Tần Tịch Nhan hít sâu một hơi, áp chế khí huyết quay cuồng, đồng thời cười
khổ nói: “Ngươi không cần cho ta mặt mũi, là ta thua.”
Nếu như hai người giao thủ ở trên võ đài, vậy thì nàng thua từ lâu rồi.
Đã bị Sở Hi Thanh ép lùi hai trăm trượng, đã vượt qua phạm vi võ đài.
Đám đệ tử Vô Tướng thần tông ở phía dưới nghe thấy vậy thì không khỏi ong
ong lên.
Hầu như tất cả nữ đệ tử đều hoan hô ầm ĩ.
Đại đa số nam đệ tử cũng hiện lên ý vui mừng.
Tướng mạo ngũ quan và cách làm người làm việc của Tần Tịch Nhan rất giống
Tần Mộc Ca, khiến cho rất nhiều người của Vô Tướng thần tông đều không tử
chủ được mà nghĩ đến vị tiểu sư muội kinh tài tuyệt diễm cách đây mười mấy
năm, cho nên cũng có tính cảm khá phức tạp với Tần Tịch Nhan.
Một mặt biết nữ tử này là kết quả giao dịch của Vô Tướng thần tông và triều
đình, hoàn toàn không đáng tin cậy giống như Sở Mính. Một mặt lại vì Bá Võ
Vương mà không tự chủ được bao dung nàng.
Tuy nhiên, bọn họ nhìn thấy Sở Hi Thanh đánh bại Tần Tịch Nhan thì vẫn rất
vui mừng.
Tuy rằng Tần Tịch Nhan không bằng Bá Võ Vương, nhưng nàng mới hai mươi
lăm tuổi mà đã là đại cao thủ tam phẩm thượng, được xưng là Thiên Vũ Thần
Cơ.
Không ngờ Huyết Nhai thánh truyền của bọn họ có thể đánh bại nhân vật như
vậy!
Tuy rằng đây là vì Tần Tịch Nhan phong ấn tu vị, nhưng cũng đủ để đám đệ tử
Vô Tướng thần tông cảm thấy vinh dự.
“Không đến mức đó.” Sở Hi Thanh lắc đầu: “Hôm nay quận chúa không dùng
được một phần mười thực lực. Dù ngươi chỉ bỏ một tầng phong ấn, thì ta cũng
không phải đối thủ của ngươi. Sở mỗ sao dám nói thắng?”
Tần Tịch Nhan nghĩ thầm, nào có đơn giản như vậy?
Dù mình cởi phong ấn đến tứ phẩm thượng, thì chưa chắc có thể chiến thắng.
Tuy tu vị của Sở Hi Thanh yếu, nhưng sức mạnh và thân thể đều rất mạnh, đao
ý cũng ở cấp độ rất cao, nắm giữ Thiên quy đạo luật liên quan đến Nhai Tí cũng
rất hoàn chỉnh, đủ để giao phong với nàng.
Tần Tịch Nhan đánh giá, thực lực chân chính của người này, rất có thể đã tiếp
cận phần đuôi của Địa Bảng.
Sức chiến đấu vượt hai phẩm, quả thực là không kém hơn tỷ tỷ của nàng!
Cộng thêm chín thanh kiếm kia, giữa Địa Bảng cũng chưa chắc đã thắng được.
Chuyện này quả thật là quá kinh khủng!
Sau tỷ tỷ Tần Mộc Ca của nàng, Vô Tướng thần tông lại có một thiên kiêu cái
thế như vậy!
Tương lai mình lại phải canh tranh với một nhân vật như vậy sao?
Điều duy nhất có thể vui mừng là, tuy đao pháp của đối phương đã có chút
thành tựu, nhưng vẫn chưa chân chính bước vào hàng ngũ cường giả.
Tần Tịch Nhan âm thầm hoảng sợ, nhưng trên mặt lại bình tĩnh như thường.
Nàng chung quy cũng không quang minh lỗi lạc, trước sau như một như tỷ tỷ
của mình, cũng không bỏ được mặt mũi của cao thủ Địa Bảng, lúc này chỉ thản
nhiên gật đầu: “Vậy thì chưa chắc, nhưng ở cấp độ ngũ phẩm, võ đạo của Sở sư
đệ đúng là có một không hai trong thiên hạ! Tần mỗ bội phục. Tương lai, chờ
Tần mỗ có thành tựu trên Nhai Tí Đao, sẽ tìm sư đệ luận bàn!”
Nàng ôm quyền về phía Sở Hi Thanh, sau đó liền ngự không mà đi.
Tần Tịch Nhan đã mất hứng thú giao thủ với Sở Hi Thanh.
Nàng vốn định sao chép võ học của Sở Hi Thanh, dòm ngó áo nghĩa của Nhai
Tí Đao, để mình học nhanh hơn.
Nhưng không ngờ rằng Nhai Tí Đao của Sở Hi Thanh đã đến cấp độ này.
Nếu như tiếp tục đánh, chỉ có thể mất mặt xấu hổ.
Lúc này, Tần Tịch Nhan lại ngước mắt nhìn đỉnh núi Vô Tướng thần sơn, trong
mắt hiện lên một tia hối hận và khát vọng mãnh liệt.
Tuy rằng Càn Khôn Di Tinh Đao và Thiên Địa Phục Nguyên Thác Y Thần
quyết của nàng rất tuyệt diệu, nhưng đã sắp đến giới hạn.
Sau này, mỗi một lần tiến bộ đều sẽ cực kỳ gian nan.
Đây đều là pháp môn đỉnh cấp không kém hơn Nhai Tí Đao, lúc đỉnh cao chắc
chắn sẽ không bại bởi Nhai Tí Đao.
Nhưng có rất ít người đi đến đỉnh cao bằng con đường này, dù có người đi đến
đỉnh phong, thì cũng không truyền thừa con đường của bọn họ.
Sở Hi Thanh có thể đi trên con đường của Huyết Nhai Đao Quân và Minh Kính
Đao Quân, nàng thì phải tự khai thác con đường của mình.
Mà bây giờ, thái sư Độc Cô Thủ đã cho nàng một cơ hội.
Nàng tuyệt đối không thể bỏ qua!
Dù chỉ có thể học được tầng thứ nhất của Thần Ý Xúc Tử Đao, thì nàng cũng có
thể bước vào mười vị trí đầu Thiên Bảng!
Sở Hi Thanh thì lại nhìn bóng lưng của Tần Tịch Nhan với ánh amwts uy tư.
Chờ nữ tử này đi xa, Sở Hi Thanh mới quay đầu dặn dò hai người Kế Tiễn Tiễn:
“Mấy ngày tiếp theo, các ngươi cứ tự tiện, ta cần phải đến Tàng Kinh lâu một
chuyến.”
Kế Tiễn Tiễn cũng có việc cần làm, nàng cần đi tiếp nhận ba vị Thiên hộ Cẩm y
vệ kia.
“Vậy ta xuống núi một chuyến, đi xem tình hình của đám thuộc hạ kia.”
Nàng ôm quyền nói: “Chủ thượng, tốt nhất là dành chút thời gian đi nhìn đám
thuộc hạ của ngài một lần. Thái sư đã ra lệnh cho chúng ta giám sát chiến cuộc
phương bắc, điều tra việc phạm pháp của quan dân bốn châu Băng U Cực
Tuyệt. Ngài thân là người chủ sự, không thể không lộ mặt.”
Danh Sách Chương: