Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 183

Giúp chồng dạy con!

Bốn chữ này khiến Hàn Tam Thiên chắn động mạnh, như dời núi lắp biển.

Đặc biệt là hai chữ dạy con, khiến trái tim Hàn Tam Thiên đập thình thịch, mặc dù nói bây giờ đã ngủ cùng Tô Nghênh Hạ trên gường lớn, nhưng anh vẫn chưa từng làm bất kỳ chuyện gì vượt rào, chẳng lẽ, câu này của Tô Nghênh Hạ có ý ám chỉ điều gì?

“Phải rồi, anh bảo để em làm chủ tịch, có ý gì?” Hàn Tam Thiên còn chưa lấy lại tinh thần, Tô Nghênh Hạ đã bắt đầu chủ đề kế tiếp, khiến Hàn Tam Thiên hối hận đến xanh ruột, tại sao mình không tiếp chủ đề vừa nãy.

“Phía ngân hàng có thể tháo túng, có thể thu mua công ty nhà họ Tô.” Hàn Tam Thiên nói rất đơn giản, nhưng chuyện này với anh mà nói thật sự không có gì khó, trực tiếp thu mua công ty nhà họ Tô là được rồi.

“Nói thì dễ, nhưng cần rất nhiều tiền nhỉ?” Bây giờ nhà họ Tô đang rơi vào tình huống mắc nợ, mặc dù dự án phía tây đình công sẽ mang đến cho nhà họ Tô nguy cơ rất lớn, nhưng mấy năm gần đây, nhà họ Tô còn có thể dựa vào tiền trong tay kéo dài hơi tàn, muốn làm được chuyện này, trong mắt Tô Nghênh Hạ cũng không dễ dàng.

“Ngân hàng tạo áp lực, nhà họ Tô không chịu được, Tô Hải Siêu không thể kiên trì quá lâu, bán công ty đi là lựa chọn duy nhất của anh ta, về phần tiêu tiền, dự án phía tây đủ để em kiếm lại rồi.” Hàn Tam Thiên nói.

“Không phải anh bảo bất động sản Nhược Thủy sẽ ngừng hợp tác với nhà họ Tô à? Chẳng lẽ lại muốn đi làm phiền Mọi người trong phòng họp gấp đến mức như kiến bò trên chảo nóng, dự án phía tây bị hãng, ngân hàng liên tục tạo.

áp lực, bây giờ công ty nhà họ Tô đã như một tòa cao ốc lung lay sắp đổ, có thể ngã xuống bắt kỳ lúc nào.

Một khi nhà họ Tô ngã, tắt cả thân thích nhà họ Tô sẽ bị đè chết trong đống phế tích, bọn họ ngồi không ăn bám ở nhà họ Tô, căn bản không chút năng lực nào. Đến công ty khác tất nhiên sẽ bị đào thải thật, cuộc sống yên bình hưởng thụ với bọn họ mà nói đã vô cùng nguy cơ.

“Hải Siêu, chuyện này do một tay cậu đưa đến, nhất định cậu phải nghĩ cách giải quyết.”

“Ngân hàng đã đưa ra thời hạn cuối cùng, dự án phía tây không thể hợp tác tiếp, chúng ta hoàn toàn mất đi khả năng trả nợ. Ngân hàng có lý do chính đáng yêu cầu chúng ta trả sớm, nếu như không làm được, công ty chỉ có thể tuyên bố phá sản.”

“Hải Siêu, cậu thật sự quá ngu xuẩn, đừng tưởng là bọn họ tôi biết cậu ép Tô Nghênh Hạ đi, chuyện xảy ra trước kia chẳng lẽ cậu đã quên rồi hả? Bây giờ không phải Tô Nghênh Hạ hại chết nhà họ Tô, mà là cậu hại chết bọn tôi.

Cả đám thân thích nghiến răng nghiền lợi nhìn Tô Hải Siêu, đi đến bước đường hôm nay đều do Tô Hải Siêu tạo thành, vì vậy bọn họ chỉ có thể dùng trách cứ để trút bất mãn của mình.

“Mấy người nói đủ chưa?” Giọng điệu Tô Hải Siêu lạnh lẽo.

nói: “Nói đủ rồi thì nghe thử lời tôi muốn nói, đám phế vật mấy người đã cống hiến gì cho công ty? Bây giờ có tư cách gì tới chỉ trích tôi?”

“Hải Siêu, cậu có ý gì!”

“Chẳng lẽ trước kia ở công ty cậu đã có thành tích gì hả?

Cậu có thể lên làm chủ tịch chẳng qua là vì cậu là đàn ông mà thôi.”

“Có máy tên phế vật thật đúng là xem mình như người tài, nếu không có bà cụ, cậu có tư cách gì làm chủ tịch, tôi ngược lại cảm thấy Tô Nghênh Hạ có bản lĩnh hơn cậu.”

“Sớm biết vậy để Tô Nghênh Hạ làm chủ tịch thì sẽ không có nhiều chuyện phiền phức thế này rồi, nói không chừng công ty còn có thể phát triển tốt hơn, rơi vào trong tay cậu mới bao lâu chứ.”

Nghe nói thế, Tô Hải Siêu càng tức giận, con điếm Tô Nghênh Hạ kia dựa vào đâu mà so sánh với anh ta?

“Nếu các người bắt mãn với tôi thì bây giờ có thể cút khỏi công ty, lúc công ty nguy nan, không cần các người tới đổ thêm dầu vào lửa.” Tô Hải Siêu nói.

“Muốn đuổi bọn tôi ra khỏi công ty? Tô Hải Siêu, cậu cho rằng hiện tại trong công ty còn ai nghe lời cậu sao?”

“Cậu có quyền gì đuổi bọn tôi đi.”

Đương lúc trong phòng họp liên tục cãi vã, Đỗ Hồng đến công ty.

Thân là chủ tịch ngân hàng lúc trước cho nhà họ Tô vay tiền, Đỗ Hồng đã bị Hàn Tam Thiên bảo tới gây áp lực cho.

nhà họ Tô, mục đích hôm nay ông tới, xem như mang đến cho nhà họ Tô một tin tốt.

Nhưng Đỗ Hồng không rõ lắm, sao Hàn Tam Thiên lại ngầm làm những chuyện này, trong mắt ông một nhà họ Tô nho nhỏ còn chẳng bằng cọng lông, cần gì phải phí nhiều công sức như vậy?

Sau khi Tô Hải Siêu biết Đỗ Hồng đến công ty lập tức kêu thư ký đón Đỗ Hồng vào phòng họp.

“Chủ tịch Đỗ, sao hôm nay ông lại rảnh rỗi đến đây?” Tô Hải Siêu hỏi Đỗ Hồng.

“Giám đốc Tô, tôi mang tin tốt đến cho cậu.” Đỗ Hồng nói.

Nghe nói thế, sắc mặt Tô Hải Siêu vui vẻ, tuy rằng không còn hợp tác dự án phía tây, nhưng chỉ cần ngân hàng thư thả cho, nhà họ Tô vẫn còn cơ hội trở mình.

“Chủ tịch Đỗ, ông chịu cho chúng tôi thời gian hả?” Tô Hải Siêu mừng rỡ nói.

“Cho cậu thời gian?” Đỗ Hồng khinh thường nhìn thoáng qua Tô Hải Siêu, nói: “Không có dự án phía tây, nhà họ Tô lấy tư cách gì nợ, cho dù tôi cho cậu thời gian, cậu trả được tiền sao?”

Tô Hải Siêu nhíu mày, tin tốt là tự Đỗ Hồng ông nói, nếu không phải cho thêm thời gian thì là tin tốt gì chứ?

“Chủ tịch Đỗ, ông có ý gì?” Tô Hải Siêu không hiểu hỏi.

“Có người chịu thu mua công ty của các người, hơn nữa người đang tại chức cũng có thể tiếp tục ở lại công ty, chẳng lẽ còn không phải tin tốt sao?” Đỗ Hồng nói.

“Không được.” Tô Hải Siêu không chút suy nghĩ từ chối, công ty bị thu mua, anh ta còn chưa ngồi nóng vị trí chủ tịch, há lại muốn chắp tay tặng người khác, đó là chuyện anh ta tuyệt đối không thể chấp nhận.

Nhưng những thân thích khác nghe nói thế, mang ý kiến khác, chỉ cần có thể tiếp tục ở lại làm việc, còn có thể giữ vị trí hiện tại. Đối với bọn họ mà nói thật là một chuyện tốt, về phần ai làm chủ tịch, có quan trọng không?

“Tô Hải Siêu, bây giờ đối với nhà họ Tô mà nói là một cơ hội, có người chịu tiếp nhận cục diện rối rắm này, cậu nên cười trộm đi, vậy mà còn không đồng ý?” Đỗ Hồng nói.

“Chủ tịch Đỗ, công ty là của nhà họ Tô, tuyệt đối sẽ không cho những người khác, tôi mới là chủ tịch, không ai có tư cách đầy tôi ra.” Thái độ Tô Hải Siêu cứng rắn nói.

“Tô Hải Siêu, cậu muón chết thì chết một mình là được, tại sao phải kéo chúng tôi chết chung.”

“Chủ tịch Đỗ mang đến một cơ hội tốt như vậy, cậu còn không biết cảm kích quý trọng, muốn để nhà họ Tô phá sản mới chịu sao?”

“Cậu làm chủ tịch sẽ chỉ hại công ty, còn mặt mũi ngồi vị trí này sao?”

Nghe thân thích nói, sắc mặt Tô Hải Siêu tái xanh, trước kia bọn người này đều mặt dày nịnh nọt anh ta, nhưng bây giờ cả đám đều coi anh ta như kẻ thù.

“Tôi mới là chủ tịch, ở đây không có chỗ cho máy người nói chuyện, câm miệng cho tôi.” Tô Hải Siêu phẫn nộ nói.

“Tôi ngược lại cảm thấy những người này nói rất có lý, Tô Hải Siêu, tôi cho cậu thêm ba ngày, néu không tôi sẽ đưa ra yêu cầu cưỡng chế chấp hành với tòa án, đến lúc đó không chỉ là công ty phá sản, đám các người, toàn bộ đều phải lưu lạc đầu đường.” Đỗ Hồng đứng dậy, bước ra khỏi phòng họp.

Ba ngày!

Ba ngày này đối với Tô Hải Siêu mà nói, có cũng được mà không có cũng chẳng sao, anh ta không làm gì được, chẳng lẽ nhà họ Tô thật sự sắp xong đời rồi sao?

“Tô Hải Siêu, cậu nghĩ kỹ đi, nếu thật sự phải cưỡng chế chấp hành, cậu là chủ tịch, gánh trách nhiệm lớn nhất, đến lúc đó cậu cả nhà cũng không có mà ở.”

“Chiếm vị trí của tịch còn có thể ngồi mấy ngày? Cậu đừng để thấy quan tài mới đỗ lệ được không?”

“Bà cụ thật sự chết không đúng lúc, néu không, công ty cũng sẽ không ra nông nỗi này.”

Mọi người nhà họ Tô tức giận bất bình nói, bọn họ rất hy vọng có thể bán công ty đi, nhưng quyền quyết định cuối cùng nằm trong tay Tô Hải Siêu, nếu anh ta không chịu, bọn họ cũng chỉ có thể tro mắt nhìn công ty đóng cửa phá sản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK