không có một chút oán hận nào muốn xả ra?

 

“Không phải chứ, anh ta thật sự muốn bỏ qua cho Tạ Vân Bằng?”

 

“Tên Hàn Tam Thiên này, thật là hèn nhát, nhà họ Thiên đều thay cậu ta ra mặt, vậy mà cậu ta lại dễ dàng bỏ qua cho Tạ Vân Bằng như thế.”

 

“Mây người biết cái gì, cái này gọi là đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, nói không chừng là Hàn Tam Thiên hoan toàn không để Tạ Vân Bằng vào mắt, so đo với Tạ Vân Bằng, chỉ khiến anh ta hạ giá mà thôi.”

 

Trong lúc mọi người đang âm thầm bàn tán, thì những cô gái chưa lập gia đình có mặt ở đây đều hoàn toàn bị sức quyền rũ của Hàn Tam Thiên thuyết phục.

 

Ban nấy, Hàn Tam Thiên cầu hôn Tô Nghênh Hạ, tình cảm dịu dàng thắm thiết mà anh biểu hiện, đã đủ khiến cho người ta hâm mộ, còn lúc này, khí thế mà Hàn Tam Thiên lộ ra lại là một loại khí chất làm người ta say đắm.

 

“Thật là muốn gả cho một người đàn ông như vậy, đây mới là thực sự là bạch mã hoàng tử nè.”

 

“Trước đây, tôi còn cảm thấy Tô Nghênh Hạ gả cho anh ta là uất ức, nhưng giờ xem ra, Tô Nghênh Hạ mới là người hạnh phúc nhát.”

 

“Tại sao tôi lại không phải là Tô Nghênh Hạ, tại sao tôi không tìm thấy được người đàn ông như vậy cơ chứ?”

 

Tô Nghênh Hạ từng bị chế nhạo, nay lại nghênh đón vô số ánh mắt hâm mộ, chỉ là cô cũng không để ý những thứ ấy, cô nắm chặt lấy tay Hàn Tam Thiên, đây mới là người cô quan tâm nhất.

 

Ánh Tiết của người BE FEEI có châm chọc khiêu khích hay nói bậy nói bạ, sau một câu gả cho anh được không của Hàn Tam Thiên, thì tất cả đều tan thành mây khói.

 

“Cám, cám ơn anh.” Tạ Vân Bằng cà lãm nói với Hàn Tam Thiên. Mặc dù khó tin, nhưng giò xem ra, Hàn Tam Thiên quả thật không tính tiếp tục day dưa chuyện này, cho nên anh ta ngoài việc nói cảm ơn ra, cũng không biết nên làm gì.

 

Nãy giờ Tưởng Lam vẫn mãi nghẹn một trên cao nhìn xuống nói: “Quý Xuân, hôm nay tôi mang thái độ chúc phúc tới tham gia đám cưới của con trai bà, không ngờ bà lại làm ra sự sắp đặt như vậy, gây khó dễ cho Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ, nó chịu bỏ qua bà, nhưng còn tôi thì không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK