Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 373:

 

“Anh không cần biết, hơn nữa tôi nói cho anh biết, nếu anh ta không chết, sau này anh sẽ vô cùng nguy hiểm, nếu anh ta báo thù, sẽ mang đến cho anh nhiều phiền phức.” Văn Lương nói.

 

“Làm tôi sọ? Cậu cho rằng tôi sẽ sợ anh ta sao?” Lục Huân khinh thường nói.

 

“Anh ta có cho ra 3 triệu tệ để mua vòng cổ vĩnh hằng, anh cảm thấy anh ta chủ đơn giản là kẻ có tiền không thôi sao?”

 

Văn Lương nói.

 

Điểm này đúng là không đơn giản, hơn nữa Lục Huân cũng nói rồi, cũng vì nguyên nhân này, nên mới không dám dễ dàng giết Hàn Tam Thiên.

 

“Anh ta không đơn giản, nếu tôi giết anh ta, chẳng phải sẽ gặp phiền phức lớn sao?” Lục Huân nói.

 

“Anh quên chính mình vì sao lại ở đây rồi sao? Anh ở đây có du thuyền, ở biển còn có cá mập giúp anh xử lý thi thể, đường là cậu cả nhà họ Lục, chẳng lẽ ngay cả điểm ấy anh cũng không có lá gan làm sao?”

 

Văn Lương cô ý khích bác nói.

 

Giết người hủy thi, chờ thi thể Hàn Tam Thiên ở trong bụng cá mập, dù cho ai điều tra chuyện này cũng khó có thể tra ra, đây thật là một biện pháp tốt.

 

Hơn nữa như vậy cũng tránh được việc Hàn Tam Thiên trả thù, cũng có thể nói là một mũi tên trúng hai đích.

 

Thấy Lục Huân còn do dự, Văn Lương tiếp tục nói: “Cậu chủ Lục, cậu chẳng lẽ đã quên ở buổi đấu giá của thương hội anh ta là người như thế nào sao? Hiện tại ở đảo Cơ Nham rất nhiều người ở đang cười nhạo anh, nói anh người nhà họ Lục lớn nhỏ đều là một quả hồng mềm, ngay cả một người ngoài đều không thể đối phó được, anh không thật sự là một quả hồng mềm chứ.”

 

Mặt Lục Huân vẫn lạnh lùng, vỗ bàn đứng dậy, nồi giận nói: “Văn Lương, tin hay không tôi xé rách miệng cậu, Lục Huân tôi như thế nào có thể là quả hồng mềm được.”

 

“Nếu không phải, vậy anh vì cái gì không dám giết anh ta?” Văn Lương cười nói.

 

“Ai nói tôi không dám, cậu yên tâm, tôi sẽ để anh ta phải chết.”

 

Văn Lương vừa lòng đứng dậy, đưa ra một cái danh thiếp: “Đây là địa chỉ của cô ta, nhớ kỹ lời tôi nhắc nhở, anh ta không chết, anh sẽ càng có nhiều phiền toái.”

 

Cầm danh thiếp, Lục Huân như bắt được châu báu, gã đối với Tô Nghênh Hạ khát cầu đã muốn phát điên rồi, bởi vì gã biết, chỉ có người phụ nữ này, mới có thể làm Han Tam Thiên thuần phục trước mặt gã.

 

“Lại có thể trốn ở một homestay, khó trách lại khó tìm như vậy, nhưng hiện tại, cô trồn không thoát khỏi tay tôi đâu.” Vẻ mặt Lục Huân tục tĩu đầy ý cười, ánh mắt tràn đầy thương hại, lầm bầm nói: “Hàn Tam Thiên, xem mày còn dám mạnh miệng không, tao sẽ nhanh chóng đưa người phụ nữ đến trước mặt mày, để mày trơ mắt nhìn tao chà đạp cô ta.”

 

Rờòi khỏi hội sở, Lục Huân gọi máy tên thủ hạ, lái xe về phía mấy homestay.

 

Tô Nghênh Hạ đang ngồi ở phòng khách homestay, vẻ mặt hoảng sợ, tưởng tượng đến lúc Lục Huân ở trong điện thoại tra tần Hàn Tam Thiên, lòng của cô không thể bình tĩnh nổi, may mắn cô đã nghĩ thông, cô đi nhà họ Lục không có tác dụng gì, ngược lại càng tăng nguy hiểm cho bản thân, cho nên lúc này không có suy nghĩ gì, mà ngồi ở phòng khách im lặng chờ bọn Mặc Dương đến.

 

“Nghênh Hạ, cô uống nước đi.” Từ Đồng nói với Tô Nghênh Hạ, cô không ăn bữa sáng, cũng không ăn bữa trưa, Từ Đồng lo lắng cô như vậy cơ thể sẽ không chịu nồi.

 

Sắc mặt Tô Nghênh Hạ tái nhọt quay đầu lại nói: “Tôi hiện tại không có tâm tình uống nước, cảm ơn cô, tôi biết là cô vì muốn tốt cho tôi, nhưng là tôi thực sự không nuốt nỗi.”

 

Từ Đông bất đắc dĩ để nước lên bàn, nồi ở bên cạnh Tô Nghênh Hạ an ủi: “Yên tâm đi, anh ta nhất định sẽ không có việc gì, chờ Mặc Dương đến là có thể cứu anh †a.

 

Tô Nghênh Hạ gật đầu, vẻ mặt kiên định: “Đúng vậy, anh Dương nhất định có thể cứu anh ấy.”

 

Nhìn thấy Tô Nghênh Hạ trên mặt lo lắng không phải giả, chứng minh cô ấy đối với Hàn Tam Thiên thật sự quan tâm, tuy rằng mấy ngày này Từ Đồng cảm nhận được tình cảm hai người Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ có tình cảm hồn nhiên, nhưng là cô thấy có chút kỳ lạ.

 

Cả thành phó Thiên Vân đều nói Hàn Tam Thiên ở rễ nhà họ Tô, chuyện này trở thành cười cho nhà họ Tô, cũng có người nói Han Tam Thiên không được Tô Nghênh Hạ đối xử tốt, ở nhà không có địa vị gì, ba năm bao nhiêu thời gian, bọn họ không thực sự là vợ chồng.

 

Trước kia khi chưa gặp hai người, Từ Đồng vẫn nghĩ hai người là bị mạnh mẽ ép buộc ở chung một chỗ, sẽ không có tình cảm gì, thậm chí là hận thù nhau, nhưng lúc này nhìn lại, bọn họ thân mật như người yêu, loại tình cảm này đậm sâu hơn tình cảm đôi lứa nhiều lắm, điều này làm cho cô khó hiểu.

 

“Nghênh Hạ, tôi có thể hỏi một việc không?” Từ Dồng không nhịn được sự tò mò hỏi.

 

“Cô muốn hỏi tôi, tôi cùng Hàn Tam Thiên vì sao lại không giông người ngoài nói, là kẻ thù của nhau ?” Tô Nghênh Hạ nói.

 

“Đúng vậy.” Từ Đồng nói: ‘Ba năm không dài, tôi đã nghe rất nhiều chuyện về hai người, nghe nói vốn dĩ cô không thích Hàn Tam Thiên, nhưng tôi cảm thấy được, cô đối với anh ta là tình cảm chân thành, đây không phải là làm điệu làm bộ.”

 

Tô Nghênh Hạ nghĩ tới ba năm trước đây, khi Hàn Tam Thiên xuất hiện ở nhà họ Tô, lúc ấy Tô Nghênh Hạ đã biết Hàn Tam Thiên phải đến ở rễ nhà mình, tâm trạng lúc ấy tuyệt vọng, vì từ trên trời rơi xuống một tên vô dụng, một đêm lại trở thành chồng cô, cô lúc ấy ngay cả tên Hàn Tam Thiên cũng không biết, tâm tựa tro tàn, nhưng lại không thể từ chối.

 

Hàn Tam Thiên xuất hiện vào ngày kết hôn, không đến ba ngày sau, cuộc đời Tô Nghênh Hạ có sự thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK