Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 421:

 

“Tôi muốn theo đuổi tôi, nhưng tôi không có thời gian để lãng phí trên người cái vị, vì thế mong các vị đừng làm phiền tôi.” Lời Thích Y Vân nói như sét đánh, những người tham gia tiệc từ thiện hôm nay đều là những nhân vật nổi tiếng ở thành phố Thiên Vân này, nhưng qua miệng của cô, đều biến thành ruồi bọ.

 

Một câu nói có thể đắc tội đến mọi người, cho dù là Thiên Xương Thịnh cũng không thể nói năng tùy tiện như thé, thế nên giờ phút này nội tâm lão Thiên một nửa là khiếp sợ, một nửa là kinh ngạc.

 

“Người phụ nữ này, không sợ phiền phức sao?” Thiên Xương Thịnh cười khổ nói.

 

Mặc dù ông không tán thành hành động này của Thích Y Vân, nhưng sự can đảm và dũng cảm này, không khỏi khiến Thiên Xương Thịnh khâm phục.

 

Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao cảm thấy ngơ ngác, bởi vì trong mắt họ Thích Y Vân là kiểu người sợ phiền phức, và dường như trong cuộc sống của cô không tồn tại hai từ mạnh mẽ. Nhưng hôm nay, vừa mới thôi! Thích Y Vân lại tỏ ra mạnh mẽ như thế, khiến hai người bọn cô không hít thở nỗi.

 

“Này… đây là Thích Y Vân mà chúng ta biết sao?” Thẩm Linh Dao kinh ngạc nói.

 

Tô Nghênh Hạ lắc đầu, cô không dám khẳng địnhđịnh, bởi vì cảm giác của cô và Thẩm Linh Dao giống hệt nhau.

 

“Đột nhiên Y Vân trở nên thật xa lạ.” Tô Nghênh Hạ hít sâu nói.

 

Hàm Tam Thiên trầm mặc ngồi bên cạnh Tô Nghênh Hạ, Tô Nghênh Hạ cảm thấy Thích Y Vân xa lạ, không phải do Thích Y Vân thay đổi mà cô ta chỉ biểu hiện ra bao giò thay đổi, Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao đã nhận ra bộ mặt thật của cô ta, mặt nạ này của cô ta, cô ta đã mang nó lâu lắm rồi. Thậm chí còn lâu hơn Hàn Tam Thiên.

 

Kiểu phụ nữ này khiến Hàn Tam Thiên thấy e ngại, tất nhiên không phải anh sợ, chỉ là cảm giác kiểu phụ nữ ngắm ngầm chịu đựng, nhưng một khi đã lộ rõ bộ mặt thật thì sẽ gây ra một loạt phản ứng dây chuyền lớn.

 

Đáng sợ hon là, loại người này lại vì anh mà đến.

 

“Gô… cô đừng cho rằng bản thân xinh đẹp là muốn làm gì làm.”

 

“Biết chúng tôi là loại người nào không?

 

Còn dám không để chúng tôi vào mắt sao?”

 

“Hừ, một câu của cô có thể đắc tội mọi người, không lường trước được hậu quả à?

 

Vẻ đẹp của Thích Y Vân đã chinh phục được rất nhiều người, nhưng lần này cô nói lại chọc giận rất nhiều người, đặc biệt Thích Y Vân mà bị phớt lờ, khiến cho họ không còn nơi để dụng võ, lần này Thích Y Vân khiến nhiều người tức giận, họ đột nhiên muốn lên tiếng để chống lại Thích Y Vân.

 

Đối mặt với những lời chỉ trích liên tiếp, Thích Y Vân như đặt bản thân vào bão táp, đứng bắt động.

 

“Tôi nói gì sai à?” Thích Y Vân nhẹ nhàng nói, dường như nếu cô thể hiện lập trường của mình thì sẽ không bao giờ chùn bước.

 

“Gõ là Er mien ngạo mạn như thế? Bố mẹ cô có biết được hành động ngu ngốc này của cô không?” Người nào đó lên tiếng, Thích Y Vân dám biểu hiện thái độ như thé, tất nhiên là có người chống lưng.

 

Câu hỏi này cũng là ván đề mà rất nhiều người muốn biết. Để dạy dỗ Thích Y Vân, tốt nhất là phải tìm hiểu bối cảnh của cô trước, nêu không họ có thể tự hại mình.

 

Bài học rút ra từ Giang Phú còn rõ mồn một trước mắt, ai cũng không ngờ, chỉ sai một bước có thể khiến cuộc đời mình thất bại hoàn toàn như thế.

 

“Dựa vào các vị mà cũng có tư cách biết tôi là ai sao? Thích Y Vân trưng ra vẻ mặt khiêu khích, nói.

 

Người vừa đặt câu hỏi giận đến mặt xanh đi, nhưng dưới thái độ mạnh mẽ của Thích Y Vân, khiến người đó thêm phần lo lắng, bối cảnh của người phụ nữ này chắc hẳn rất lợi hại, thế nên anh ta cũng không dám mỏ miệng nữa.

 

Mọi người ở đây không còn ai dám truy hỏi về việc này nữa.

 

Thích Y Vân không Bhï EHiEff được cảm tình của mọi người, mà giây phút này khí thế của cô khiến những nhân vật lão làng của giới thượng lưu cũng không dám ngắng đầu.

 

Vẻ mặt Thiên Xương Thịnh lộ vẻ cảm thán, thành phô Thiên Vân nhỏ bé này, sao đột nhiên lại xuất hiện nhiều nhân vật lợi hại như vậy.

 

Trước có Hàn Tam Thiên, chủ nhân trẻ tuổi của Hàn gia, người phụ nữ không rõ lai lịch lại toát ra phong thái mạnh mẽ như thế, thành phố Thiên Vân này, thật sự náo nhiệt rồi đây.

 

Hội từ thiện vắng vẻ đến nỗi cái kim rơi cũng nghe thấy tiếng, Thích Y Vân khí thế như nữ vương ở trên cao, khiến những lão đại trong giới thương nhân cũng không thở nổi. Lúc này Thiên Xương Thịnh đã phát hiện ra một hiện tượng vô cùng thú vị, khiến mặt ông ta xuất hiện nụ cười đầy nếp nhăn có thể kẹp chết cả con muỗi.

 

Ông ta phát hiện ra ánh mắt Thích Y Vân nhìn bất cứ người đàn ông nào cũng đều đầy sự coi thường, hơn nữa sự coi thường này phát ra từ trong xương cốt cô ta, nhưng lúc cô ta nhìn thấy Hàn Tam Thiên thì lại khác hoàn toàn, trong ánh mắt đó chính là biểu hiện của một loại quyến rũ, dường như đang muốn chứng minh với Hàn Tam Thiên điều gì.

 

“Thú vị, quá thú vị rồi.” Thiên Xương Thành không nhịn được mà cười rộ lên, may thay Thiên Linh Nhi đã hoàn toàn thoát ra khỏi mối quan hệ này, trở thành em gái của Hàn Tam Thiên, nếu không thì con bé lại có thêm một đối thủ nặng ký rồi.

 

“Ông nội, có gì thú vị vậy?” Thiên Linh Nhi hiếu kỳ không hiểu nồi hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK