Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Khúc Ma Tràng quật, bên trong một đoạn hang động âm u.
Phong Đao Điện Kiếm – Nhân Trung Thủ dùng hai tay kết ấn quyết, một đám
lửa đỏ thẫm bỗng nhiên xuất hiện trước người hắn.
Đám lửa này to khoảng cái vại nước, bỗng nhiên bốc cháy giữa không trung.
Nhưng chỉ một lát sau, ngọn lửa này ‘ầm’ một tiếng, rồi hóa thành từng tia từng
tia hỏa xà.
Cuối cùng, đám hỏa xà này ngưng tụ thành một ngọn lửa hình người.
Bởi vì đặc tính của lửa, nên ngọn lửa hình người này có ngũ quan mơ hồ, không
thể nhìn rõ ràng.
Nhưng nếu Sở Hi Thanh ở đây, hắn nhất định sẽ kinh ngạc khi nhận ra người
này, đó chính là người đã nhiều lần chạy trốn khỏi lưỡi đao của hắn, Vân Thiên
Ca của Vô Thượng huyền tông.
Người này cau mày, lời nói hàm chứa bất mãn: “Nhân Trung Thủ, ngươi không
thể đổi thời gian khác để liên hệ với ta sao? Kiếm Thị Phi đã bắt đầu nghi ngờ
ta rồi.”
Nhân Trung Thủ nghe vậy thì lại cười nhạo một tiếng: “Nghi ngờ thì lại làm
sao? Ngươi cũng chỉ chia sẻ một phần bản đồ mà thôi, chứ không phải làm
chuyện gì bán đứng bọn họ. Dù cho hắn có phát hiện ra, thì ngươi cũng có thể
giải thích.”
Hắn tiện tay vẫy một cái: “Nói nhảm ít thôi! Mau biểu diễn bản đồ các ngươi
thăm dò được trong ngày hôm nay đi. Còn nữa, ta khuyên ngươi đừng giở trò
bịp bợm ở trong này nữa, hôm qua ngươi chôn bốn cái đinh ở trong đó, tất cả
đều bị hắn nhìn ra rồi. Nếu như chuyện tương tự còn phát sinh, vậy hợp tác của
chúng ta sẽ kết thúc, ngươi cũng đừng hòng lấy được thứ mà ta đã hứa hẹn.”
Chính là vì chuyện này mà ngày hôm qua hắn bị trừ mất bốn ngàn lượng bạc.
Một cái đinh bằng một ngàn lượng.
“Ngươi hứa hẹn? A, chúng ta đã sắp tìm thấy vị trí của Thời Ngân thảo và
Thạch Tâm huyết rồi, hứa hẹn của người lại đáng giá mấy đồng tiền?”
Vân Thiên Ca cười gằn một tiếng.
Có điều, tuy lời nói của hắn ngậm lấy ý giễu cợt, nhưng vẫn thao túng ngọn lửa,
biểu diễn bản đồ ngày hôm nay cho Nhân Trung Thủ xem.
Thứ có giá trị nhất mà Nhân Trung Thủ đã hứa, không phải là mấy thứ như
Thời Ngân thảo và Thạch Tâm huyết, mà là sẽ đảm bảo tính mạng cho hắn
trong lúc nguy cấp nhất.
Vân Thiên Ca hận Sở Hi Thanh thấu xương, chỉ cần có cơ hội thích hợp, hắn
nhất định sẽ không tiếc tất cả mà đưa Sở Hi Thanh vào chỗ chết.
Nhưng kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, thỏ khôn có ba hang, đặt cược hai
đầu.
Tại cấp độ ngũ phẩm, thiên phú và tiềm lực đều là vớ vẩn, có thể sống đến cuối
cùng thì tương lai mới có cơ hội vào nhất phẩm.
“Đây là phần bản đồ cuối cùng, đám người Kiếm Thị Phi muốn tìm kiếm hành
tung của Sở Mính và các ngươi cho nên mới đi ra ngoài thăm dò. Nhưng hôm
nay chúng ta có thể tìm được Hố Thần Thạch rồi, ta đoán là đám người Kiếm
Thị Phi sẽ lấy ẩn nấp làm chủ, sẽ không tiếp tục thăm dò nữa.”
Lúc này, hắn lại đổi giọng: “Thật ra ta thấy rất kỳ lạ, Sở Hi Thanh cần nhiều bản
đồ Cửu Khúc Ma Tràng quật như vậy để làm gì? Thật ra phần bản đồ đầu tiên
mà ta đưa cho ngươi đã đủ để tính toán ra vị trí của Hố Thần Thạch rồi.”
“Mấy phần bản đồ tiếp theo đúng là có thể giúp bọn họ tìm nhanh hơn và chính
xác hơn, nhưng hắn vẫn còn muốn nữa. Theo ta biết, vợ chồng Tiết Đình Hữu
xuất thân từ thế gia phong thủy. Tuy rằng năng lực phong thủy của bọn họ
không bằng Trận pháp sư chân chính, nhưng cũng không phải đám người nửa
mùa như bên bọn ta có thể so sánh, các ngươi phải tìm ra từ lâu rồi mới đúng.”
“Nói đến chuyện này thì ta cũng rất tò mò.”
Nhân Trung Thủ không khỏi xoa cằm, rơi vào suy ngẫm: “Hắn không chỉ muốn
bản đồ của các ngươi, mà còn bỏ tiền thuê chúng ta đi thăm dò bốn phía. Vợ
chồng Tiết thị đúng là đã tính ra được vị trí chính xác của hố Thần Thạch từ hai
mươi ngày trước. Dù chúng ta vừa đi vừa nghỉ, bây giờ cũng chỉ cách các ngươi
có hai ngày. . .”
Đối với chuyện Sở Hi Thanh yêu cầu bản đồ, Nhân Trung Thủ thật ra cũng cảm
thấy hơi bất an.
Nhưng vì Sở Hi Thanh dùng đao uy hiếp, lại cho rất nhiều tiền.
Có điều, theo thời gian trôi qua, Nhân Trung Thủ càng ngày càng cảm thấy bất
an, thậm chí là hoảng hốt.
Sở Hi Thanh rốt cuộc muốn làm gì?
Hắn cảm thấy nếu mình tiếp tục cuộc giao dịch này, nhất định sẽ phát sinh
chuyện gì đó mà mình không muốn nhìn thấy.
Sau đó Nhân Trung Thủ lại lắc đầu.
Bên trong bí cảnh này, còn có thể có chuyện gì mà mình không muốn nhìn thấy
chứ?
Là Sở Hi Thanh độc chiếm Cửu khúc Thời Ngân thảo và phần lớn Thạch Tâm
huyết? Hay là lấy được đầu của Sở Mính?
Nhân Trung Thủ cảm thấy tất cả đều không sao cả, hắn bây giờ cũng không có
năng lực để đi tranh mấy thứ này.
Nếu như Sở Hi Thanh có thể chém đầu Sở Mính, vậy Nhân Trung Thủ cũng rất
vui vẻ khi nhìn thấy cảnh đó, chuyện này có nghĩa là hai Huyết Nhai dự bị của
Vô Tướng thần tông đều bị hủy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK