Chương 473:
Tô Nghênh Hạ lo lắng đi đến bên cạnh Hàn Tam Thiên, hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi hả?”
“Không, anh đi gặp một người bạn. Đừng lo.” Hàn Tam Thiên cười nói.
Tô Nghênh Hạ biết Hàn Tam Thiên chỉ đang an ủi cô, có thể khiến Hàn Tam Thiên nghiêm túc như vậy, sao có thể không xảy ra việc gì chứ.
Nhưng thân là một người phụ nữ, điều mà giờ cô làm được, cũng chỉ có im lặng đứng sau lưng Hàn Tam Thiên ủng hộ anh.
“Cần thận nhé.” Tô Nghênh Hạ nói.
“Chờ anh trở về ăn cơm.” Hàn Tam Thiên cười nói.
Hàn Tam Thiên vừa bước ra cửa, Tưởng Lam đã nói mát nói: “Con phải cần thận vào, có lẽ cậu ta đi khách sạn gặp ai đó.”
Tô Nghẽnh Hạ trừng mắt nhìn Tưởng Lam, khó chịu nói: “Mẹ, mẹ có thể đừng tìm cách phá hủy tình cảm giữa tụi con không?”
“Mẹ chỉ là nhắc nhở con, không muốn con mắt cả người lẫn của mà thôi.” Tưởng Lam cây ngay không sự chết đứng nói.
Tô Nghênh Hạ bất đắc dĩ thở dài, cãi cọ về vấn đề này với Tưởng Lam, thật sự là khiến cho cô đau đầu.
Hàn Tam Thiên lái xe tới khách sạn Khải Úy. Có một người đứng ở cửa, vẻ ngoài và dáng người quen thuộc kia khiến Hàn Tam Thiên chắn động.
Kia chẳng phải là cái tên đánh Đao Thập Nhị vào viện à, sao anh ta lại ở chỗ này!
“Đã lâu không gặp.” Vẻ mặt Đông Hạo lạnh lùng đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên, miễn là gã muốn, chỉ với một Suy nghĩ ở trong đầu là gã đã có thể giết chết Hàn Tam Thiên, nhưng gã không thể làm như vậy mà thôi.
“Không ngờ anh lại là thuộc hạ của Thích Y Vân, nó khiến tôi khá kinh ngạc đấy.”
Hàn Tam Thiên nói.
Ban TU anh có một vài suy đoán về thân phận Thích Y Vân, nhưng bây giò, Đông Hạo xuất hiện, hoàn toàn phá tan những suy đoán trước đó của Hàn Tam Thiên.
Rõ ràng là Thích Y Vân còn lợi hơn suy đoán của anh, hơn nữa không chỉ là lợi hại hơn một ít.
“Cô chủ không cho tôi đụng vào anh, không thì anh sớm đã chết trong tay tôi rồi.” Đông Hạo lạnh lùng nói.
Hàn Tam Thiên gật đầu không phủ nhận, có thể đánh Đao Thập Nhị vào viện, thì l
—) 0705 9117 @52 Á Trang 15 giết anh dễ như trở bàn tay.
“Nhưng anh không dám, dẫn đường đi.”
Hàn Tam Thiên nhàn nhạt nói.
Đông Hạo lập tức siết chặt nắm tay, Hàn Tam Thiên không thèm quan tâm thái độ của gã, đã là khiêu khích trắng trọn. Gã hận không thể một quyền đánh chết Hàn Tam Thiên, nhưng giống như lời Hàn Tam Thiên, gã không dám làm như vậy.
“Đừng có làm ra vẻ nữa, nếu đã là chuyện không dám làm thì cần gì phải vung vẫy nữa?” Hàn Tam Thiên tiếp tục nói.
Đông Hạo lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Sớm muộn gì tôi cũng sẽ tìm được cơ hội xử lý anh.”
“Anh thích cô ta? Cho nên đối mặt với tình cảm cô ta dành cho tôi, anh không cam tâm đúng không?” Hàn Tam Thiên cố ý chọc giận Đông Hạo.
Đông Hạo chọt bùng lên sát khí, nghiên răng nghiễn lợi nói: “Cô chủ không hề thích mày đâu, mày chỉ là có giá trị lợi dụng mà thôi.”
Nghe vậy, Hàn Tam Thiên nở nụ cười, nói: “Hóa ra cô ấy chỉ muốn lợi dụng tôi.”
Đông Hạo sửng sốt, hận đến nghiền răng, lúc này mới hiểu được tại sao Hàn Tam Thiên lại có ý kích thích gã.
Nếu để Thích Y Vân biết gã từng nói như vậy, Thích Y Vân tuyệt đối sẽ không tha thứ cho gã.
“Đây chỉ là suy đoán của chính tôi mà thôi, không liên quan gì đến cô chủ hết.” Đông Hạo nói.
Hàn Tam Thiên chỉ cười không nói, đi vào khách sạn.
Ớ trong thang máy, Đông Hạo lại nhắc tới chuyện ban nấy, nói: “Tôi suy đoán lung tung thôi, hy vọng anh không cho là thật.”
Hàn Tam Thiên không nhịn được nở nụ cười, nói: “Chẳng lẽ, anh chưa từng nghe một câu, càng bôi càng đen à? Anh càng giải thích, thì lại càng cho thấy anh chột dạ.”
“Tôi không có chột dạ, chỉ không muốn anh hiểu lầm cô chủ thôi.” Đông Hạo nói.