Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 304:

 

“Đúng!” Viêm Quân không hề do dự nói.

 

Lúc này, Tô Hải Siêu đã bị Hàn Tam Thiên đánh tới góc tường, đừng nói phản kháng, có thể chịu nổi mấy đắm đã là không tồi rồi.

 

Tô Hải Siêu mặt mũi bầm dập, ngay cả xin tha cũng nói không nên lời, chỉ cảm thầy toàn thân không có chỗ nào là không đau, không khác xé tim rách phổi là máy.

 

Sau khi Hàn Tam Thiên dừng tay, trở về đứng bên cạnh Viêm Quân. Vẻ mặt không khác Viêm Quân — đều bình thản, thờ ơ như nhau.

 

“Chưa chết thì mau đi theo tôi.” Nói xong lời này, Thân Ông là người đầu tiên rời khỏi phòng.

 

Mặc dù Tô Hải Siêu đau đến mức chỉ muốn nằm mãi trên mặt đất, nhưng nhìn thấy Thân Ông rời đi, nếu còn không đi anh ta sẽ chết ở chỗ này cũng nên. Vì thế Tô Hải Siêu đành cắn răng đứng lên, chạy nhanh đuổi kịp bước chân của Thân Ông.

 

Trong phòng chỉ còn lại hai người là Hàn Tam Thiên và Viêm Quân, nhìn thấy vét máu trên đầu Hàn Tam Thiên, vẻ mặt Viêm Quân xuất hiện vẻ đau lòng, nói: “Cho tới tận bây giờ, Thân Ông vẫn thích Nam Cung Thiên Thu, chuyện con ép Nam Cung Thiên Thu phải chết, ông ta hẳn là đã biết. Thế nên mới nâng đố Tô Hải Siêu để đối phó con.”

 

“Con biết, ông ta phải giúp Hàn Quân đoạt lại nhà họ Hàn, nhưng mà con không đề nhà họ Hàn vào mắt. Cũng chưa từng nghĩ tới chuyện chiếm sản nghiệp của nhà họ Hàn làm của riêng.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Viêm Quân gật đầu, về điểm này thì ông hiểu rõ. Hàn Tam Thiên sớm đã không xem mình là người nhà họ Hàn, sao anh có thể lây một phân một hào nào của nhà họ Hàn chứ?

 

“Thân Ông không phải là một người dễ đối phó, có cần ông giúp con không?”

 

Viêm Quân hỏi.

 

Hàn Tam Thiên lắc đầu không chút do dự, nói: “Ông à, con có thể ứng phó được, hãy tin con.”

 

Câu trả lời này cũng không nằm ngoài dự đoán của Viêm Quân. Dựa vào tính cách cứng cỏi của anh, sao có thể yêu cầu người khác hỗ trợ chứ, nếu không anh cũng đâu có tư cách tên là Hàn Tam Thiên?

 

“Tên nhóc này, từ nhỏ đến lớn đã có thói quen chuyện gì cũng đều một mình gánh chịu. Nhưng đôi khi cũng cần thả lỏng bản thân, dây căng quá thì dễ đứt.” Viêm Quân nói.

 

“Ông à, con có cách thả lỏng của mình, về điểm này ông cứ yên tâm. Hơn nữa, Tô Hải Siêu đối với con mà nói, quả thực không đáng để nhắc tới.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Đúng thật là Tô Hải Siêu không đáng nhắc tới, đồ bỏ đi này ngay cả tư cách làm đối thủ của Hàn Tam Thiên cũng không có.

 

Nhưng Viêm Quân vẫn hơi lo lắng về Thân Ông, dù sao ông cũng không có khả năng lần nào cũng xuất hiện giống như hôm nay. Vả lại lão già kia cũng không phải là người tuân thủ quy tắc.

 

“Đúng rồi, ông ta có đánh con không?”

 

Viêm Quân hỏi.

 

“Đạp con một cái.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Trên mặt Viêm Quân xuất hiện nụ cười, ông nói: “ Ông là người nói một không nói hai. Một cái đạp này, ông sẽ báo thù thay cho con, đồng thời cảnh cáo lão già kia, để ông ta nhớ kỹ quy tắc.”

 

“Con cảm ơn ông.”

 

“Nếu không có chuyện gì thì ông đi trước.”

 

Viêm Quân dút lời liền đi ra ngoài phòng.

 

Dáng vẻ Hàn Tam Thiên muốn nói rồi lại thôi. Lúc Viêm Quân đi tới cửa, cuối cùng anh cũng không nhịn được mở miệng nói: “Ông ơi, con có chuyện muốn hỏi ông.”

 

Viêm Quân không quay đầu lại mà nói thẳng: “Nếu con muốn hỏi chuyện của Hàn Thiên Dưỡng, ông không thể cho con câu trả lời. Chỉ có thể nói mọi thứ đều có khả năng, cần con phải tự mình đi chứng thực. Nhưng mà con đường này cực kỳ nguy hiểm, tự con phải suy nghĩ kỹ càng.”

 

Sau khi Thân Ông đưa Tô Hải Siêu đi, ông ta hận không thể giết chết Tô Hải Siêu. Vừa rồi ở trước mặt Viêm Quân mát hết thể diện, mặt già của ông ta quả thực không biết đặt ở đâu.

 

Nhưng Tô Hải Siêu không phải là một người như vậy sao? Một tên bỏ đi sao có thể so sánh với Hàn Tam Thiên đã ẩn nhẫn nhiều năm được?

 

Nhưng Thân Ông cũng không còn lựa chọn nào khác, hiện giờ quân cờ tốt nhất ông ta có thể nghĩ đến và tìm được, chỉ có một mình Tô Hải Siêu.

 

Tô Hải Siêu căm hận Hàn Tam Thiên, thúc đẩy hi vọng báo thù trong lòng anh ta, và trong chuyện này Thân Ông có thể cho anh ta một chút ngon ngọt. Con chó này sẽ vẫn trung thành với ông. Đợi sau này Hàn Quân ra tù rồi, gã mới có thể có một sự trợ giúp tốt nhất.

 

Mười năm cực khổ trong tù, cho dù vận dụng quan hệ và và có thái độ cải tạo tốt để được giảm án thì cũng cần vài năm mới được đi ra. Mây năm cách biệt với xã hội, thế giới bên ngoài sẽ khiến Hàn Quân cảm thấy xa lạ. Vì vậy Thân Ông cần phải giúp Hàn Quân bồi dưỡng một con chó biết được tình hình ở bên ngoài.

 

Đi theo bên cạnh Thân Ông, tuy Tô Hải Siêu đang cúi đầu nhưng trong lòng lại vô cùng khinh thường. Lão già này rõ ràng là không thể so với ông già vừa nãy. Vậy mà anh ta lại đi làm chó cho một kẻ như vậy, điều này khiến cho Tô Hải Siêu cảm thầy không thể nhìn thấy chút hy vọng nào trong tương lai của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK