Chương 331:
Thiên Linh Nhi đột nhiên gio tay, nhổ một cái râu của Thiên Hưng Thịnh: “Ông nội, nếu ông chịu giúp anh ấy, con sẽ nhỗ sạch râu của ông.”
Thiên Hưng Thịnh đau đến phát khóc, tiều ma đầu này ra tay không có hề nề nang gì cả.
“Buông ra, buông ra trước đã.” Thiên Hưng Thịnh nói.
“Không được, ông đồng ý với con trước đã.” Thiên Linh Nhi trề môi.
“Linh Nhi, con đang làm gì, đó là ông nội của con, sao con không hề tôn trọng người lớn gì cả.” Lúc này Thiên Hoành Huy đi vào trong phòng khách, tức giận trách cứ.
Thiên Linh Nhi có thể bắt nạt Thiên Hưng Thịnh nhưng với người cha nghiêm túc này vẫn rất kiêng kị, nhanh chóng thả tay ra.
“Những lời nói của con có cái nào là hậu bối không hả.” Thiên Hoành Huy tiếp tục trừng mắt.
Bộ dáng của Thiên Linh Nhi lộ vẻ ủy khuất, nước mắt sắp rơi.
Thiên Hưng Thịnh vội vàng che chở cho Thiên Linh Nhi: “Không có chuyện của con, đứng qua một bên đợi đi.”
“Ba.” Thiên Hoành huy bắt đắc dĩ cười: “Ba lớn như vậy, sao không hiểu quy củ gì cả, nếu ba cứ nuông chiều nó như vậy, sau này ra ngoài phải làm sao đây?”
“Nếu ba chết rồi, con không che chở được cháu gái bảo bối của ba, ba sẽ từ trong quan tài trèo ra mắng con.” Thiên Hưng Thịnh nói xong quay qua võ vai Thiên Linh Nhi: “Cháu gái ngoan, đừng sợ, có ông ở đây nó sẽ không dám mắng con còn về chuyện của Hàn Tam Thiên, con thật sự không cần lo lắng, ông nội đảm bảo lừa con, cậu ta tự mình có thể giải quyết.”
Quảng trường Nhân Dân.
Buổi sáng tám giờ đã nhốn nháo, nhưng lại có một con đường trồng không, mọi người cũng tự giác không chắn đường, bởi vì bọn họ hôm nay đến để xem náo nhiệt, nếu như không chừa đường cho nhân vật chính là Hàn Tam Thiên, vậy sao có náo nhiệt để xem?
“Hàn Tam Thiên sẽ đến chứ? Đứng đợi cả một ngày một đêm rồi mà không thấy gì cả, bị thiệt hơi lớn đáy.”
“Chắc sẽ tới thôi, Giang Phù đã đánh tiếng rồi, tên vô dụng đó dám không xuất hiện sao.”
“Cái tên này từ trước đến nay mới nghe qua, chưa từng gặp được người thật, hôm nay rốt cuộc có thể nhìn thấy chân chính nhìn thấy người thật, cũng biết dáng dấp ra sao, lại khiến cho Tô Nghênh Hạ mê đến như thề.”
Nhân vật chính còn chưa lên sàn, người xem náo nhiệt đã không nhịn được bắt đầu bàn tán.
Bắt đầu từ hôm qua bắt đầu, loại tình huống này vẫn tiếp tục, nhiệt độ chủ đề liên quan đến Hàn Tam Thiên chưa bao giờ hết, dù sao ba chữ Hàn Tam Thiên này ở thành phố Thiên Vân đã vang dội suốt ba năm liền, trò cười chủ yếu của các quán nước ở thành phố Thiên Vân, nhưng mà đối với một vài người mà nói, chưa từng chân chính gặp qua Hàn Tam Thiên cho nên bọn họ không chỉ muốn xem náo nhiệt mà còn muốn thấy dáng dấp của Hàn Tam Thiên tột cùng như thế nào.
Một tiếng trôi qua, thời tiết dần dần nóng lên, đám người chờ đợi bắt đầu thấy không kiên nhẫn, dù sao thời tiết khô nóng sẽ ảnh hưởng tâm tình của con người.
“Mợ nó nữa chứ, Hàn Tam Thiên không phải sẽ không đến chứ.”
“Tên đó nếu là đồ bỏ đi, không xuất hiện cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nếu không sao gọi là đồ bỏ đi chứ.”
“Hại ông đây đợi lâu như vậy, tên chết tiệt này tốt nhát là bị Giang Phù chơi đùa chết đi, nếu không cơn giận này tao nuốt không trôi.”
Lúc không ít người bắt đầu tức giận chửi tục, một chiếc xe Audi A6 dùng lại bên đường, Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ xuống xe, nhìn thấy thế trận lớn như: vậy, Tô Nghênh Hạ cũng nhịn không được bị chọc cười.
“Không nghĩ đến có nhiều người vậy quan tâm anh như vậy, nhân duyên của anh ở thành phố Thiên Vân xem ra không có tồi.” Hàn Tam Thiên vừa cười vừa nói.
Tô Nghênh Hạ cũng không có tâm trạng để nói đùa, những người này đều tới để chứng kiến Hàn Tam Thiên mất mặt, cái này gọi là nhân duyên gì chứ.
“Tam Thiên, thật sự không sao chứ?” Tô Nghênh Hạ hỏi.
“Nếu không em lên xe đợi anh?” Hàn Tam Thiên hỏi.
Tô Nghênh Hạ không chút do dự lắc đầu, cho dù hôm nay thật sự phải mát mặt, cô cũng sẽ lựa chọn chịu đựng cùng Hàn Tam Thiên.
Vợ chồng nên đồng cam cộng khổ, Tô Nghênh Hạ tuyệt đối sẽ không bỏ Hàn Tam Thiên một mình.
“Em sao có thể bỏ anh lại được.” Tô Nghênh Hạ đáp.
Hàn Tam Thiên trực tiếp dắt tay Tô Nghênh Hạ: “Anh cũng sẽ không bỏ em, trừ khi anh chết.”
“Hai người sến súa cái gì, đã là lúc nào rồi còn có tâm tình nói ngon nói ngọt?” Đúng lúc này một âm thanh vang lên, Thẩm Linh Dao sờ da gà nổi lên đi về phía hai người.
“Cô cũng tới xem náo nhiệt à?” Hàn Tam Thiên cười.
Thẩm Linh Dao kéo tay Tô Nghênh Hạ tới bên người mình: “Tôi đến để bảo vệ nữ nhân của mình, không để cô ấy mắt mặt một chỗ với anh.”