Chương 174: Đập vỡ con Audi
Vào năm giờ chiều ngày hôm đó, Hàn Tam Thiên nhận được một cuộc gọi từ Khổng Võ. Anh hỏi địa chỉ của bữa tiệc và lái xe con xe Audi đi.
Con xe Lamborghini lúc gần đây đang không hoạt động được.
Nó bị Tạ Ngữ Phù phá hủy khá nặng nề, nên phải cho người đến mở từng bộ phận trên xe ra để xem xét. Chi phí cũng không hề nhỏ, khiến người của công ty bảo hiểm sau khi nghe thôi là đã muốn khóc một trận.
Sau khi đến địa điểm họp, Hàn Tam Thiên thấy rằng đây là một câu lạc bộ tư nhân, có vẻ khá cao cấp.
Có rất nhiều chiếc xe sang trọng đậu ở cửa. Nó gần như là một triển lãm xe hơi sang trọng. Mặc dù con Audi A6 của Hàn Tam Thiên cũng tốt, nhưng nó trông thật chán nản ở lối vào của câu lạc bộ này, và thậm chí không ai thèm liếc mắt nhìn nó một cái.
Ngay khi Hàn Tam Thiên tìm thấy một chỗ đậu xe và chuẩn bị đi vào, một người phục vụ chạy tới và đập vào cửa số xe Hàn Tam Thiên một cách sốt ruột.
Hàn Tam Thiên đạp phanh, nhắn mở cửa số và hỏi một cách khó hiểu: “Có chuyện gì vậy?”
“Tôi xin lỗi, nơi này không được phép đỗ xe, anh tìm địa điểm khác đi.” Người phục vụ nhìn Hàn Tam Thiên với thái độ khinh bỉ.
“Đây không phải là chỗ đậu xe à?” Hàn Tam Thiên bước xuống xe, chỉ vào chỗ đậu xe và nói.
Người phục vụ mỉm cười một cách ảm đạm, chỉ vào những chiếc xe bên cạnh và nói: “Anh nhìn xem đây là những loại xe gì, còn xe anh lại là loại nào, có tư cách gì để dừng ở đây.”
“Không phải tất cả đều là xe bốn bánh à, có gì khác nhau sao?”
Hàn Tam Thiên mỉm cười một cách bắt đắc dĩ. Anh không ngờ rằng nhân viên phục vụ trong câu lạc bộ tư nhân này lại kiêu ngạo như vậy, ngay cả chiếc Audi A6 cũng bị coi thường.
“Người ta thì chỉ một cái bánh xe thôi cũng đã đáng giá vô cùng, có thể so sánh sao? Hơn nữa, đây là chỗ đậu xe riêng của câu lạc bộ của chúng tôi, dành cho những người di đến câu lạc bộ. Anh không đủ điều kiện để đậu xe ở đây.” Người phục vụ nói.
“Anh có chắc chắn rằng tôi sẽ không đến câu lạc bộ không?”
Hàn Tam Thiên nói.
Người phục vụ thở dài nói: “Đừng xấu hổ, anh bạn. Câu lạc bộ của chúng tôi đã được bao trọn từ trên xuống dưới. Khách đến tối nay đều là những nhân vật có tầm cỡ ở thành phố Thiên Vân. Anh nhìn những chiếc xe ở nơi này xem, có cái nào dưới một triệu không? “
Trong bãi đậu xe, thực sự có không chiếc ô tô nào dưới một triệu.
Lại thêm một chiếc Porsche 911 khác xuất hiện.
“Tình huống nào đây, phục vụ, còn chỗ đậu xe không?” Một cái đầu vươn ra khỏi xe và hét lên với người phục vụ một cách thiếu kiên nhẫn.
Người phục vụ vội vã chạy nhanh đến đó với một nụ cười trên ` khuôn mặt và nói, “Anh à, còn có một chô đậu xe. Đừng lo, tôi sẽ bảo anh ấy lái xe đi ngay lập tức.”
Khi người phục vụ quay sang Hàn Tam Thiên, khuôn mặt của anh ta trở nên lạnh lùng và nói: “Còn không nhanh di chuyển xe đi chỗ khác, đừng làm chậm trễ việc vị này đỗ xe.”
Hàn Tam Thiên đã nhìn thấy rất nhiều người thiên vị những người giàu, nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp loại người vô lý thế này.
“Nếu tôi không di chuyển thì sao?” Hàn Tam Thiên nói một cách lạnh lùng.
“Anh muốn gây rắc rối à?” Khuôn mặt của người phục vụ trở nên tức giận.
Lúc này, người lái chiếc Porsche có lẽ đã mắt kiên nhẫn chờ đợi và bước ra khỏi xe. Anh ta đi đến trước chiếc xe Audi, đá vào đầu xe và nói: “Nếu cần thì phá hỏng chiếc xe này đi, mau lái nhanh đi, đừng làm phiền tôi đậu xe.”
Hàn Tam Thiên nhíu mày, tính tình của những người trẻ ngày nay thực sự không hề dễ chịu. Những tên công tử giàu có này từ nhỏ đã chưa bao giờ chịu thiệt hại. Vì vậy, họ rất kiêu ngạo và thiếu hiểu biết.
“Trông chừng xe cẩn thận, nếu có một chút thiệt hại gì, anh không thể đền được.” Hàn Tam Thiên nói với người phục vụ, rồi sau đó ra vẻ là phải đi, cũng không đưa xe rời đi.
Khi tên công tử lái chiếc Porsche thấy vậy, anh ta lại đá một cước nữa vào đèn pha và nói với Hàn Tam Thiên: “Anh định làm cái quái gì vậy? Tôi bảo anh phải di chuyển chiếc xe, có tin là tôi cho anh một trận hay không.”
“Có thể thử xem thế nào.” Hàn Tâm Thiên nói một cách thản nhiên.
Nhìn thấy bước chân liên tục của Hàn Tam Thiên, chàng trai trẻ cảm thấy mình bị phớt lờ, khiến anh ta tức giận, và bước đến phía sau Hàn Tam Thiên, nắm lấy vai của Hàn Tam Thiên.
“Anh bạn, làm người đừng quá kiêu ngạo, nếu không thì anh không gánh vác nổi hậu quả đâu.” Người đàn ông đe dọa Hàn Tam Thiên.
“Những lời nói này nên áp dụng với anh thì hơn, buông tôi ra.”
Hàn Tam Thiên cười khẩy.
“Buông ra cũng được, nếu anh lái thứ chết tiệt này và cho nó biến mắt ngay trước mặt tôi, tôi có thể để anh đi.”
“Nếu tôi nói không thì sao?”
“Không?” Người nọ cười một cách lạnh lùng và nói: “Vậy thì phải nhìn xem anh có khả năng đến mức nào.”
Ngay khi vừa dút lời, anh ta liền đá vào lưng Hàn Tam Thiên.
Cảm nhận được động tác của đối phương, Hàn Tam Thiên quay sang một bên và đá ra với một cú đá nhanh hơn. Chàng trai ngã xuống đất và lăn vài vòng trước khi dừng lại.
“Mẹ nó, anh là ai mà dám chống trả!” Người nọ nghiền răng, nói một cách tức giận.
“Đừng hỏi tôi là ai, tôi là người mà anh không thể chọc vào.”
Hàn Tam Thiên tiếp tục đi về phía câu lạc bộ.
Người phục vụ chết lặng. Một người đi xe Audi dám đánh người đi xe Porsche, người này không muốn sống nữa sao?
Anh ta nhanh chóng đến bên chàng trai trẻ, giúp anh ta đứng dậy và hỏi: “Anh có ổn không.”
Chàng trai hất tay người phục vụ ra. Anh ta nghiến răng và nói: “Chết tiệt, một tên phế vật, thế mà dám xúc phạm ta. Thế thì đừng di chuyển xe nữa, tôi sẽ chơi với anh.”
Sau khi nói xong, chàng trai trẻ bước vào xe, nỗ máy và phóng thẳng vào chiếc xe Audi. Anh ta đâm chiếc Audi, rồi để chiếc Porsche vào trong bãi đỗ xe.
Người phục vụ cảm thấy kinh sợ. Đây là chiếc xe hơi có giá hàng triệu. Dùng xe này chỉ để chơi đùa, người này cũng thừa tiền quá rồi.
Hơn nữa, người vừa rồi lái xe Audi kia, nếu đắc tội một người như vậy, thì đây chính là kết cục sao?
“Chơi với xe của anh trước. Đây là bãi đậu xe của anh Khổng.
Để tôi xem anh chạy như thế nào.” Người nọ có khuôn mặt thư sinh, anh ta không cảm thấy đau khổ một chút nào vì chiếc xe bị hỏng. Dù sao thì, anh ta cũng không cần để ý đến một chiếc Porsche. Đây cũng không phải là một chiếc xe tốt.
Lúc này, một chiếc xe thể thao khác lái tới. Sau khi người chủ xuống xe, anh ta đi đến chỗ chỗ chiếc xe Porsche và nói với vẻ mặt ngạc nhiên: “Khương Đào, đây là tình huống như thế nào Vậy, sao xe của anh lại thành ra thế này?”
“Một tên muốn tranh chỗ đậu xe với tôi, tôi đã đây chiếc xe của anh ta đi.” Khương Đào nói.
Người phục vụ cảm thấy kinh sợ. Đây là chiếc xe hơi có giá hàng triệu. Dùng xe này chỉ để chơi đùa, người này cũng thừa tiền quá rồi.
Hơn nữa, người vừa rồi lái xe Audi kia, nêu đắc tội một người như vậy, thì đây chính là kết cục sao?
“Chơi với xe của anh trước. Đây là bãi đậu xe của anh Khổng.
Để tôi xem anh chạy như thế nào.” Người nọ có khuôn mặt thư sinh, anh ta không cảm thấy đau khổ một chút nào vì chiếc xe bị hỏng. Dù sao thì, anh ta cũng không cần để ý đến một chiếc Porsche. Đây cũng không phải là một chiếc xe tốt.
Lúc này, một chiếc xe thể thao khác lái tới. Sau khi người chủ xuống xe, anh ta đi đến chỗ chỗ chiếc xe Porsche và nói với vẻ mặt ngạc nhiên: “Khương Đào, đây là tình huống như thế nào Vậy, sao xe của anh lại thành ra thế này?”
“Một tên muốn tranh chỗ đậu xe với tôi, tôi đã đầy chiếc xe của anh ta đi.” Khương Đào nói.
bè của Khổng Võ, nhưng gã này đã đi đâu rồi?
Trong khi Hàn Tam Thiên đang xem xét tình hình trên sân ở ngoài trời thì Khương Đào cũng đến đó.
Tối nay, bữa tiệc này là một nhóm những cô cậu giàu có và thuộc thế hệ thứ hai ở thành phố Thiên Vân uống rượu với nhau. Rốt cuộc thì, họ cũng có những buổi tiệc kiểu này ít nhất mười lần một tháng.
Có một câu nói là “Có tiền có thời gian”. Ý nói là những loại gia đình giàu có như thế này, thì họ có thể cứ đi xe sang, mặc đồ hàng hiệu mà không cần phải làm cái gì cả. Ngoài ăn và uống ra, họ gần như không có kỹ năng nào khác.
Khi Khương Đào nhìn thấy Hàn Tam Thiên, anh ta nói với những người bên cạnh: “Đây là một tên phế vật, tôi không mong đợi gì ở một người lái một chiếc Audi bị hỏng, anh ta thậm chí còn dám đến bữa tiệc của chúng ta.”
Người nọ nhìn Hàn Tâm Thiên với một nụ cười khinh bỉ và nói: “Mỗi lần chúng ta có tiệc, thì cũng phải có một vài tên rác rưởi trà trộn vào. Không phải là muốn nịnh bợ chúng ta sao?”
Khương Đào mỉm cười và nói: “Điều đó cũng đúng. Những kẻ không có tầm ảnh hưởng này muốn hòa nhập vào vòng tròn xã giao của chúng ta. Nhưng hoàn cảnh gia đình khác nhau, làm thế nào những tên vô dụng này có thể trở thành bạn của chúng ta được.”
“Thế nào, muốn tôi chơi với anh ta không?”
“Được, loại rác rưởi này, nếu như không dạy cho anh ta một bài học, anh ta sẽ thực sự coi chính mình là một nhân vật lớn.”
Khương Đào nói.
Người nọ cầm ly rượu đi về phía Hàn Tam Thiên.
“Chiếc Audi bị hỏng bên ngoài là của anh à?” Người nọ tới chỗ Hàn Tam Thiên và cười khẩy.
“Anh không biết tôi à?” Hàn Tâm Thiên nhướng mày nói một cách không quan tâm.
“Tất nhiên là tôi không biết loại rác rưởi này, nhưng tôi sẽ dọn sạch nó. Những người không đủ năng lực không có tư cách xuất hiện trong bữa tiệc của chúng ta.” Sau khi người nọ nói xong, một ly rượu được đỗ trực tiếp lên mặt Hàn Tam Thiên.