Chương 126: Bà cụ chết!
Sau khi vê tới biệt thự, bà cụ không kịp đợi mà nói chuyện hợp tác với nhà họ Thiên cho Tô Hải Siêu. Nếu là trước kia nhất định Tô Hải Siêu sẽ vô cùng hưng phần, bởi vì anh ta có thể nhận được dự án này thì đã có vốn liếng để cạnh tranh với Tô Nghênh Hạ. Nhưng hiện tại, trong lòng của anh ta trừ vị trí chủ tịch ra thì không không vừa lòng với vị trí nào khác.
Chỉ có làm tới chủ tịch, anh ta mới có cách đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô, sau đó trả thù Hàn Tam Thiên.
Tục ngữ nói quá tam ba bận, Tô Hải Siêu đã bị Hàn Tam Thiên đánh bại ba lượt, nhục nhã như vậy không phải thứ anh ta có thể tiếp tục chịu.
Nhưng ngoài mặt, Tô Hải Siêu vẫn ra vẻ cảm kích mà kích động.
“Bà nội, cảm ơn bà đã chịu tin tưởng cháu, nhất định cháu sẽ làm tốt chuyện này, chắc chắn không để bà thất vọng.” Tô Hải Siêu nói.
Bà cụ mang dáng vẻ vui mừng đầy cõi lòng, bảo: “Hy vọng cháu có thể tiến bộ trong việc này, nếu cháu có thể làm tốt chuyện này, bà sẽ giao vị trí chủ tịch lại cho cháu.!
Có thể làm tốt?
Tôi không đợi lâu như vậy nữa rồi.
Tô Hải Siêu che giấu tàn nhẫn trong mắt, nói: “Chắc bà nội cũng khát nước rồi, để cháu đi rót cho bà chút nước.!
Bà cụ nhẹ gật đầu, bà thích đứa cháu này không phải là không có đạo lý, bởi vì nó rất biết cách nịnh nọt người ta.
Tô Hải Siêu cầm một ly nước ấm đi tới trước mặt bà cụ, quả thực bà cụ cũng đã khác, thoáng cái đã uống cạn hơn phân nửa.
Sau đó hai bà cháu bàn chuyện nhà một phen, bà cụ tiễn Tô Hải Siêu đi xong thì cảm thấy hơi buồn ngủ nên quay về phòng ngủ.
Sau khi Tô Hải Siêu rời khỏi biệt thự, trở lại xe, tay không ngừng run rầy.
“Sợ cái gì mà sợ, mày sắp làm chủ tịch rồi, còn sợ cái gì nữa!!
Tô Hải Siêu tự động viên mình, vừa rồi lúc rót nước, anh ta bỏ thêm một chút thuốc, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tối nay bà cụ sẽ chết.
Đó là suy nghĩ xuất hiện trong đầu Tô Hải Siêu sau khi anh ta bị Hàn Tam Thiên đánh, chỉ cần bà cụ không còn thì vị trí chủ tịch sẽ vào tay anh ta. Vì chỉ có như thế anh ta mới có thể trong thời gian sớm nhất trở thành chủ tịch của công ty nhà họ Tô.
Hít sâu một hơi, Tô Hải Siêu đạp chân ga, lái xe rời khỏi.
Gần đây Hàn Tam Thiên không đi đón Tô Nghênh Hạ tan làm, do anh cho rằng cần phải xa nhau để bình tĩnh lại. Có lẽ có thể khiến chuyện ở Kim Kiều Thành từ từ bị lãng quên.
Buổi tối lúc đang ăn cơm ở nhà, Tô Quốc Diệu nhận được một cú điện thoại, mặt mày ông lập tức trắng bệch, đám người Tô Nghênh Hạ không hiểu lắm, Tưởng Lam trực tiếp níu lỗ tai Tô Quốc Diệu.
“Tô Quôc Diệu, đừng nói là vợ bé anh nuôi bên ngoài có bầu rồi đấy.” Tưởng Lam giận sùi bọt mép nói.
Đối với mạch não kỳ lạ của Tưởng Lam, Hàn Tam Thiên đã sớm chứng kiến vô số lần. Người phụ nữ này cực kỳ dễ bị kích thích, nhưng cũng may Tô Quốc Diệu rất nhẫn nại, nếu không thì hai người đã ly hôn từ lâu rồi.
Tô Quốc Diệu gạt tay Tưởng Lam ra, vẻ mặt có chút hoảng hót.
“Anh nói chuyện đi chứ, có phải con đàn bà đê tiện nào gọi điện cho anh hay không?” Tưởng Lam chất vắn.
“Cái gì mà đàn bà đê tiện, đàn bà đê tiện ở đâu ra, anh có tiền đi bao nuôi vợ bé hả?” Tô Quốc Diệu tức giận quát Tưởng Lam.
Tưởng Lam chưa từng thấy Tô Quốc Diệu to gan nỗi nóng với mình như vậy, Tô Quốc Diệu tỏ ra như thế càng khiến Tưởng Lam cho là ông có tật giật mình.
“Anh dám hung dữ với tôi, Tô Quốc Diệu có phải anh điên rồi không?” Tưởng Lam vung tay, một cái tát đánh vào mặt Tô Quốc Diệu.
Thấy tình hình của hai người không ổn, Tô Nghênh Hạ vội vàng hỏi: “Cha, có chuyện gì vậy, cha mau nói đi.!
Yết hầu của Tô Quốc Diệu bỗng nhúc nhích, rồi mới lên tiếng: “Bà nội của con, mắt rồi!!
Trong biệt thự lập tức yên tĩnh hoàn toàn, ngay cả “người ngoài” không quan tâm sống chết của bà già đó như Hàn Tam Thiên cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Cơ thể của bà ta xem như cực kỳ khỏe mạnh, sao tự nhiên lại chết được chứ!
“Anh… anh nói, mẹ mát rồi?” Tưởng Lam lắp ba lắp bắp hỏi.
Mặt mày Tô Quốc Diệu xám như tro, gật đầu, tuy rằng bà cụ không tốt với ông nhưng dù gì cũng mẹ ruột của ông, người đã chết, trong lòng đau buồn cũng là điều khó tránh.
Tô Nghênh Hạ cũng vậy, cho dù bị bà cụ khinh thường, nhưng khi chợt nghe tin dữ vẫn khiến cô chưa thể không chấp nhận được.
“Sao tự nhiên lại thế, đang yên đang lành, sao lại mất chứ?” Tô Nghênh Hạ không dám tin hỏi.
“Cha cũng không rõ lắm, đi thôi, về biệt thự nhà họ Tô.” Tô Quốc Diệu đứng dậy nói.
Cả nhà vội vã rời khỏi, một bàn đồ ăn chưa động được mấy cái.
Trước khi đi Tưởng Lam nói với Hà Đình: “Mấy món ăn hôm nay xem như để cô được lời rồi.!
Lúc đến biệt thự nhà họ Tô, thân thích của nhà họ Tô đã có mặt đầy đủ.
Trong phòng của bà cụ, Tô Hải Siêu và Tô Diệc Hàm quỳ gối cạnh giường, khóc đến tối tăm mặt mũi, Tô Hải Siêu chảy nước mắt nước mũi thể hiện đau lòng gần chết, khiến người ta không nhìn ra chút sơ hở nào.
Tô Nghênh Hạ thấy cảnh tượng này cũng có chút xúc động, mũi cay cay.
Đột nhiên, Tô Hải Siêu khí thế hung hăng đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên, cả giận nói: “Đều tại mày, là mày hại chết bà nội.!
Hàn Tam Thiên cau mày, vài việc nhỏ bắt anh gánh tiếng oan, anh có thể nhẫn nhịn không phản bác, nhưng chuyện lớn như bà cụ chết, nếu Tô Hải Siêu cũng vứt trách nhiệm lên người anh, nhất định anh sẽ không chấp nhận.
“Bà nội chết liên quan gì tới tôi, sao có thể là tôi làm hại.” Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.
“Nếu không phải tại mày thì sao Thiên Linh Nhi lại đến nhà chúng ta, hôm nay bà nội chỉ nói là mệt mỏi, cần nghỉ ngơi, cô ta đã nguyền rủa bà nội không sống được lâu, không phải cô ta làm còn có thể là ai.” Tô Hải Siêu nói.
Thiên Linh Nhi!
Sao cô lại tới nhà họ Tô chứ?
Hàn Tam Thiên trầm mặc, nhưng cho dù cô đến nhà họ Tô, chuyện bà cụ chết không thể nào liên quan đến cô được.
Thiên Linh Nhi chỉ là một cô bé chưa tới mười tám tuổi mà thôi, sao có thể có lá gan giết người.
Chuyện Thiên Linh Nhi đến nhà họ Tô là trợ lý của bà cụ nói cho Tô Hải Siêu. Sau khi Tô Hải Siêu biết được tin này trước tiên định ném nước bản lên đầu Thiên Linh Nhi, chỉ có như vậy anh ta mới không bị người ta nghỉ ngờ, dù sao hôm nay anh ta cũng đã đến gặp bà cụ, cũng có thể xem như người hiềm nghi.
“Hàn Tam Thiên, có chuyện gì thế?” Tô Nghênh Hạ lạnh giọng chất vần Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên vẻ mặt bắt đắc dĩ, nói: “Hôm nay anh đến tìm Thiên Xương Thịnh, tuy rằng ông ta nói sẽ không thừa nhận nhà họ Tô, nhưng đã nhận lời sẽ tìm một dự án trong dây chuyền sản nghiệp của nhà họ Thiên hợp tác với nhà họ Tô.
Thiên Linh Nhi đến nhà họ Tô chắc là để nói cho bà nội biết chuyện này.!
Đúng lúc này, trợ lý lập tức nói: “Quả thực cô Thiên đã từng nhắc đến chuyện này.!
“Nhà họ Thiên sẽ tốt bụng giúp đỡ nhà họ Tô vậy sao? Tao thấy là mày không ưa bà nội nên mới kêu Thiên Linh Nhi ra tay độc ác. Hàn Tam Thiên, không ngờ rằng mày vậy mà lại lòng dạ độc ác như vậy, bà nội đã lớn tuổi cũng không chịu tha.” Tô Hải Siêu không thể để Thiên Linh Nhi được rửa sạch hiềm nghi, mối oan này, nhất định phải để Hàn Tam Thiên và Thiên Linh Nhi gánh.
“Thật sao? Nếu anh đã chắc chắn như vậy thì báo cảnh sát đi.!
Hàn Tam Thiên lạnh lùng bảo.
Nghe thấy máy chữ báo cảnh sát, trái tim Tô Hải Siêu run lên, : nếu cảnh sát tham gia chuyện này, sau khi điều tra, nhất định anh ta sẽ bại lộ bí mật.
“Nhà họ Thiên ở thành phố Thiên Vân lợi hại như vậy, cho dù có báo cảnh sát thì có tác dụng gì? Mày không chỉ kêu Thiên Linh Nhi hại bà nội mà còn muốn hại nhà họ Tô bọn tao sao?!
Tô Hải Siêu nói.
“Tôi lại hại nhà họ Tô thế nào nữa?” Hàn Tam Thiên mắt lạnh nhìn Tô Hải Siêu.
“Không tìm thấy chứng cứ, nói không chừng nhà họ Thiên sẽ lấy cớ vu oan Thiên Linh Nhi để đối phó nhà họ Tô? Chuyện này còn không phải hại nhà họ Tô ư?” Tô Hải Siêu nói.
Những thân thích khác cũng đồng ý với lời nói của Tô Hải Siêu, ánh mắt sắc bén nhìn Hàn Tam Thiên.
“Hàn Tam Thiên, mày cút ra ngoài, chỗ này không phải nơi mày được ở.!
“Đúng vậy, người ngoài như mày thì cút nhanh lên, sau này đừng xuất hiện trong biệt thự nhà họ Tô nữa.!
“Chuyện bà cụ chết nhất định liên quan đến mày, sau này nhà họ Tô sẽ không thừa nhận thân phận của mày.!
Đám thân thích hùng hùng hổ hỗ, Hàn Tam Thiên trợn mắt nhìn Tô Hải Siêu, lí do thoái thác của anh ta giống như câu chuyện được sắp đặt tỉ mỉ, nói không chừng chuyện bà nội chết có liên quan đến anh ta.
Nhưng trong cái nhà này sẽ không có ai tin tưởng Hàn Tam Thiên, vì vậy anh có nói ra nghi vấn cũng không có ý nghĩa.
Sau khi đuổi Hàn Tam Thiên ra khỏi phòng, Tô Hải Siêu nói với những thân thích khác: “Chuyện bà nội chết liên quan tới Thiên Linh Nhi không được để lộ ra, chúng ta chỉ có thể nói bà nội chết bình thường.!
“Như vậy sao được, giết người là phạm pháp đó, chẳng lẽ phải để Thiên Linh Nhi và Hàn Tam Thiên nhỏn nhơ ngoài vòng pháp luật ư?” Tô Diệc Hàm hỏi.
“Hiện tại nhà họ Tô chưa có tư cách đối phó nhà họ Thiên, nhưng dưới sự dẫn dắt của tôi, sau này nhất định sẽ vượt qua nhà họ Thiên. Hơn nữa chúng ta có thể thừa dịp lần này hợp tác với nhà họ Thiên, từ từ tìm chứng cứ phạm tội của Thiên Linh Nhi, mọi người yên tâm đi, nhất định tôi sẽ báo thù cho bà nội.!