Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 125: Ngọn gió không biết xấu hổ

Hàn Tam Thiên mượn cớ lấy lý do, hôm nay không rảnh dạo phố với Thiên Linh Nhi, tạm thời thoát được một kiếp. Nhưng Thiên Linh Nhi cũng nói trong vòng ba ngày phải hoàn thành chuyện đó, khiến Hàn Tam Thiên có chút bất đắc dĩ mà nhận lời.

Sau khi Hàn Tam Thiên đi, Thiên Linh Nhi chẳng còn phấn khởi nữa, ngồi liệt trên sô pha giống như quả cà gặp sương giá, mắt hết tỉnh thần.

“Nếu thật sự rảnh rỗi thì con đến nhà họ Tô chơi chút đi.” Thiên Xương Thịnh vừa cười vừa nói.

“Đến nhà họ Tô làm gì, con không đi.” Trước kia Thiên Linh Nhi có rất nhiều hoạt động, dạo phố tụ hội với bạn thân, chỉ cần không đi học, bình thường đều chơi rất vui vẻ. Gần đây từ khi biết được sự lợi hại của Hàn Tam Thiên, biết anh còn là hoàng tử dương cầm, Thiên Linh Nhi lập tức hoàn toàn không còn hứng thú với những chuyện đó nữa.

“Đến nhà họ Tô để bọn họ biết nhà họ Thiên giúp đỡ nhà họ Tô là vì Hàn Tam Thiên, cho bọn họ biết sự lợi hại của Hàn Tam Thiên.” Thiên Xương Thịnh nói.

“Không được.” Thiên Linh Nhi quả quyết từ chối: “Nếu để bọn họ biết sự lợi hại của Hàn Tam Thiên, nhà họ Tô còn không nịnh bợ anh ấy sao. Sau này con sẽ không còn cơ hội nữa.

Ông nội, có phải ông già nên hồ đồ rồi không, sao lại cho con chủ ý cùi bắp này.!

“Con bé ngốc, khiến bọn họ hiểu rõ Hàn Tam Thiên nhờ có nhà họ Thiên nên mới lợi hại.” Thiên Xương Thịnh vừa cười vừa bảo.

Thiên Linh Nhi cảm thấy nhất định Thiên Xương Thịnh có ý gì đó, tò mò hỏi: “Ông nội, ông có kế hoạch gì sao?!

“Chưa thể cho con biết được, theo tính tình thiếu kiên nhẫn của con, chỉ cần làm theo lời ông nội nói là được, ông còn hại con được ư?” Thiên Xương Thịnh bảo.

Thiên Linh Nhi nhẹ gật đầu, nhất định ông nội không thể nào hại cô, đó là chuyện chắc chắn, dù sao cô rảnh rỗi cũng không có chuyện gì làm, cứ dựa theo kế hoạch của ông nội mà thực hiện thôi.

“Ông nội, vậy con đi đây.!

Thiên Linh Nhi tự lái xe chạy về phía biệt thự nhà họ Tô.

Đến biệt thự nhà họ Tô, bà cụ còn đang thương lượng với trợ lý làm sao để bồi dưỡng Tô Hải Siêu, bởi vì bà thấy được. Hiện tại Tô Hải Siêu không kịp đợi muốn ngùi lên vị trí chủ tịch, bà cụ cũng muốn giao gánh nặng này cho anh ta, nhưng dựa vào khả năng hiện nay của anh ta, thật sự khó có thể ủy thác trách nhiệm.

Lúc Thiên Linh Nhi xuất hiện, bà cụ đứng dậy, trên mặt đầy vẻ khó hiểu, cô chủ nhà họ Thiên sao đột nhiên lại đến nhà, chẳng lẽ cô vẫn chưa chịu buông tha cho Tô Hải Siêu sao?

Tuy rằng trong lòng có bất mãn nhưng đối với vị công chúa nhà họ Thiên này, bà cụ vẫn không dám thể hiện ra ngoài chút nào.

“Cô Thiên, ngọn gió nào thổi cô đến nhà chúng tôi vậy?” Bà cụ nở nụ cười hỏi Thiên Linh Nhi.

“Ngọn gió không biết xấu hổ, hơn nữa gió còn rất mạnh.” Thiên Linh Nhi nói.

Câu này rõ ràng là đang âm thầm mỉa mai người khác, nhưng bà cụ không hiểu thứ gọi là ngọn gió không biết xấu hỗ này tới từ đâu.

Cô Thiên, cô nói vậy là có ý gì, tôi không rõ.” Bà cụ đáp.

“Sáng hôm nay, Hàn Tam Thiên đã đến tìm ông nội tôi, hy vọng ông nội tôi có thể thừa nhận nhà họ Tô. Bà nói chuyện này có đủ không biết xấu hổ hay không, nếu không phải là bà, Hàn Tam Thiên sẽ đến tìm ông nội tôi ư? Loại gia tộc nhỏ bé như nhà họ Tô, vậy mà lại muốn nhận được sự thừa nhận của ông nội tôi đúng là hoang đường.” Thiên Linh Nhi khinh thường nhìn bà cụ.

Sắc mặt bà cụ trằm xuống, Hàn Tam Thiên đến nhà họ Thiên?

Chẳng lẽ anh cố ý khiến Thiên Linh Nhi đến tìm bà gây phiền phức ư?

Thằng vô dụng này, vậy mà lại tìm một cô gái đến xả giận giúp nó.

“Đúng rồi, Hàn Tam Thiên không biết tôi đến nhà họ Tô, chỉ là tôi muốn nói cho bà biết, bát kể anh ấy có cầu xin ông nội của tôi ra sao thì nhà họ Tô cũng sẽ không được ông nội của tôi thừa nhận, bởi vì các người đẳng cấp quá thấp. Cho dù có dự án phía tây thành phố ông nội cũng không đặt vào mắt.” Thiên Linh Nhi nói.

Dây chuyền sản nghiệp của nhà họ Thiên ở thành phố Thiên Vân vô cùng phong phú, gần như dính tới tất cả các ngành nghề, bà cụ cũng rõ mình muốn nhận được sự thừa nhận của Thiên Xương Thịnh là một chuyện khó khăn cỡ nào. Bà chỉ dựa vào quan hệ giữa Hàn Tam Thiên và Thiên Xương Thịnh nên mới kêu Hàn Tam Thiên đi thử một lần.

Hiện tại xem ra, trong lòng của Thiên Xương Thịnh thì thằng vô dụng kia cũng chẳng có bao nhiêu địa vị, còn khiến Thiên Linh Nhi đến tận cửa làm nhục bà.

Sớm biết như vậy đã không bảo thằng vô dụng đó ra mặt, thành sự không thấy bại sự có thừa.

“Cô Thiên, nếu ông Thiên không muốn, vậy cô đến tìm tôi làm gì? Chẳng lẽ chỉ là để làm nhục tôi thôi sao?” Bà cụ không vui nói.

“Không phải tôi vừa nói rồi hả? Ngọn gió không biết xấu hỗ thổi quá mạnh nên đã thỏi tôi tới rồi. Tôi cũng đâu có bằng lòng đến đây.” Vẻ mặt Thiên Linh Nhi vô tội nói.

Bà cụ bị mấy câu này làm giận đến mức suýt chút nữa thổ huyết, cắn răng bảo: “Cô Thiên, nếu không còn chuyện gì nữa, cô về nhà đi thôi, tôi già rồi, cần phải nghỉ ngơi.!

“Giờ đã cần nghỉ ngơi rồi hả? Không phải là sống không được lâu chứ.” Thiên Linh Nhi cười đùa.

“Cô…” Bà cụ tức đến mức da đầu sắp nổ, chỉ vào Thiên Linh Nhi run rẫy không thôi.

Thiên Linh Nhi không phải kẻ ác, mấy câu này đều học được từ trong phim truyền hình, thấy bà cụ nỗi giận kinh khủng như vậy thì trong lòng cô cũng mềm nhữn, bảo: “Bà cụ, hôm nay tôi đến là để thông báo cho bà một việc, Hàn Tam Thiên nhờ nhà họ Thiên mới lợi hại, chẳng liên quan đến bản thân anh ta chút nào.!

“Cái thằng phê vật đó, tôi biết nó đã hơn ba năm rồi, không cần cô tới nhắc nhở.” Bà cụ nghiền răng đáp.

“Thế thì tốt, tuy rằng ông nội của tôi sẽ không thừa nhận nhà họ Tô, nhưng nễ mặt Hàn Tam Thiên sẽ cho nhà họ Tô một cơ hội, đồng ý sẽ chọn một cái trong số dây chuyền sản nghiệp của nhà họ Thiên hợp tác với nhà họ Tô, bà nên cảm thấy vinh hạnh.” Thiên Linh Nhi nói.

Tâm trạng phẫn nộ của bà cụ lập tức bị mấy câu này làm dịu.

Nhà họ Thiên vậy mà lại chịu hợp tác với nhà họ Tô?

Tuy rằng không phải chính miệng Thiên Xương Thịnh thừa nhận, nhưng với nhà họ Tô mà nói cũng là một cơ hội.

Khắp thành phố Thiên Vân, có thể hợp tác với nhà họ Thiên đều là thế gia, điều này cũng cho thấy nhà họ Tô có thể thông qua hợp tác lần này trở thành thế gia của thành phó Thiên Vân, hơn nữa còn có dự án phía tây nâng đỡ, đây đã là chuyện chắc chăn.

“Cô Thiên, điều cô nói là thật sao?” Bà cụ hưng phấn hỏi.

Cảm nhận được sự thay đổi trong cảm xúc cả bà cụ, trong lòng Thiên Linh Nhi cực kỳ khinh thường, vừa rồi còn hận không thể đuổi cô đi đấy, mới đó mà đã đổi sắc mắt, đúng là một bà già nghiêng theo chiều gió đến tột bậc.

“Tôi chạy từ xa tới đây, chẳng lẽ còn nói giỡn với bà?” Thiên Linh Nhi bảo.

“Cảm ơn cô Thiên, cảm ơn cô Thiên đã cố ý đến báo cho tôi biết tin tức tốt này. Xin cô sẵn tiện giúp tôi cảm ơn ông Thiên một tiếng, nhất định nhà họ Tô sẽ nắm chắc cơ hội lần này, chắc chắn sẽ không để ông cụ phải thất vọng.” Tuổi của bà cụ không kém Thiên Xương Thịnh là bao, nhưng địa vị lại cách một trời một vực, vì vậy thái độ của bà dành cho Thiên Xương Thịnh cực kỳ cung kính.

Thiên Linh Nhi không nhắc tới Hàn Tam Thiên nữa, tránh để bà cụ tính công lao lên đầu Hàn Tam Thiên.

Thật ra cô không cần băn khoăn về mặt này, bởi vì bà cụ không thể nào nghĩ như vậy. Dưới cái nhìn của bà, Hàn Tam Thiên làm những chuyện này là đương nhiên, xem như đền bù cho nhà họ Tô bị bêu danh ba năm nay, làm sao lại vì chuyện này mà cảm kích Hàn Tam Thiên cho được.

Sau khi Thiên Linh Nhi đi, bà cụ ngồi trên sô pha hưng khấn khó nhịn, vừa rồi bà còn thương lượng với trợ lý làm sao để tăng khả năng của Tô Hải Siêu, không ngờ rằng cơ hội lại tới nhanh như vậy.

Hiện tại Tô Nghênh Hạ đang phụ trách dự án phía tây, làm suy yếu địa vị của Tô Hải Siêu trong công ty, nhưng nếu giao việc hợp tác của nhà họ Thiên cho Tô Hải Siêu, vậy nhất định anh ta có thể lấy lại được uy vọng trong công ty.

“Chủ tịch, bà muốn giao việc hợp tác với nhà họ Thiên cho Tô Hải Siêu ạ?” Trợ lý nhìn ra suy nghĩ của bà cụ, hỏi.

“Tôi biết anh sợ sẽ xảy ra sơ suất, nhưng bây giờ với nó mà nói quả thật là một cơ hội, hơn nữa nó đã lớn thế rồi, cũng hiểu được mình muốn điều gì, việc hợp tác với nhà họ Thiên rất quan trọng, tôi vẫn tin tưởng nó.” Bà cụ nói.

Trợ lý ngập ngừng, nhưng lời đến khóe môi lại không thốt ra được, bởi vì trong mắt anh ta giao chuyện này cho Tô Nghênh Hạ mới là ổn thỏa nhất. Dự án phía tây thành phố và hợp với với nhà họ Thiên, một khi hai chuyện này có thể thành công một cách hoàn mỹ, nhất định nhà họ Tô có thể trở thành thế gia của thành phố Thiên Vân.

Nhưng anh ta cũng hiểu, nhất định bà cụ sẽ không làm vậy, bởi vì bà không muốn giao vị trí chủ tịch cho Tô Nghênh Hạ.

“Gọi điện cho Hải Siêu, bảo nó lập tức trở về một chuyến, tôi muốn nói chuyện này cho nó biết.” Bà cụ nói.

Giờ phút này Tô Hải Siêu đang ở trong công ty, trong đầu có một suy nghĩ điên cuồng đang lan tràn. Sau khi anh ta nhận được điện thoại, biết bà cụ muốn anh ta về biệt thự một chuyến. Tô Hải Siêu cảm thấy cơ hội của mình đã tới, đến nhà thuốc trước rồi mới lái xe chạy về phía biệt thự nhà họ Tô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK