Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 360:

 

Họ Hàn ở thủ đô!

 

Đột nhiên, đồng tử của Văn Lương chân động, họ Hàn ở thủ đô có rất nhiều, nhưng nhà họ Hàn có thể lên sân, chỉ có một, chẳng lẽ…

 

Nhưng Hàn Quân đã ngồi tù, sao anh có thể là người của nhà họ Hàn đượ!

 

c “Cậu Hàn, nhà họ Hàn ở thủ đô, tuy rằng tôi chưa từng tiếp xúc nhưng cũng nghe qua không ít, nhưng cậu…” Văn Lương cố ý chần chừ, muốn đạt được đáp án từ miệng của Hàn Tam Thiên.

 

Nếu Hàn Tam Thiên muốn dựa vào lực lượng của mình để giải quyết phiền phức Lục Huân này, rất khó, dù sao nơi này là đảo Bedrook, vì vậy lúc Lưu Chương tới †ìm anh, Hàn Tam Thiên đã nghĩ ra cách.

 

Sức ảnh hưởng của Văn Lương trên đảo Bedrock có thể giúp anh rất nhiều, về phần để lộ thân phận nhà họ Hàn, điều này không cần quan tâm. Công ty đấu giá con của Văn Lương có mặt ở rất thành thành phố cấp một, có thể kết giao một người bạn như vậy, rất nhiều lợi ích.

 

“Ông đã nghe nói đến nhà họ Hàn thì chắc cũng biết nhà họ Hàn có một đôi song sinh nhỉ?” Hàn Tam Thiên nói.

 

Văn Lương trừng mắt, chuyện này ông ta biết rõ, nhưng lời đồn ở thủ đô là cậu hai nhà họ Hàn từ thuở thiếu thời đã bị bệnh qua đời, chỉ là nhà họ Hàn không cố ý thông báo chuyện này mà thôi.

 

Người bị cho rằng đã chết rất nhiều năm, thế nhưng bây giờ lại đứng trước mặt mình, tâm trạng Văn Lương không khỏi có chút phức tạp.

 

Nếu anh không chết, sao nhà họ Hàn phải làm như vậy?

 

“Cậu… cậu là vị tiểu thiếu gia đã chết của nhà họ Hàn?” Giọng Văn Lương run rấy hỏi.

 

Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu, nói: “Tất cả mọi người đều cho rằng tôi chết rồi, nhưng trên thực tế, tôi chỉ bị nhà họ Hàn che giấu mà thôi, bởi vì Nam Cung Thiên Thu cho là tôi không xứng làm người nhà họ Hàn, trong mắt bà ta, chỉ có Hàn Quân mới có tu’ cách kế thừa nhà họ Hàn.”

 

Văn tữỡng hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Tôi nghe bảo, Nam Cung Thiên Thu chết rồi, giới thượng lưu ở thủ đô lan truyền chuyện này, nhưng tới nay vẫn chưa có tin tức xác thực.”

 

“Thắt cổ chết trước mặt tôi, bà ta vì xem thường tôi mà trả một cái giá đắt.” Hàn Tam Thiên bình tĩnh nói.

 

Gió lạnh thổi qua, Văn Lương không khỏi rùng mình một cái, Nam Cung Thiên Thu chết rồi, Hàn Thành cũng đã chết, Hàn Quân lại ngồi tù, như vậy nhà họ Hàn hiện tại, chẳng phải nằm trong tay anh!

 

“Anh Hàn, anh có việc gì cần dặn dò cứ nói.” Xưng hô của Văn Lương với Hàn Tam Thiên từ “cậu” biến thành “anh”, đây là ông ta thể hiện sự tôn kính.

 

Công ty của Văn Lương ở thành phố cấp lớn một nào của Trung Quốc cũng có công ty con, nhưng ở thủ đô, chung quy ông ta vẫn còn cách xã hội thượng lưu chân chính một khoảng nhất định, mà sự tồn tại như nhà họ Hàn thì nằm ngoài tầm với của ông ta.

 

Đây là lần đầu tiên Hàn Tam Thiên dùng thanh danh của nhà họ Hàn cáo mượn oai hùm, dù sao chuyện ở thành phó Dugn đã — nhờ Thi Tỉnh giúp đỡ, nhưng lần này lại khác, trong lòng vô cùng mất tự nhiên, nhưng lần này không cáo mượn oai hùm một lần thì không được, nếu chỉ có anh ở đảo Bedrock, có lẽ anh có thể một mình đối mặt nhà họ Lục, nhưng bên cạnh còn có Tô Nghênh Hạ, anh buộc lòng phải nghĩ ra một phương pháp xử lý chu toàn hơn.

 

“Ông giúp tôi thức tỉnh nhà họ Lục, nhưng đừng để lộ thân phận thật của tôi, tôi không hi vọng có quá nhiều rắc rồi.” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Vâng.” Văn Lương đáo.

 

“Chuyện lần này, chờ sau khi quay về thủ đô, tôi sẽ nghĩ cách cảm ơn ông.” Hàn Tam Thiên nói tiếp.

 

“Anh hàn, chỉ tiện tay mà thôi, anh không cần nhớ trong lòng.” Văn Lương nói.

 

Hàn Tam Thiên cười, nếu ông ta không muốn gì thì sao lại chủ động giúp đỡ chứ, loại tâm tư của doanh nhân này, Hàn Tam Thiên rất rõ ràng, tổng công ty của Văn Lương ở thủ đô, nhất định ông ta hy vọng có thể được giới thượng lưu chân chính ở thủ đô thừa nhận, sau này có cơ hội dẫn ông ta vào vòng này, cũng không phải việc khó, hơn nữa đây là chuyện Hàn Tam Thiên nhất định phải làm.

 

Làm sao mới có thể vượt qua nhà họ Hàn?

 

Không chỉ là vượt qua về mặt tài lực, còn có địa vị xã hội.

 

Hàn Tam Thiên sẽ khiến những người ở thủ đô tưởng rằng anh đã chết biết, tiểu thiếu gia nhà họ Hàn làm sao đột nhiên nổi tiếng, làm sao giẫm nhà họ Hàn từng xem thường anh ở dưới chân.

 

Anh sẽ để Hàn Quân biết rõ, lời ngon tiếng ngọt khua môi múa mép không phải bản lĩnh thực sự.

 

Lúc này, Lục Huân đã về tới nhà, giận đến mức mặt mày tái nhọt, trên đảo Bedrock, từ xưa tới nay chưa từng có ai khiến gã mắt mặt, ai thấy cũng phải gọi một tiếng “Cậu Lục”, vậy mà hôm nay, một kẻ không biết tên lại khiến gã chán nản mát hết thể diện, nếu thù này không báo, sau này hai chữ Lục Huân chứng là trò cười trên đảo Bedroock.

 

“Con sao vậy, còn ai dám chọc cậu Lục con tức giận?” Lục Phong bước vào phòng khách, thầy mặt mày Lục Huân khó coi thì cười trêu ghẹo.

 

“Ông nội, hôm nay cháu trai ông vứt sạch thể diện rồi, ông còn tâm trạng cười hả.”

 

Lục Huân bất đắc dĩ nói.

 

Nghe thấy câu này, Lục Phong cười càng vui vẻ hơn, có thể chứng kiến Lục Huân chịu nhục, đây là một chuyện ly kỳ, dựa vào uy danh của gã trên đảo Bedrock mà còn có người dám trêu chọc gã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK