Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 482:

 

Câu nói này khiến Tưởng Lam sững sờ, đúng nha, cậu ta mặc dù là thiếu gia họ Hàn, nhưng là chồng của Tô Nghênh Hạ, VÔ An cũng là con rê của bài Đây là vợ chồng trẻ liếc mắt đưa tình mà thôi, bà đi theo tham gia vào làm gì.

 

Mang theo khuôn mặt đầy ý cười ngồi lại ghế sô pha, trong lòng Tưởng Lam không còn khẩn trương với sợ hãi mà cực kỳ vui vẻ, Hàn Tam Thiên từ hình tượng phế vật lắc mình biến thành thiếu gia nhà họ Hàn, đối với bà mà nói, đúng là chuyện đáng giá để khoe khoang.

 

Nếu để cho những người chị em kia biết được, bọn họ còn không phải sợ đến choáng váng sao?

 

Tưởng Lam đã không thẻ chò đợi nồi nữa mà muốn xem biểu hiện của những người kia khi biết thân phận thật của Hàn Tam Thiên.

 

“Biết sai rồi chứ?” Tô Nghênh Hạ hỏi Hàn Tam Thiên.

 

Loại tình huống này, Hàn Tam Thiên nào dám không nhận sai, liên tục nói: “Biết rồi, anh biết sai rồi.”

 

Tô Nghênh Hạ thả Hàn Tam Thiên ra, bộ dáng tức giận, giống như ếch xanh đang kêu to.

 

“Hàn Yên này là ai, đã biết anh là thiêu gia nhà họ Hàn tại sao vẫn muốn nhằm vào anh?” Tô Nghênh Hạ hỏi.

 

“Hàn Yên cũng là người họ Hàn, có điều cô ta là họ Hàn ở nước Mỹ, ông nội của anh lúc trước sau khi từ Mỹ quay về Hoa Hạ, đã cùng họ Hàn bên Mỹ cắt đứt quan hệ, tình huống xảy ra cụ thể là gì thì anh không rõ lắm, anh chỉ biết là ông nội muốn về Hoa Hạ phát triển, không được những người khác đồng ý, cho nên hiện tại, họ Hàn ở nước Mỹ Hàn xem họ Hàn ở Yên Kinh Hàn là một chỉ nhánh trong gia tộc.”

 

Hàn Tam Thiên giải thích.

 

“Mấy chục năm rồi hai bên gia tộc đều chưa từng liên lạc, lần này bởi vì một vài nguyên nhân đặc biệt, Hàn Yên quay về Hoa Hạ, dùng một lý do cực kỳ hoang đường để đối phó anh.” Hàn Tam Thiên tiếp tục nói.

 

“Hoang đường như thế nào?” Tô Nghênh Hạ tò mò.

 

“Hoang đường đến mức anh sợ em sẽ không tin tưởng, họ Hàn ở nước Mỹ lo sợ anh sẽ làm mất mặt bọn, cho nên muốn anh đồi họ.” Hàn Tam Thiên cười khổ.

 

Tô Nghênh Hạ mở to hai mắt nhìn, không thể tin được, họ Hàn ở bên Mỹ Hàn sao lại bá đạo như vậy, còn muốn tước đoạt quyền lợi mang họ Hàn của Hàn Tam Thiên?

 

“Chỉ vì nguyên nhân này?” Tô Nghênh Hạ hỏi.

 

“Rất khó để khiến người ta tin tưởng, nhưng đúng là như thế.” Hàn Tam Thiên đáp lại, bên trong còn có thêm nguyên nhân của ông nội, nhưng đây đã là chuyện đã mấy thập niên trước, cho nên cuối cùng bọn họ có ôm suy nghĩ khác hay không, Hàn Tam Thiên không biết được.

 

Tô Nghênh Hạ trong chốc lát trở nên nghiền răng nghiền lợi, căm giận bát bình: “Bọn họ thật sự cho rằng mình làm người gì, dựa vào cái gì ngay cả anh mang họ gì cũng muốn quản, có quan hệ gì với bọn họ chứ?”

 

Cảm nhận được trong lòng Tô Nghênh Hạ thay mình tức giận, khóe miệng Hàn Tam Thiên không tự chủ mỉm cười, mặc kệ đối mặt với bao nhiêu sóng to gió lớn, chỉ cần có Tô Nghênh Hạ ủng hộ, Hàn Tam Thiên liền có sức mạnh đi đối đầu với tất cả phiền phức.

 

“Hàn Tam Thiên, cậu là thiếu gia họ Hàn ở Yên Kinh, đối phó bọn họ chẳng lẽ còn không được?” Tô Quốc Diệu không hiểu mở miệng hỏi.

 

“Cha, họ Hàn ở Yên Kinh ở trong mắt các người rất lợi hại, nhưng là đối với họ Hàn từ nước Mỹ tới mà nói, chẳng là gì cả, họ Hàn ở nước Mỹ Hàn có cơ nghiệp mấy trăm năm, mặc kệ là nhân mạch hay lực lượng, tiền tài cùng lực lượng của họ Hàn ở Yên Kinh đều không thể so sánh, tất cả tài sản họ Hàn ở Yên Kinh đối với họ Hàn ở nước Mỹ mà nói, chỉ là chín trâu mát sợi lông mà thôi.” Hàn Tam Thiên đáp.

 

Lần nữa Tô Quốc Diệu bị kinh ngạc đến trọn mắt há mồm, ông mặc dù không rõ năng lực họ Hàn ở Yên Kinh, nhưng mà họ Hàn là thế gia cực kỳ có tiếng ở Yên Kinh, vậy mà so với họ Hàn ở nước Mỹ lại chênh lệch lớn như vậy!

 

“Vậy có phải có rất nhiều tiền hay không?”

 

Tưởng Lam lại lộ ra mặt tham tiền của mình, không kìm lòng được mà hỏi.

 

*€ó bao nhiêu tiền, chỉ sợ ngay cả chính bọn họ cũng không biết rõ.” Hàn Tam Thiên cười khổ, cho tới nay, anh đều cho rằng tiền không phải là vật quan trọng gì, nhưng mà hiện tại, Hàn Tam Thiên mới hiểu rõ tầm quan trọng của đồng tiền, đặc biệt là thời điểm khi anh muốn chống đối lại các thế lực, tiền là vũ khí hữu hiệu nhất.

 

Tưởng Lam không tự chủ mà nuốt nước bọt, nhiều tiền đến chính bản thân cũng không biết, đây sẽ là loại cảm giác gì!

 

“Bây giờ cậu chẳng phải là không có tư cách đối phó với Hàn Yên sao?” Sau khi kinh ngạc, Tưởng Lam lại bắt đầu vì chính mình mà lo lắng, cùng lúc đó, bà ta đột 1 0711 9112 @43 Á Trang 11 nhiên lại cảm thấy cái thân phận thiếu gia họ Hàn này cũng không tính là cái gì, dù sao tên đó có thể tiếp tục làm thiếu gia hay không vẫn còn là ẳn số.

 

Cảm xúc của Tưởng Lam thay đổi Hàn Tam Thiên cảm nhận được cực kỳ rõ ràng, nhưng mà những năm này anh đã quen với Tưởng Lam là dạng người gì, cho nên cũng không có cảm giác mâu thuẫn gì lớn.

 

“Nhìn theo tình hình hiện tại, chính xác hoàn toàn không có cách gì tốt cả.” Hàn Tam Thiên trả lời.

 

Sắc mặt Tưởng Lam lập tức lạnh đi, ngồi dậy: “Tôi về phòng nghỉ ngơi trước đây.”

 

“Mẹ, liên quan đến thân phận của con, hi vọng mẹ có thể giữ bí mật, ngàn vạn lần không nên nói cho bắt kỳ người nào biết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK