Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 284:

 

“Yên tâm đi, người đã bắt, có cần tôi bắt cô ta kêu hai tiếng cho ông nghe không.”

 

Giọng nói trong điện thoại nói.

 

Thượng Quan Hắc Bạch cười lạnh, nói: “Giúp tôi trông chừng cô ta cho tốt vào, không có lệnh của tôi thì đừng tổn thương tới cô ta.”

 

Sau khi cúp máy, Thượng Quan Hắc Bạch cười lạnh nói: “Hàn Tam Thiên, cờ như đời người, không muốn bị người khác định đoạt thì phải trở nên mạnh hơn mới được, chỉ tiếc bây giờ ở trong mắt tôi cậu giống như một con dòi bọ, nêu là tên ở rễ thì cứ ngoan ngoãn chịu uất ức đi, cướp danh tiếng làm gì.”

 

Trong phòng tràn ngập mùi máu tanh, Tô Nghênh Hạ cùng Thẩm Linh Dao đang bị trói trong góc, gián bò khắp người bọn họ.

 

Miệng thì bị bịt lại, nước mắt hai cô chảy ra từng giọt.

 

Sau khi Tô . ca, hai người hẹn sẽ cùng nhau ăn tối, nhưng khi ra khỏi nhà hàng lại bị người nào đó kéo mạnh vào một chiếc xe lớn, sau đó thì bị nhốt ở đây. Hai người họ thậm chí còn không biết chuyện gì đang xảy ra.

 

Căn phòng không quá lớn, ngoại trừ rác chất đống xung quang ra thì còn có một chiếc bàn gỗ. Lúc này, trên bàn là một người đàn ông trông rất dữ tợn, đang đeo một chiếc mặt nạ bảo hộ, trên lưng xăm hình mặt quỷ, không khỏi khiến người khác khiếp sợ.

 

Gã đang uống rượu, ăn đậu phộng, thi thoảng quay đầu nhìn về phía Tô Nghênh Hạ cũng Thẩm Linh Dao.

 

“Hai cô trông thật xinh đẹp, nếu có thể hầu ông đây chơi đùa một chút thì thật thích, chỉ tiếc ông chủ đã dặn, không được làm tổn thương đền hai cô, quả thật rất đáng tiếc.” Gã đeo mặt nạ bảo hộ, chỉ để lộ hai con mắt, cái mũi và miệng. Có thể nhìn ra sự tiếc nuối trong ánh mắt gã, hai cô gái xinh đẹp đang ở trước mặt gã, ngón tay lại bị trói không thể cử động được.

 

Nghe thấy thế, Tô Nghênh Hạ cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, miễn là họ không đụng vào hai người bọn cô, nếu chỉ cần tiền thôi thì chuyện này sẽ rất đơn giản.

 

Lúc này, ngoài cửa xuất hiện một người, dáng người nhỏ nhắn, cũng đeo mặt nạ, bước vào cửa nhìn thây Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao thì không nhịn được mà nuốt nước bọt.

 

“Đại ca, hai cô em này, em có thể chơi một chút không?” Gã ta cố đè thấp giọng, thay đổi âm thanh vốn có của mình, trông rất cần trọng.

 

“Không được, mày mau chóng thu lại ý nghĩ xấu xa của mày đi, hai cô gái này mà có vấn đề gì, không lầy được tiền, con mẹ nó tao sẽ không để mày yên.” Gã đàn ông có hình xăm lên tiếng.

 

Tên đàn ông kia khúm núm gật đầu, nhưng ánh mắt thèm thuồng vẫn không thay đổi, nhưng mà gã ta rất có hứng thú với Thâm Linh Dao, ánh mắt liên tục hướng về phía Thẩm Linh Dao.

 

“Vâng vâng vâng, đại ca, tiền là quan trọng nhất, có tiền, muốn kiểu phụ nữ nào cũng có.” Gã đàn em nói.

 

Gã đàn ông xăm mình thở dài một tiếng, nói:”Đúng là có tiền thì có thể có được hầu hết phụ nữ, nhưng có một thứ, không phải có tiền là có thể có được.”

 

Gã đàn ông xăm mình chỉ vào Tô Nghênh Hạ, hỏi:”Mày có biết cô gái này là ai không?”

 

Ánh mắt tên đàn em có chút kì lạ, tỏ ý cười, giống như đã nhận ra Tô Nghênh Hạ, nhưng lại cố ý hỏi:’Đại ca, cô ta là ai?”

 

“Nhà họ Tô ở thành phố Thiên Vân, Tô Nghênh Hạ mà mày cùng không biết sao, mày cũng thật thiếu kiến thức, cô ta gả cho một tên đàn ông bị yếu sinh lý, việc này làm chấn động cả thành phố Thiên Vân.” Gã đàn ông xăm mình nói.

 

Dáng vẻ tên đàn ông như vừa hiểu ra, nói:”‘Cô ta là Tô Nghênh Hạ thật sao?

 

Nghe đồn cô ta vẫn còn nguyên vẹn, đại ca không muốn thử sao? Nhìn chân cô ta xem, vừa dài vừa trắng, thật mê người.”

 

Gã đàn ông xăm mình nghe xong trong lòng liền nhộn nhạo, cố ý nhìn chân Tô Nghênh Hạ, đúng thật là mê người.

 

Nhưng gã ta cũng coi như là còn lý trí, không dám quên lời cảnh cáo của Thượng Quan Hắc Bạch, nếu gã làm chuyện đó, một đồng cũng không lấy được. Gã ta làm chuyện này không phải vì phụ nữ.

 

Nhìn thấy gã đàn ông xăm mình có chút do dự, tên đàn em tiếp lời:”Đại ca, người phụ nữ xinh đẹp như thế, thật đáng tiếc, hơn nữa, chồng của cô ta cũng chỉ là một tên bất lực, đụng đến cô ta cũng không có gì phiền phức, cơ hội tốt như thế, đại ca chịu đứng nhìn như thê sao?”

 

Gã ta hình như có chút căm thù Nghênh Hạ, rất hy vọng Nghênh Hạ có thể rơi vào tay gã đàn ông xăm mình.

 

Gã đàn ông xăm mình đột nhiên đứng dậy, đá vào người tên đàn em một cú, tức giận nói:”Con mẹ nó, mày đừng có dụ dỗ tao, tao muốn làm gì đến lượt mày xen vào sao? Mẹ kiếp, đụng đến cô ta ai trả tiền cho tao?”

 

Tên đàn em khúm núm cuộn tròn trên mặt đất, đau đến mức cả người run lên, liên tục nói:”Xin lỗi, đại ca, em chỉ thuận miệng nói thôi.”

 

Cuối cùng, gã xăm mình uống một ngụm bia, cọc cằn nói:”Tao đi xả giận, mày là người tao rất coi trọng. Cảnh cáo mày, đừng đụng vào hai cô gái này, nếu không †ao sẽ không tha cho mày đâu.”

 

Dút lời, gã xăm mình bước ra khỏi phòng.

 

Tên đàn em ngồi xuống ghé, bụng truyền đến cảm giác đau, một lúc sau mới giảm đi một chút.

 

Lúc này, tên đàn em đang đưa lưng về phía Nghênh hạ, cô cảm giác dáng vẻ gã hơi quen, nhưng cô lại không thể nhớ ra gã ta là ai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK